Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 497: Chương 497: Huyết tử Trung Phong pháp lực vô biên, uy chấn tám phương




Vị Thái Thượng trưởng lão kia chần chờ một chút, sau khi nhìn Bạch Tiểu Thuần một lúc lại mở miệng lần nữa.

- Thiểu tổ, đây là mệnh lệnh của lão tổ, huống hồ càn quét chiến trường, an ổn phía sau cũng là việc trọng yếu.

Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần cười thầm, hắn lại biểu hiện ra dáng vẻ cự tuyệt lần nữa, Thái Thượng trưởng lão kia bất đắc dĩ, chỉ có thể lại khuyên mấy câu, cuối cùng thấy Bạch Tiểu Thuần cự tuyệt không tiếp thu nhiệm vụ, vào thời điểm chuẩn bị buông tha, nhưng thời điểm lời nói của hắn hơi yếu hơn một chút, không nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lại đồng ý.

- Cũng được, vì không làm cho ngươi khó xử, ta tiếp!

Bạch Tiểu Thuần cắn răng, thần sắc cực kỳ bất mãn, thân thể ảnh của hắn bay lên sau đó nói với người chung quanh.

- Ai nguyện ý đi cùng bản thiếu gia tổ, bản huyết chủ đi càn quét chiến trường tăng uy danh tông môn?

Lời hắn nói vang lên bên tai mọi người, lúc này có rất nhiều tiếng la hét hưởng ứng, tiếng đáp ứng vang vọng các nơi.

- Ta nguyện đi tùy tùng huyết chủ!

- Thiểu tổ, tính ta một người!

- Bạch sư thúc, ta cũng đi! !

Trong nháy mắt mấy trăm người chung quanh có hơn phân nửa đều muốn gia nhập, càng có tu sĩ Huyết Khê Tông Trung Phong tế ra thanh huyết kiếm khổng lồ, huyết kiếm bay lên không biến lớn mấy trăm trượng, khí thế vô cùng khổng lồ.

Tuy Bắc Hàn Liệt co đầu lại, nội tâm Thần Toán Tử run rẩy lui ra phía sau vài bước, về phần Cổ Liệt trong lần thí luyệt huyết tử hắn đã sợ Bạch Tiểu Thuần như sợ cọp, giờ phút này hắn không chút do dự lui ra phía sausau, sợ bị Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy mình.

Bạch Tiểu Thuần cười ha hả cất bước đi lên huyết kiếm khổng lồ, tay phải nâng lên lập tức có rất nhiều ma đầu vờn quanh thủ hộ bốn phía, càng có mấy luyện thi bay lên, đệ tử Huyết Khê Tông, Linh Khê Tông đều bay lên.

Bạch Tiểu Thuần hăng hái đứng trên đại kiếm, giống như cười mà không phải cười nhìn qua mặt đất, lập tức lên tiếng.

- Bắc Hàn Liệt, Thần Toán Tử, Cổ Liệt, ba người các ngươi cần gì trốn tránh ta thế, đến đến, chúng ta cùng đi hoàn thành nhiệm vụ!

Thân thể ba người Bắc Hàn Liệt run lên, âm thầm kêu khổ, cố tình không đi nhưng có lệnh của lão tổ đưa ra, Bạch Tiểu Thuần có thể tự động dẫn đầu một bộ phận tu sĩ, những lời này cũng đã nói lên đối phương có thể trưng dụng bất cứ tu sĩ nào hắn nhìn thấy.

- Ta...

Bắc Hàn Liệt muốn từ chối... Nhưng hắn vừa nói ra một chữ thì Bạch Tiểu Thuần trừng mắt.

- Ta có pháp chỉ lão tổ!

Bắc Hàn Liệt cắn răng một cái, thân thể bay ra, hắn bay tới sau lưng Bạch Tiểu Thuần, nội tâm rất phiền muộn, Thần Toán Tử và Cổ Liệt nội tâm kêu rên, biết rõ chính mình trốn không thoát, vì vậy chỉ có thể bay lên tiến vào trong đội ngũ.

- Như vậy mới đúng, chúng ta đi!

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, phất tay áo lên, lập tức đại kiếm dưới chân nổ vang mang theo trăm người bay thẳng về phương xa.

Cho tới bây giờ Bạch Tiểu Thuần không có cảm giác vinh quang như thế bao giờ, hắn ngồi trên đại kiếm, chung quanh là vô số ma đầu vờn quanh, nhìn mấy luyện thi đứng bên cạnh, càng nhìn mấy trăm tu sĩ vây quanh mình, nhất là nhìn thấy ba người Bắc Hàn Liệt phiền muộn, tất cả những việc này làm Bạch Tiểu Thuần cảm thấy phi thường đắc ý.

- Lựa chọn đi vào chiến trường quả nhiên là chính xác, lúc ở cùng Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông ta không có phô trương lớn như thế, không nghĩ tới ở chỗ này lại như mong ước!

Bạch Tiểu Thuần kích động, dứt khoát đứng lên, giơ tay phải chỉ về phía trước.

- Các sư điệt cùng đi theo ta quét ngang Huyền Khê Tông!

Bạch Tiểu Thuần hăng hái, giọng nói hắn truyền vào tai một tên đệ tử Huyết Khê Tông, tên đệ tử này cơ linh khi thấy vẻ mặt Bạch Tiểu Thuần vô cùng hưởng thụ, hắn quá hiểu nên làm thế nào, vội vàng hô to.

- Huyết tử Trung Phong pháp lực vô biên!

Đột nhiên hắn hô to như thế làm mọi người chung quanh ngạc nhiên, Bạch Tiểu Thuần cũng kinh ngạc nhìn tên tu sĩ Huyết Khê Tông này, người này cảm thấy xấu hổ, phát hiện tất cả mọi người nhìn mình thì ngượng ngùng, suy nghĩ mình nịnh nọt quá lộ liễu rồi, lúc đang suy nghĩ nên sửa lại như thế nào, bỗng nhiên Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to.

- Về sau không muốn nói như vậy, ta làm người đường đường chính chính, không thích những lời nịnh nọt này, đám... Đan dược này tặng cho ngươi!

Bạch Tiểu Thuần cố nén đắc ý, ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng không nghĩ thế, rõ ràng ước gì người khác nói nhiều vài lời, trong mắt càng cổ vũ, hắn cho tên đệ tử Huyết Khê Tông này một viên đan dược tam giai.

Tên đệ tử Huyết Khê Tông này lập tức phấn chấn, nhìn ra cổ vũ trong mắt Bạch Tiểu Thuần thì cố lấy hết dũng khí hô vang.

- Đây là những lời trong nội tâm chúng ta, tuyệt đối không phải nịnh nọt, huyết tử Trung Phong pháp lực vô biên!

Đám đệ tử Huyết Khê Tông chung quanh nhìn thấy cảnh này đều mở to mắt, nhất là nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần lại ban thưởng một viên đan dược tam giai, nội tâm nóng lên, không chút do dự hô vang.

- Huyết tử Trung Phong pháp lực vô biên!

Hơn trăm người hô to như vậy, nội tâm Bạch Tiểu Thuần vui thích, hắn vẫn cố ho khan không ngừng nhưng ban thưởng đan dược lại không ít.

Bởi như vậy hơn trăm tên đệ tử Linh Khê Tông lập tức không vui, hung ác nhìn tu sĩ Huyết Khê Tông, trừ không phục cũng hô lên.

- Thiên mạch Linh Khê uy chấn tám phương!

Bạch Tiểu Thuần lập tức kích động đến mức tận cùng, thân thể run run, hai mắt sáng lên, nội tâm hắn cảm động dữ dội, hắn vỗ túi trữ vật lấy ra rất nhiều linh dượ ban thưởng, đám đệ tử Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông xem như đã hiểu, vì vậy cả đám vây quanh Bạch Tiểu Thuần, vừa phi hành vừa hô vang.

- Huyết tử Trung Phong pháp lực vô biên, thiên mạch Linh Khê uy chấn tám phương!

Nhưng chỉ có ba người Bắc Hàn Liệt vào lúc này cắn răng không nói gì, đối với hành vi của Bạch Tiểu Thuần càng khinh bỉ hắn, bọn họ vẫn ngậm miệng, những từ a dua buồn nôn như thế, bọn họ dù chết cũng không kêu lên.

- Nên t xuất hiện, các ngươi nên ít xuất hiện!

Bạch Tiểu Thuần càng đắc ý hơn, hắn cảm giác mình phải khiêm tốn một chút, vì vậy vội vàng khoát tay, cứ như vậy mọi người vừa phi hành vừa hô vang, lập tức hoành hành trong khu vực Huyết Khê và Linh Khê chiếm của Huyền Khê Tông.

Không bao lâu mọi người đi tới sơn cốc, trong sơn cốc này từng có một gia tộc tu chân phụ thuộc vào Huyền Khê Tông, lúc hai tông đánh tới đã bị trọng thương sau lựa chọn đầu hàng, nhưng nội tâm của bọn họ vẫn không phục, mặt ngoài thuận theo nhưng đáy lòng lại hận Huyết Khê Tông và Linh Khê Tông không nhỏ.

Trước mắt gia tộc trong sơn cốc này đang tụ tập, lão tổ và không ít tộc nhân đang thương nghị đối sách.

- Linh Khê Tông quá phận, đã từng có minh ước với Huyền Khê Tông lại phản bội.

- Hừ, còn có Huyết Khê Tông, một đám ma tu thị sát khát máu thành tánh, sớm muộn gì cũng gặp trời phạt!

Trong đại sảnh mấy người lòng đầy căm phẫn, lúc không ngừng chửi bới thì bỗng nhiên có một đạo uy áp kinh người hàng lâm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.