Tiếu Thanh mỉm cười, chậm rãi nói một câu, tuy hắn là tu sĩ Trúc Cơ nhưng lại có địa vị khác biệt, một khi Kết Đan chính là Thái Thượng trưởng lão, lúc này ánh mắt đảo qua người Bạch Tiểu Thuần, nội tâm Bạch Tiểu Thuần càng cảnh giác, hắn cảm ánh mắt đối phương không khác gì lợi kiếm.
- Linh hải trong cơ thể của người này hẳn còn kém một tia là có thể kết tinh hóa hoàn toàn... Nếu ta có thể thi triển toàn bộ thủ đoạn có lẽ còn có thể quần nhau một phen, nhưng trước mắt ta không phải đối thủ của hắn!
Bạch Tiểu Thuần không chần chờ thêm nữa, thân hình lui ra sau, hắn muốn chạy đi.
- Dạ Táng sư đệ, cần gì rời đi vội vàng như thế.
Tiếu Thanh mỉm cười, hắn bước ra một bước với tốc độ cực nhanh, lúc này đứng đối diện Bạch Tiểu Thuần, hắn hất tay áo đánh ra một đạo kiếm khí huyết sắc kinh thiên, trực tiếp chém thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Ngươi không phải nói nhảm sao, ta không rời đi, chẳng lẽ ở chỗ này chờ ngươi tới giết? Chẳng lẽ ngươi tu luyện tới mức đầu óc hỏng rồi?
Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc mở miệng, thân thể của hắn lóe sáng, trực tiếp tránh né huyết kiếm đánh tới, hắn tăng tốc độ thật nhanh.
Nụ cười trên mặt Tiếu Thanh cứng đờ, cả đời này hắn đấu pháp với người ta, lúc mở miệng như vậy chưa từng gặp ai trả lời như thế, lúc này sắc mặt âm trầm hừ lạnh một tiếng.
- Miệng lưỡi của ngươi rất sắc bén, chờ lão phu bắt được ngươi, ta sẽ cắt lưỡi ngươi xuống, nhìn xem ngươi còn trả lời thế nào!
Tiếu Thanh cười lạnh, lập tức cất bước đuổi theo, tay phải bấm niệm pháp quyết điểm một ngón tay ngưng tụ kiếm khí huyết sắc bắn thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.
- Lão nhân ngươi tu luyện hư cả đầu óc rồi, không có đầu lưỡi, miệng không thể nói thì có thể dùng thần niệm nha.
Đáy lòng Bạch Tiểu Thuần lo lắng, yên lặng tính toán thời gian chạy đi.
Hai người một trước một sau bay nhanh trong sa mạc huyết sắc, trên đường Tiếu Thanh nhiều lần ra tay, thậm chí có mấy lần thuật pháp đụng vào người của Bạch Tiểu Thuần, nhưng mà phòng hộ thân thể của Bạch Tiểu Thuần quá mạnh, điểm này làm Tiếu Thanh kinh hãi không nhỏ.
Dùng chiến lực của hắn hiện tại có thể quét ngang tu sĩ Trúc Cơ, nhưng đối mặt với Bạch Tiểu Thuần hắn lại bó tay bó chân, kẻ này không chỉ tốc độ nhanh, càng da dày thịt béo, càng truy kích tốc độ của hắn càng nhanh, linh lực trong cơ thể lâu dài, điểm này làm hắn không thể tưởng tượng nổi.
- Phàm đạo Trúc Cơ trung kỳ, vì sao có thể lực như thế?
Ánh mắt Tiếu Thanh lóe lên, lúc ở trong sa mạc huyết sắc biểu hiện chiến lực của Bạch Tiểu Thuần làm không ít người khiếp sợ, càng làm người ta cảm thấy quỷ dị chính là chìa khóa huyết sắc lại tự động tìm tới hắn.
Nếu có chỗ hoài nghi, còn có thể đi liên tưởng, tìm được phương hướng miệt mài theo đuổi, như vậy sẽ tìm được đáp án nhất định, nếu có nhiều điểm hoài nghi, như vậy cứ liên tưởng các hướng khác nhau, từ đó dễ dàng tìm ra điểm sai lầm.
Hai mắt Tiếu Thanh nheo lại, hắn tiếp tục truy kích, Bạch Tiểu Thuần âm thầm kêu khổ, nội tâm phẫn hận, Tiếu Thanh ở phía sau như giòi bọ trong xương dây dưa không ngừng, cho dù Bạch Tiểu Thuần kéo dài khoảng cách thế nào thì hắn vẫn đuổi theo, giờ phút này hắn thở hồng hộc, nếu không phải lực lượng thân thể và Thiên Đạo Trúc Cơ, sợ rằng bị truy kích lâu như vậy hắn đã không chịu nổi.
- Đợi thân thể của ta đại thành, ta nhất định sẽ cho lão già này biết sự lợi hại của ta!
Bạch Tiểu Thuần cắn răng, nội tâm của hắn đang chờ mong năm canh giờ qua đi, trước mắt thân thể của hắn đã ngưng tụ tám tôn man quỷ, nhưng hắn cảm thấy chưa đủ, nếu có thể nuốt thêm một cây chìa khóa, như vậy lực lượng man quỷ của hắn sẽ tăng mạnh không ít, lúc đó mới ổn thỏa nhất.
Thời gian trôi qua, bốn canh giờ từ từ qua đi, canh giờ thứ năm xuất hiện, trong nháy mắt hào quang huyết sắc bao phủ mặt đất, trực tiếp xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Thuần, còn cách mi tâm của hắn ba bốn thốn.
Chỉ cần hắn lao về phía trước sẽ đụng phải chìa khóa này, trong nháy mắt dung nhập vào trong đó, một đạo huyết quang bao phủ thân thể hắn vào trong, hào quang ảm đạm nhanh chóng, cùng lúc đó hắn vận chuyển Bất Tử Kim Cương Quyển tầng thứ hai, tốc độ vận chuyển nhanh hơn.
Âm thanh ầm ầm không ngừng vang lên trong cơ thể của hắn, con man quỷ thứ chín ngưng tụ thành công, mà Tiếu Thanh đang truy đuổi phía sau hai mắt co rút lại, hắn cảm nhận được khí thế cổ quái đang trào dâng trong người Bạch Tiểu Thuần.
- Thân thể của hắn có không ít điểm cổ quái, trước mắt hắn lại hấp thu một cây chìa khóa, có lẽ có lòng tin đánh với ta một trận.
Tiếu Thanh tới gần thật nhanh, trong nháy mắt hắn tới gần, Bạch Tiểu Thuần quay đầu lại nhìn hắn một cái, ánh mắt này mang theo chiến ý dạt dào, lực lượng thân thể trào dâng.
- Tiếu Thanh lão nhân, ngươi có dám đánh với Dạ Táng ta một trận hay không?
Tay phải Bạch Tiểu Thuần vung lên, lập tức chỉ thẳng vào Tiếu Thanh như hạ chiến thư!
- Rốt cuộc ngươi có lòng tin giao thủ với ta rồi sao? Tốt, lão phu cho ngươi cơ hội này.
Tiếu Thanh dừng bước, tu vị trong người dâng cao.
- Tiếu Thanh, ta đến!
Bạch Tiểu Thuần rống to, ánh mắt của hắn mang theo chiến ý ngập tơời, quay mắt nhìn về phía Tiếu Thanh, vừa vặn chạy lui ra phía sau, mượn nhờ lực lượng thân thể bộc phát tăng tốc độ lên cực nhanh.
Tiếu Thanh sững sờ, trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần gào thét mang theo chiến ý dạt dào càng chạy càng xa, hắn ngây ngốc một lúc liền gào lên giận dữ.
- Vô sỉ!
Hắn nói xong, ánh mắt hắn bốc cháy dữ dội, thân thể lao thẳng về phía trước, Bạch Tiểu Thuần nhân cơ hội này kéo giãn khoảng cách ra thật xa, giờ phút này lập tức bị Tiếu Thanh đuổi theo, Bạch Tiểu Thuần không hề rút lui, tranh thủ thời gian quay người liều mạng chạy như điên.
- Ta cũng muốn đánh nhưng không có biện pháp đánh, chờ một chút, chờ canh giờ thứ sáu vừa tới, sau khi chín man quỷ nguyên vẹn lại thu thập lão nhân này!
Bạch Tiểu Thuần không có chút cảm giác hành động vừa rồi của mình rất vô sỉ, ngược lại cảm đây mới là chiến lược thắng lợi.
- Ngay cả tin tưởng đánh với lão phu một trận cũng không có, Dạ Táng, ngươi còn tu đạo cái gì chứ! Tại sao Huyết Khê Tông lại xuất hiện một phế vật như ngươi, hôm nay lão phu dứt thanh lý môn hộ cho tông môn!
Tiếu Thanh giận dữ, vốn hắn bị lời lẽ của Bạch Tiểu Thuần mỉa mai, sau đó bị Bạch Tiểu Thuần dùng danh nghĩa khiêu chiến kéo dài khoảng cách, nội tâm Tiếu Thanh sinh ra không ít sát khí, giờ phút này hắn tăng tốc độ đuổi theo, thực lực tăng lên không ít.
Nhưng hết lần này tới lần khác tốc độ của Bạch Tiểu Thuần vô cùng nhanh chóng, lực lượng thân thể gia tăng làm hắn chạy đi cũng nhanh, quá trình truy đuổi như thế kéo dài vượt qua năm canh giờ, bây giờ canh giờ thứ sáu đã tới.
Trong nháy mắt canh giờ thứ sáu đã tới, một đám hào quang màu đỏ lập tức xuất hiện, lúc này nó cách mi tâm của Bạch Tiểu Thuần chỉ một tấc, lúc này hắn đang bỏ chạy cho nên khoảng cách này nhanh chóng không còn, chìa khóa huyết sắc nhanh chóng tiến vào mi tâm Bạch Tiểu Thuần.