Dương Hồng Vũ chần chờ một lát, lại lau máu tươi trên khóe miệng, hắn không dám tiếp tục truy kích, tâm thần của hắn hiện tại rất chấn động, chiến lực của Bạch Tiểu Thuần làm hắn chấn động, một kích cuối cùng đã làm Dương Hồng Vũ có dự cảm, Dạ Táng trước mắt hình như chưa xuất ra toàn bộ át chủ bài.
Mặc dù có Trương Vân Sơn đánh lén, nhưng cũng chỉ bức ra một ít chiến lực của Dạ Táng này mà thôi.
- Rốt cuộc người này... Còn bao nhiêu bí mật!
Dương Hồng Vũ thở sâu, thiếu niên kia chính là Trương Vân Sơn, sắc mặt của hắn đầy âm trầm nhìn Bạch Tiểu Thuần đi xa.
Hiện tại người ở phía sau cũng đã chạy tới, cả đám đều vô cùng giật mình, lúc này Trương Vân Sơn và Dương Hồng Vũ nhìn nhau, hai người dẫn đầu đuổi theo, ánh mắt mọi người chung quanh lóe sáng, cũng lập tức đuổi theo Bạch Tiểu Thuần.
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, tốc độ bay nhanh, quần áo của hắn đẫ nhuộm đầy máu tươi, gương mặt chính thức dưới lớp mặt nạ tái nhợt tới cực điểm.
- Quá khi dễ người, nếu không phải ta lo lắng thân phận bại lộ, trước đó nhất định ra tay đánh bọn chúng trọng thương rồi... Đáng chết, còn thừa ba canh gơờ, phải chấm dứt thật nhanh mới được...
Bạch Tiểu Thuần phát sầu, thời gian bỏ chạy trôi qua rất nhanh, đã tới bốn canh giờ.
Lúc này hắn cố tình chuẩn bị, vào lúc này chìa khóa thứ tư đã xuất hiện, hắn cố tình muốn tránh đi, đột nhiên hắn nghe được tiếng của hộ pháp Tống Quân Uyển hô to.
- Dạ Táng, không nên têếp tục hấp thu, giao chìa khóa cho chúng ta!
- Dạ Táng, dừng tay!
Tống Khuyết gầm lên.
Vào lúc giọng nói của bọn họ truyền tới, thì chìa khóa thứ tư đã xuất hiện, nó bay thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần với tốc độ cực nhanh, dường như trên người Bạch Tiểu Thuần tồn tại lực hấp dẫn cực mạnh, căn bản không để ý tới ý nguyện của Bạch Tiểu Thuần, nó tự động bay tới, hóa hắc huyết khí đậm đặc, Bất Tử Kim Cương Quyển.
- Dạ Táng, ngươi... Ngươi muốn chết!
Tống Khuyết giận dữ, hộ pháp đồng bạn bên người hắn đều phát điên, trước đó bọn họ còn câần chờ, giờ phút này nhìn thấy chìa khóa thứ tư bị Bạch Tiểu Thuần hút đi thì đứng ngồi không yên.
Dù sao... Bọn họ không cách nào xác định Bạch Tiểu Thuần sau khi hấp thu chìa khóa phải chăng chìa khóa có thể đại biểu cho đoàn đội hay không, nếu như tính thì khá tốt, có thể nếu không tính thì... Vừa nghĩ tới nguy hiểm bị gạt bỏ, đám người Tống Khuyết khẩn trương tới cực điểm, không thể không đánh cược một lần.
- Ta cũng không muốn ah...
Bạch Tiểu Thuần khóc không ra nước mắt, hắn vốn định chạy tới sa mạc huyết sắc ẩn nấp xem người khác chém giết, chờ đợi mấy chìa khóa cuối cùng mới ra tay, nhưng hiện tại hắn đã là bia cho nhiều người ngắm bắn.
Lúc này là thí luyện huyết tử, bởi vì Bạch Tiểu Thuần xuất hiện đã triệt để rối loạn...
Lúc ở vô tận Huyết giới chỉ có một mình Cổ Liệt phải thừa nhận khổ độc... Nhưng hôm nay trong sa mạc huyết sắc này, mặc dù là Tống Quân Uyển và Huyết Mai cũng phải giật mình liên tục.
Tất cả mọi người điên cuồng đều vì một mình Bạch Tiểu Thuần...
Bạch Tiểu Thuần cũng không nghĩ như thế, nội tâm của hắn lo lắng, hắn không ngừng vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công khôi phục thương thế trong người của mình, man quỷ của Bạch Tiểu Thuần lại tăng thêm một con.
Lực lượng tám con man quỷ truyền khắp thân thể của hắn, khí thế của hắn càng ngày càng mạnh, mà đám người Tống Khuyết đang cắn răng truy kích, chuẩn bị tham dự vào đội ngũ đuổi giết Bạch Tiểu Thuần!
Lúc này đám người Tống Khuyết đã đuổi tới, Bạch Tiểu Thuần càng sốt ruột, các ý niệm không ngừng sinh ra, hắn đang tìm biện pháp giải quyết.
- Tống Khuyết, các ngươi còn không đi cướp chìa khóa của người đầu tiên nâận được chìa khóa kia, các ngươi giỏi thì đi cướp của tên kia, những cái này ta đã nuốt rồi, bảo Huyết Mai lại đi, không mang theo một người tiến vào trong huyết sắc cổ lộ.
- Chúng ta gọi đây là chia binh hai đường, các ngươi chém giết, bọn chúng lo lắng nhất định sẽ ngăn cản, mà ta cứ tiếp tục nuốt chìa khóa, nếu chúng ta cướp được thì ta nuốt toàn bộ, nếu không có cướp được, ta cuối sẽ lưu hai cây cho mình, như vậy bọn chúng sau khi thất bại sẽ bị gạt bỏ.
- Đây chính kế hoạch của ta, ha ha, như vậy chúng ta có thể đứng ở thế bất bại!
Bạch Tiểu Thuần nói ra lời này mang theo đạo lý trong đó.
Đám người Tống Khuyết chấn động, bọn họ đều là thế hệ có tâm trí không tầm thường, vừa rồi chẳng qua bị hành động của Bạch Tiểu Thuần làm rối loạn đầu óc, hiện tại nghe hắn nói thế, ánh mắt bọn họ sáng lên.
Sắc mặt những hộ pháp Huyết Mai đều khó coi, nhất là nam tử trung niên đầu tiên nhận được chìa khóa đầu tiên, sắc mặt của hắn càng tái nhợt.
- Dạ Táng, ngươi muốn chết!
Trên bầu trời Tống Quân Uyển đang đấu pháp với Huyết Mai, hô hấp của nàng dồn dập, lúc này Tống Quân Uyển cũng không hề trầm mặc mà là cười lớn.
- Dựa theo lời Dạ Táng làm đi!
Tống Quân Uyển tươi cười như hoa, nàng ra tay càng lăng lệ hơn trước, Huyết Mai không ngừng lui ra phía sau, không thể ngăn cản được nữa, thậm chí Huyết Mai không biết làm thế nào phá vỡ cục diện mà Bạch Tiểu Thuần vừa nói.
Vào lúc lo lắng nhất thì đám người Tống Khuyết không ngừng cắn răng buông tha uổi giết Bạch Tiểu Thuần, mà hộ pháp Huyết Mai lao về phía trung niên đạt được thanh chìa khóa đầu tiên, kể từ đó những hộ pháp Huyết Mai đuổi giết Bạch Tiểu Thuần không đi ngăn cản, trong khoảng thời gian ngắn tình hình trở nên rối loạn.
Tiếng nổ vang vọng, thần thông tràn ngập, thuật pháp nổ tung.
Rốt cuộc Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi.
- Khá tốt ta phản ứng nhanh, nếu không ta đã lâm vào nguy hiểm... Hiện tại nếu không phải kẻ có tu vị cao thì cũng cầm trọng bảo, còn có cường giả đang ẩn nấp, nếu cả đám cùng xông lên thì ta đánh thế nào đây?
Bạch Tiểu Thuần tranh thủ thời cơ lui ra phía sau, nhưng lúc hắn lui ra sau thì phát giác không đúng, hai mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại, bốn phía không có người nhưng hắn không do dự tụ lực lên vài lần, toàn diện bộc phát phóng thẳng về phía trước.
Mượn nhờ tốc độ lao tới phía trước thật nhanh, vị trí hắn vừa đứng lúc trước xuất hiện một ngón tay huyết sắc duỗi ra, mặc dù thất bại nhưng lại sinh ra một đạo kiếm khí phạm vi vài chục trượng.
Lúc này có tiếng quát vang lên, trong hư vô xuất hiện một lão giả đi ra.
Lão giả này ăn mặc trường bào màu tím, trên mặt có không ít tàn nhan, lúc quay người lại liếc nhìn Bạch Tiểu Thuần.
Trán Bạch Tiểu Thuần đổ mồ hôi lạnh, trong nháy mắt vừa rồi hắn đã trải qua nguy cơ sinh tử cực kỳ mãnh liệt, vào lúc ngón tay của lão giả này xuất hiện, nếu như chính mình không có tránh đi, như vậy ngón tay sẽ điểm vào mi tâm của hắn.
- Tiếu Thanh!
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, trong mắt mang theo cảnh giác, lão giả này chính là một trong ba người mà Tống Quân Uyển đã nói, hoài nghi tùy thời có thể đột phá Trúc Cơ, cũng là hộ pháp mạnh nhất ở đây!
- Lão phu bế quan nhiều năm, gần đây sau khi xuất quan nghe không ít tin đồn về ngươi.