Hàn khí này bao phủ bốn phía làm mật thất hắn đang ngồi biến thành hầm băng, thậm chí cả mặt thất bị đóng băng kêu ken két.
- Hạ hàn có thể ngưng tụ hư ảnh hàn khí, hình thành pháp thuật băng hàn, mà trung hàn có thể đóng băng phạm vi ngàn trượng trong nháy mắt!
Bạch Tiểu Thuần thì thào, hắn nhìn qua tay phải của mình.
Tay phải của hắn hiện tại tỏa ra hào quang lóng lánh, thậm chí có thể nhìn thấy mạch máu, nhìn thấy máu huyết lưu động dưới da, hắn lại không cảm thấy chút giá lạnh nào từ hàn khí trong mật thất.
- Sắp đột phá.
Bạch Tiểu Thuần thở sâu, bỗng nhiên đứng lên đi ra khỏi mặt thất, không người phát giác hắn đã ra khỏi khách sạn.
Hắn hóa thành hào quang bay về phương xa, lúc xuất hiện đã đứng ở điểm cuối của sa mạc, ở chỗ này bốn phía hoang tàn vắng vẻ, mặc dù là tu sĩ Không thành cũng ít người đi tới nơi đây.
Bầu trời nắng chói chang, ở nơi xa hơn chính là Thông Thiên Hà cùng Thông Thiên Hải thì nơi này vẫn khô nóng dữ dội, tám phương đều là khí nóng vặn vẹo ánh mắt, lúc nhìn ra xa cảm thấy hư vô mơ hồ.
Bạch Tiểu Thuần đứng ở chỗ này, hào quang màu xanh trong mắt hắn càng đậm, sau khi nhìn chung quanh xác định không có gì đáng ngại, Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, lập tức trên người hắn tỏa ra hàn khí khiếp người, trong chốc lát hàn khí bao phủ phạm vi trăm trượng, hàn khí tỏa ra trong phạm vi trăm trượng đã áp chết khí nóng và đóng băng khu vực này trong nháy mắt.
Thậm chí hai loại khí tức trái ngược này giao thoa đã làm chung quanh sinh ra âm thanh như sấm rền, không có chấm dứt, khi Bạch Tiểu Thuần vận chuyển tu vi theo Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết ấn qua hai bên một cái, lập tức hàn khí trong phạm vi trăm trượng bộc phát.
Rầm rầm rầm!
Hai trăm trượng, ba trăm trượng... Năm trăm trượng!
Vẫn chưa kết thúc, tóc Bạch Tiểu Thuần phất phới, cho dù hai mắt nhắm lại thì hào quang màu xanh vẫn bao phủ đôi mắt, thậm chí hào quang từ mi tâm tỏa ra khắp toàn thân, không chỉ hai tay mà các bộ vị khác đều óng ánh, hắn hiện tại đã biến thành băng nhân.
Hàn khí không ngừng lan tỏa ra chung quanh, khi hàn khí lan tới đâu âm thanh ken két sinh ra tới đó, nhiệt độ trong sa mạc bị hàn khí ngập trời xua đuổi.
Chín trăm hai mươi trượng, chín trăm năm mươi trượng, chín trăm tám mươi trượng... Chỉ trong mấy hô hấp hàn khí đã lan tỏa phạm vi chín trăm chín mươi chín trượng.
Chỉ kém một trượng... Chính là ngàn trượng!
Chỉ kém một trượng... Chính là trung hàn!
- Trung hàn!
Hai mắt Bạch Tiểu Thuần mở ra, hắn gầm lên và trong người sinh ra âm thanh như thiên lôi, nhất là Thiên Đạo Kim Đan bộc phát hàn khí vô cùng khủng khiếp.
Lúc bộc phát phạm vi hàn khí đã đạt tới ngàn trượng!
Trong phạm vi ngàn trượng này hàn khí kết băng, âm thanh ken két vang lên không dứt bên tai, phạm vi đóng băng lan tỏa thật nhanh, hiện tại phạm vi ngàn trượng đã biến thành thế giới băng tuyết.
Mà tu vi Bạch Tiểu Thuần trong nháy mắt đột phá Thiên Đạo Kim Đan sơ kỳ, trở thành Kim Đan trung kỳ, uy áp Thiên Đạo cũng biến hóa.
Bên ngoài ngàn trượng vẫn là sa mạc, nóng lạnh không ngừng giao thoa làm hư vô xuất hiện khe hở, cảnh tượng này rất kinh người.
Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần mang theo hưng phấn, hắn thở sâu, trong phạm vi đóng băng ngàn trượng xuất hiện rất nhiều hư ảnh, mỗi một hư ảnh giống hắn như đúc, là hóa thân kết băng.
Thân thể của hắn cũng trao đổi vị trí với các hư ảnh kia, đây cũng không phải là tốc độ mà là như thuấn di, nếu có người đứng xa sẽ phát hiện thân ảnh Bạch Tiểu Thuần quá nhanh.
Không bao lâu hàn khí trong phạm vi ngàn trượng thu liễm, chúng ngưng tụ lại một chỗ và hiện ra chân thân Bạch Tiểu Thuần, ánh mắt hắn kích động, hắn phất tay áo và hàn khí trong ngàn trượng biến mất, sau khi khi nóng trở về đã tạo thành phong bạo càn quét bốn phương, tiếng cười của Bạch Tiểu Thuần cũng quanh quẩn bốn phía.
Cảnh này nếu có người khác nhìn thấy nhất định rung động tâm thần, bởi vì đây không phải tu sĩ Kết Đan trung kỳ có thể bày ra, cho dù là thế hệ thiên kiêu, người làm được cũng không nhiều.
Phải biết rằng nơi này chính là thượng du Tinh Không Đạo Cực Tông, trình độ của thiên kiêu hơn xa trung du và hạ du, nhưng khí thế của Bạch Tiểu Thuần lại làm rung chuyển rất nhiều thiên kiêu.
Uy lực của Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết cũng bộc phát cực mạnh.
- Đây chỉ là trug hàn, nếu có thể đột phá thượng hàn...
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần lộ ra vẻ chờ mong, hắn nhớ lại miểu tả thượng hàn trong công pháp.
- Đóng băng trong phạm vi vạn trượng, có thể hình thành hàn kính phản xạ phân thân hàng lâm! Vào lúc đó cũng không phải là hư ảnh, mà là phân thân chân chính!
Bạch Tiểu Thuần hơi kích động, hắn cũng nghĩ tới chí hàn!
- Chí hàn... Có thể đóng băng... Thông Thiên Hà trong phạm vi nhất định!
Bạch Tiểu Thuần xiết chặc nắm đấm, chờ mong trong mắt càng mạnh hơn nữa, hắn thở sâu, không có chấm dứt tu hành, lần này cùng đột phá không chỉ có Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết, còn có hắn Bất Tử Cân!
Bạch Tiểu Thuần cúi đầu nhìn chân trái của mình, toàn bộ gân trên chân trái của hắn đã luyện hóa toàn bộ, có thể nói chân trái của hắn hiện tại là nơi mạnh nhất toàn thân.
Đó là do lực lượng ngưng tụ hơn xa các bộ phận thân thể khác, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, chân trái chậm rãi nâng lên và đạp mạnh xuống đất.
Dưới một cái đạp này lực lượng Bất Tử Cân trên chân trái cũng bạo phát ra toàn bộ, không cần đụng mặt đất đã làm vô số cát đá trên sa mạc bắn ra tung tóe, càng có cuồng phong quét qua bốn phía.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần còn không thỏa mãn, hai mắt của hắn tỏa sáng, trong nháy mắt chân trái chạm đất hắn đã quát lên ba chữ.
- Bất Tử cấm!
Vào lúc chân trái Bạch Tiểu Thuần chạm vào mặt đất, thời điểm tiếp xúc làm mặt đất sinh ra tiếng nổ ngập trời, khe hở lan tràn ra bốn phía giống như hình thành cấm chế tự nhiên phong ấn tất cả, hủy diệt tất cả, nơi Bạch Tiểu Thuần đang đứng sụp xuống, bụi đất tung bay ngập trời.
Tiếng nổ mạnh như sấm sét vang vọng bốn phương, thậm chí người ở Không thành cũng nghe được, không ít người giật mình.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần cũng kêu thảm, thân thể của hắn bị vùi dưới hố sâu, cát đá che lấp toàn thân, phải qua rất lâu cát bụi mới biến mất, lúc này mới lộ ra một cái hố sâu rộng mấy trăm trượng.
Chung quanh hố sâu có hào quang màu vàng tỏa sáng, chúng giống như sợi tơ lan tỏa bốn phía, chính là thần thông Bất Tử Cấm giống như Toái Hầu Tỏa cùng với Hám Sơn Chàng trong Bất Tử Quyển.
Phong ấn tất cả!
Ở đáy hố sâu, Bạch Tiểu Thuần dở khóc dở cười bò ra ngoài, toàn thân của hắn đầy cát bụi, vào thời điểm một cước làm sa mạc sụp xuống hắn còn cảm thấy đắc ý phi phàm, trong nháy mắt bị cát bụi bao phủ và rơi xuống hố lại làm Bạch Tiểu Thuần mất mặt.
Sau khi leo ra hắn còn nhìn bốn phía, phát hiện nơi đây không có người liền thở ra một hơi, hắn lập tức hóa thành hào quang bay thẳng về khách sạn.