Vào lúc hắn rời đi không bao lâu mới có nhiều tu sĩ trong Không thành bay tới, những tu sĩ này phần lớn nghe thấy tiếng gió tới đây, sau khi nhìn thấy hố sâu mấy trăm trượng thì hít khí lạnh và chấn động tâm thần.
- nơi... Nơi này chính là sa mạc do trận pháp Tinh Không Đạo Cực Tông hình thành đấy!
- Lực lượng cỡ nào mới có thể phá hoại nơi này thành như thế? Nhưng hố to này chắc chắn là có người đánh ra... Chẳng lẽ nói là thiên kiêu trên Tinh Không Đạo Cực đi ngang qua nơi này?
- Cho dù alf tu sĩ Kết Đan, những kẻ tầm thường không thể làm được điểm này, hẳn là người bài danh trong một ngàn trên Tinh Không Đạo Cực bảng làm ra!
Những tu sĩ này không ngừng bàn luận với nhau, nói tới Tinh Không Đạo Cực bảng đều hâm mộ.
Tinh Không Đạo Cực bảng chính là xếp hạng trọng yếu trong Tinh Không Đạo Cực Tông, chỉ xếp hạng dưới Nguyên Anh, phàm là người có tên trên bảng đều có danh tiếng cực lớn trong đông mạch Tu Chân giới.
Thời điểm mọi người thỏa luận, ở nơi xa có một đạo hào quang bay tới, trong hào quang này là một thanh niên, người này tướng mạo tuấn lãng nhưng phong trần mệt mỏi, trong mắt tỏa ra hào quang sáng ngời, tu vi đã đạt tới Trúc Cơ Đại viên mãn tiến vào cảnh giới Giả Đan.
Nhìn bộ dáng của hắn có thể trong thời gian ngắn sẽ cô đọng linh hải trong người thành đan, từ đó bước vào Kết Đan, có lẽ vẫn tồn tại một ít tỷ lệ thất bại, nhưng từ chấn động toàn thân của hắn có thể thấy độ khó không lớn.
Nhất là trên người hắn hiện tại tỏa ra sát khí chấn động không nhỏ, phối hợp vết thương bao phủ toàn thân hắn làm cho người ta có cảm giác chớ tới gần.
Hắn chính là Tống Khuyết!
Sau khi rời khỏi Bạch Tiểu Thuần, hắn một hơi tiếp nhận nhiều nhiệm vụ, trong thời gian gần một năm này hắn nhiều lần trải qua cửu tử nhất sinh, càng nhiều lần liều mạng mới có thể hoàn thành phân nửa nhiệm vụ, chỉ còn lại một ít liên quan tới di tích dưới lòng đất mà thôi, điểm cống hiến trên người hắn hiện tại cũng đạt tới mấy chục vạn.
Lúc này sắp hoàn thành nhiệm vụ nên hắn mới trở về, đi ngang qua nơi đây và nhìn thấy hố sâu kia lập tức bước chân lại, sau khi nhìn kỹ liền kinh hãi.
- Có thể tạo thành hố sâu như thế này, người đó không tầm thường... Sớm muộn gì có một ngày Tống Khuyết ta cũng làm được.
Trong mắt Tống Khuyết tỏa ra hào quang ác liệt.
Thời điểm Tống Khuyết dừng lại thì tu sĩ chung quanh cảnh giác nhìn Tống Khuyết, dù sao Tống Khuyết cho người ta cảm giác không chỉ có sát khí nồng đậm, càng có bộ dáng âm lãnh khiến người ta cảm thấy không nên trêu vào, có khí thế như vậy cũng chỉ có người nhiều năm lăn lộn trong sinh tử mới tạo thành.
Nhìn thấy ánh mắt kiêng kị của mọi người chung quanh, nội tâm Tống Khuyết đắc ý, cũng có tự ngạo, hắn cảm giác những gì mình làm trong thời gian một năm là có giá trị, mình đã thoát thai hoán cốt, hắn mạnh hơn trước nhiều cũng không nói, hắn cách đệ tử hoàng y rất gần.
- Nói không chừng mấy tên phế vật khác đã chết đói rồi, hừ!
Tống Khuyết hừ lạnh, càng có khinh thường, hắn xem ra Thần Toán Tử cũng tốt, Hứa Bảo Tài cũng được, còn có Trương Đại Bàn đều là phế vật, duy chỉ có Trần Mạn Dao là hắn nhìn không thấu.
Về phần Bạch Tiểu Thuần... Tống Khuyết vừa nghĩ tới Bạch Tiểu Thuần lập tức nghiến răng, ban đầu ở Vẫn Kiếm Thâm Uyên Bạch Tiểu Thuần áp hắn một đầu, cướp đi Thiên Đạo Trúc Cơ, việc này cả đời Tống Khuyết sẽ không quên, mỗi lần nhớ tới đều cảm thấy nội tâm biệt khuất. Còn có chuyện Huyết Khê Tông đã làm hắn phát điên, vừa nghĩ tới Nghịch Hà Tông thì ý không cam lòng càng mãnh liệt.
- Bạch Tiểu Thuần, Vẫn Kiếm Thâm Uyên ngươi áp ta một đầu, trong Huyết Khê Tông ngươi áp ta lần thứ hai, trong Nghịch Hà Tông ngươi áp ta lần thứ ba... Hơn nữa há miệng ngậm miệng đều là Khuyết nhi dài Khuyết nhi ngắn, hiện tại chờ Tống Khuyết trở thành đệ tử hoàng y nhất định phải áp ngươi mười đầu!
Tống Khuyết thở sâu, trong mắt tỏa ra hàn quang.
Hắn tin tưởng mình nhất định có thể làm được.
- Tinh Không Đạo Cực Tông này chính là tạo hóa của ta, trước khi đi lão tổ tràn ngập chờ mong với ta, hi vọng ta có thể ở chỗ này trở thành tu sĩ Nguyên Anh... Ta nhất định có thể làm được!
Tống Khuyết thở sâu, lúc cúi đầu hắn vỗ túi trữ vật, lập tức lấy một cái lệnh bài màu xanh da trời ra.
Lệnh bài kia không lớn, nhưng vì lệnh bài nho nhỏ này Tống Khuyết kết bạn với một tu sĩ Không thành dùng không ít điểm cống hiến đổi từ Thiên Không Hội, đây là lệnh bài đi vào di tích.
- Điểm cống hiến cần thiết trở thành đệ tử hoàng y phải xem lúc vào di tích này, hiện tại sau khi ra khỏi di tích có lẽ ta đủ điểm cống hiến rồi, đến lúc đó có thể trở thành đệ tử hoàng y phi thăng cầu vồng!
Tống Khuyết nghĩ tới đây liền chờ mong nhiều hơn nữa.
- Đi quan sát một chút, sau khi thử lại tiến hành chuẩn bị.
Tống Khuyết mỉm cười chắp tay sau lưng, hóa thành hào quang bay về phía di tích.
Thời gian không dài, từ xa Tống Khuyết đã nhìn thấy di tích, càng nhìn thấy bên ngoài di tích không biết khi nào đã tu kiến khách sạn to lớn.
Cùng lúc đó hắn nhìn thấy bên ngoài di tích có xây dựng không ít chòi nghỉ mát, bên trong đặt cái bàn và hơn trăm tu sĩ các màu quần áo đang ngồi, cũng nhìn thấy tiểu nhị chạy vội chạy vàng.
Không ít tu sĩ lui tới và thông qua nơi này đi vào di tích.
- Không hổ là tổ chức lớn nhất Không thành, sau lưng Thiên Không Hội có gia tộc Thiên Nhân ... Không ngờ có thể xây dựng khách sạn ở đây.
Trong mắt Tống Khuyết lộ ra vẻ hâm mộ, càng có cảm khái, đối với Thiên Không Hội khống chế quyền ra vào di tích này, sâu trong lòng Tống Khuyết ê ẩm nhưng không có biện pháp.
- Chiếm cứ nơi đây, sợ rằng thu điểm cống hiến một ngày còn nhiều hơn ta đi làm nhiệm vụ một năm...
Một năm trước hắn rời khỏi Không thành ra ngoài hoàn thành nhiệm vụ, cũng không biết chuyện phát sinh trong Không thành thời gian gần đây, hiện tại hắn còn cảm khái, hắn sờ sờ túi trữ vật và lấy lệnh bài Thiên Không Hội lệnh ra, hắn bay thẳng về phía trước.
Cửa vào di tích cung điện dưới mặt đất tồn tại không ít đá vụn, nó hoàn toàn không giống sa mạc chung quanh, nhìn kỹ thì chung quanh đá vụn là một cánh cửa tàn phá.
Đi qua cửa này có thể bước vào cung điện dưới mặt đất.
Bên cạnh cửa lớn ở bên ngoài chính là khách sạn Thanh Long Hội, ở nơi đó có vài chục chói nghỉ mát và rất nhiều tu sĩ ra vào.
Có đang tính toán thu hoạch, có mua linh trà xong liền đi thẳng vào di tích, dù sao quy tắc của nơi này có phần không giống Thiên Không Hội, tuy chỉ lấy một thành tiền lời nhưng lúc tiến vào vẫn cần tốn mười điểm cống hiến đi mua một chén linh trà.
Tuy là như thế nhưng tổng thẻ vẫn có lương tâm hơn Thiên Không Hội quá nhiều, cho nên tu sĩ Không thành không có bài xích, quan trọng hơn là, bản thân nơi đây là khu vực tư nhân đã có tính uy hiếp không nhỏ.
Đủ loại nghe đồn về thủ đoạn của đầu lĩnh Thanh Long Hội cũng làm nhiều người kính sợ, hoàn toàn không dám càn quấy.