Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 638: Chương 638: Kim Đan trung kỳ. (Thượng)




Cảnh này làm người chung quanh hít thở dồn dập.

- Đây là... Đây là lĩnh vực tư nhân, chỉ có như vậy mới bị trận pháp Tinh Không Đạo Cực Tông bài xích!

- Chuyện này không có khả năng, tại sao là trận pháp bài xích, trời ạ, chỉ có đạt được lĩnh vực tư nhân và đại trận Tinh Không Đạo Cực tán thành mới có thể được dung nạp vào trong đại trận!

- Cả Không thành này không hơn mười lĩnh vực tư nhân đâu.

- Đầu lĩnh Thanh Long Hội lại có thể đứng trong phạm vi đó!

Cảnh tượng này vô cùng rung động, đầu óc tu sĩ chung quanh ỏổ vang, chẳng những bọn họ không thể tưởng tượng nổi, ngay cả tu sĩ Thanh Long Hội và đám người Hứa Bảo Tài cũng nghẹn ngào không dám tin.

Ngay cả cửa vào di tích cũng nằm trong phạm vi này...

- Khục, ta sẽ xây dựng khách sạn ở đây... Ta cũng nghĩ ra cái tên của nó rồi, gọi là khách sạn Trường Sinh.

Vào lúc mọi người xôn xao và bàn tán với nhau, Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng sau đó hất cằm nhin chung quanh, nội tâm đắc ý không gì sánh kịp.

- Mọi người bình thường có thể tiến vào trong di tích dưới lòng đất làm nhiệm vụ, không có sao, nhưng dù sao đây là nhà của ta, cho nên nha... Sau khi các ngươi đi vào, chỉ cần vào trong khách sạn của ta uống một chén linh trà, chúng ta là bằng hữu của nhau.

- Linh trà của ta không đắt... Còn rẻ hơn cả Thiên Không Hội, chỉ lấy một thành điểm cống hiến mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, lúc này cười tủm tỉm nói với mọi người.

Tu sĩ Thiên Không Hội không ngừng gào to, nội tâm bọn họ chấn động không nhỏ, chuyện này chẳng khác gì cướp quyền ra vào di tích của Thiên Không Hội, còn là cướp đoạt dã man.

Ánh mắt các tu sĩ khác lại tỏa ra hào quang, so với ba thành tiền lời của Thiên Không Hội, Thanh Long Hội làm như vậy bọn họ càng vui vẻ tiếp nhận hơn.

Khi Bạch Tiểu Thuần mang lá cờ bảy màu của chưởng môn Không vực ban cho cắm ở bên ngoài di tích sa mạc, trong phạm vi mười dặm tỏa ra hào quang lóng lánh, nơi đây đã biến thành lĩnh vực tư nhân của Bạch Tiểu Thuần, cả Không thành chấn động.

Tin tức này lan ra như gió, cũng có quá nhiều người nhìn thấy, lập tức nó làm vô số nguời Không thành rung động dữ dội.

- Khu vực tư nhân, tại sao có thể?

- Khu vực tư nhân trong Không thành không vượt qua mười nơi, cho dù là người nào làm chủ khu vực tư nhân cũng là người lập nhiều công lao hãn mã cho Không thành mới được ban thưởng, mà đầu lĩnh Thanh Long Hội có địa vị gì?

- Ta nói vì sao Thanh Long Hội dám khiêu chiến với Thiên Không Hội, hiện tại đã biết rõ, bởi vì đầu lĩnh Thanh Long Hội có lai lịch thần bí khó lường, nói không chừng sau lưng cũng có Thiên Nhân!

Tin tức này chấn động khắp Không thành, người Thiên Không Hội nhận được tin tức ngay sau đó, các thủ lĩnh Thiên Không Hội trợn mắt há hốc mồm.

Bọn họ thật vất vả đấu trí so dũng khí với Thanh Long, nhưng vào lúc này bị Bạch Tiểu Thuần tuyệt địa phản kích, vào lúc sơn cùng thủy tận đã xoay người cắn trả, Thiên Không Hội không cách nào thừa nhận đả kích này.

- Khu vực tự nhân?

Trong Thiên Không Hội vang lên vô số tiếng kinh hô, bọn họ kinh hoàng còn mang theo đắng chát khó tin.

Hiện tại lúc tất cả mọi người nhìn Thanh Long Hội đã khác với lúc trước, nhất là sau khi Thanh Long Hội nắm giữ quyền ra vào di tích càng như thế.

Về phần đám người rời bỏ Thanh Long Hội lúc trrớc vô cùng hối hận, nhưng lại bất đắc dĩ, cho dù bọn họ có mặt dày quay trở về thì Thanh Long Hội lại không nhận người, trực tiếp cự tuyệt.

Lực chú ý cả Không thành đều bị khu vực biên giới tây thành hấp dẫn, bên cạnh khu di tích có một cái khách sạn được hơn trăm người Thanh Long Hội xây dựng trong thời gian nhanh nhất.

Khách sạn này không nhỏ, phạm vi thật lớn, vài tòa lâu các bên trong không cần nói, bên ngoài có không ít chòi hóng mát, hơn trăm người Thanh Long Hội nhanh chóng biến thành tiểu nhị, chuyên môn buôn bán linh trà.

Muốn ra vào di tích cầm lệnh bài Thiên Không Hội đã vô dụng, cần phải mua một chén linh trà...

Toàn thành chú ý tới nó, cả khách sạn này chỉ xây dựng mấy ngày liền khai trương, cùng lúc đó trên cầu vồng Không vực tương ứng với Không thành lại không có truyền ra bất cứ mệnh lệnh nào cả, dường như không thèm quan tâm tới chuyện này, cảnh tượng này làm tu sĩ Không thành hiểu ra, lại càng suy đoán lai lịch đầu lĩnh Thanh Long Hội.

Dần dần theo thời gian trôi qua, Thiên Không Hội cũng ẩn nhẫn, người ra vào di tích cũng khôi phục bình thường, nhất là Thanh Long Hội chỉ lấy một thành thu hoạch cho nên rất nhiều tu sĩ vui mừng, rất nhiều người lựa chọn đi vào di tích hoàn thành nhiệm vụ, số người ra vào đạt hơn mười vạn.

Nhiều người như thế cho nên Thanh Long Hội càng bận rộn, chòi hóng mát cũng không đủ dùng, vì vậy lại dựng thêm một ít mới đủ cho người ra vào nghỉ chân.

Mà điểm cống hiến kiếm được cũng quá nhiều, Bạch Tiểu Thuần vừa xem đã hít khí lạnh, điểm cống hiến còn khủng bố hơn cả lúc trước buôn bán Trí Huyễn Đan nhiêu.

- Thiên Không Hội vi phú bất nhân (làm giàu không có nhân đức)! !

Bạch Tiểu Thuần nuốt nướt bọ, hắn hít thở không thông khi xem điểm cống hiến, đôi mắt đám người Trương Đại Bàn sáng lên, liên tục giận dữ mắng mỏ Thiên Không Hội.

Điểm cống hiến của Thanh Long Hội cũng không đặt lên người của ai, tất cả đều tính gộp vào lệnh bài Thanh Long Hội, kể từ đó không ai có được điểm cống hiến, bởi vì điểm cống hiến vượt qua trăm vạn sẽ tự động tấn chức đệ tử hoàng y.

Nhất là Bạch Tiểu Thuần lo lắng ngày nào đó mình vạn nhất tế hiến trở thành đê tử hoàng y, khi đó hắn sẽ khóc thương tâm gần chết, cho nên vì phòng ngừa vạn nhất, điểm cống hiến trên người hắn không cao hơn mười vạn, còn lại đều nằm trên lệnh bài Thanh Long Hội.

Mấy ngày sau khách sạn buôn bán phát đạt không ít, thu nhập của Thiên Không Hội giảm xuống rất mạnh, sau khi mất Trí Huyễn Đan và di tích, Thiên Không Hội đã khổ không thể tả, rơi vào đường cùng đã tìm người đi thương lượng với Thanh Long Hội.

Nhưng trong lần thương lượng này Bạch Tiểu Thuần trực tiếp cho Thần Toán Tử và Hứa Bảo Tài ra bàn, tự nhiên không thể hòa giải được, người Thiên Không Hội bị đuổi đi.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuần đường làm quan rộng mở, hắn cảm thấy mình trong Không thành có gia có nghiệp, mà sản nghiệp này càng ngày càng phát đạt, hắn cảm thấy vô cùng mỹ mãn.

- Đây mới là cuộc sống nha!

Bạch Tiểu Thuần chắp tay sau lưng đứng trong lầu các khách sạn nhìn người tới lui hối hả phía dưới, trong mắt hắn tỏa ra hào quang sáng ngời.

Càng làm Bạch Tiểu Thuần cao hứng là tu vi của hắn đã tăng mạnh, trong thời gian này cũng xuất hiện dấu hiệu đột phá trở thành Kim Đan trung kỳ, đột phá gần ngay trước mắt.

Hắn dứt khoát bỏ tất cả sự vụ xuống bước vào trong mật thất khách sạn bế quan, hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất tiến vào Kim Đan trung kỳ.

Lần bế quan này đã là một tháng.

Một tháng sau Bạch Tiểu Thuần mắt mắt trong mật thất, đồng tử của hắn lúc này tỏa ra hào quang màu xanh, khi hào quang lóng lánh thì toàn thân của hắn tỏa ra hàn khí ngập trời.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.