Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 495: Chương 495: Lão tổ, ta muốn đi chiến trường. (Hạ)




Hiện tại bên ngoài đã đêm khuya, trăng bị mây đen che khuất, mọi nơi đen kịt rất là yên tĩnh, chỉ có âm thanh chim thú từ xa truyền tới.

Bạch Tiểu Thuần cảnh giác quan sát bốn phía, xác định Tống Quân Uyển và Hầu Tiểu Muội không có mai phục ở gần đây, lúc này mới lao ra ngoài, tốc độ bộc phát đến mức tận cùng, đôi cánh xuất hiện sau lưng, hắn hóa thành hào quang nhưng không có chút âm thanh nào truyền ra, hắn bay thẳng tới đỉnh núi lão tổ Tống gia và Thiết Mộc chân nhân.

Tốc độ cực nhanh, dưới điều kiện không phát ra chút âm thanh nào đã là cực hạn của Bạch Tiểu Thuần, hắn sợ làm Tống Quân Uyển cùng Hầu Tiểu Muội chú ý, lúc này hắn đã bay sát vào hai ngọn núi, hắn dừng bước lại và thở sâu, trong mắt đầy kiên định, sắc mặt càng thêm quyết tuyệt, hắn lại dung hợp khí chất Bạch Tiểu Thuần và Dạ Táng, bộ dáng của hắn hiện tại rất hiên ngang.

Hắn bước đi với thân ảnh cao lớn hơn trước rất nhiều, hắn đi từng bước lên đỉnh núi, lúc ngẩng đầu còn mang theo lãnh khốc và rét lạnh.

- Đệ tử Linh Khê Tông danh sách truyền thừa Bạch Tiểu Thuần, huyết tử Huyết Khê Tông Dạ Táng, bái kiến hai vị lão tổ!

Lúc hắn nói ra lời này thì lão tổ Tống gia và Thiết Mộc chân nhân mở mắt ra nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, nhìn thấy bộ dáng của Bạch Tiểu Thuần như vậy thì cảm thấy kỳ dị.

- Nghĩa phụ, lão tổ, ta thân là huyết tử Trung Phong, thân là danh sách truyền thừa Linh Khê Tông, ta muốn cống hiến cho tông môn, ta muốn đi chiến trường giết địch!

Bạch Tiểu Thuần cương quyết mở miệng, trên người còn có sát khí bộc phát.

Lão tổ Tống gia và Thiết Mộc chân nhân vô cùng cổ quái nhìn Bạch Tiểu Thuần, bỗng nhiên lão tổ Tống gia mở miệng.

- Thương thế của ngươi không phải con chưa khỏi sao?

- Nghĩa phụ, so sánh với đại công của tông thì vết thương nhỏ tính là cái gì!

Bỗng nhiên Bạch Tiểu Thuần cười cười, làm như không quan tâm thương thế của mình, bộ dáng rất quyết tâm.

- Đời tu sĩ chúng ta ai mà không bị thương, trọng yếu nhất là giá trị tổn thương của ta là đáng giá, tổn thương của ta là bảo vệ tông môn!

Trên người Bạch Tiểu Thuần khi nói những lời này tràn ngập khí thế, nếu không phải đều là người quen thuộc hắn tất nhiên sẽ chấn động, bị lời lẽ nghĩa bạc vân thiên của hắn cảm động, cho rằng đây là hán tử thiết huyết ngập trời.

- Trên chiến trường rất nguy hiểm, sẽ có sinh tử, ngươi không sợ?

Thiết Mộc chân nhân chậm rãi nói ra.

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, rất không thèm để ý vỗ ngực bang bang.

- Nam nhân đời ta nhất định phải bộc phát nhiệt huyết trên chiến trường, ta thân là thành viên tông môn há có thể nhìn đồng môn chém giết, mà chính mình lại ở trong ôn nhu hương, đây không phải cách làm của Bạch Tiểu Thuần ta, càng không phải phong cách Dạ Táng.

- Hai vị lão tổ không cần nói thêm nữa, ta... Ta nhất định phải đi chiến trường!

Bạch Tiểu Thuần trầm giọng mở miệng, giọng nói rất có lực, vô cùng kiên định.

- Tốt, đây mới là nghĩa tử của ta, đây là lệnh bài truyền tống, ngươi cầm lệnh bài này ngày mai đi Truyền Tống Trận, có thể đi vào cảnh nội Huyền Khê Tông, là chỗ hạ trai của tông ta!

Lão tổ Tống gia nhìn Thiết Mộc chân nhân một cái, ánh mắt hai người nhìn nhau rồi gật đầu, lúc này mới cười ha ha, tay phải vung lên ném một cái lệnh bài về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần tiếp nhận, tiêu sái cười cười.

- Cần gì đợi ngày mai, tâm giết địch của đệ tử đang nóng hổi, quyết tâm đi vào tối nay, ta sẽ lập tức đi Truyền Tống Trận tiến vào chiến trường!

Bạch Tiểu Thuần tươi cười bay ra ngoài, bay thẳng đến Truyền Tống Trận, hắn tới gần không bao lâu thì hào quang trận pháp bộc phát ngập trời, nó đặc biệt rõ ràng trong bóng tối, có thể lờ mờ nhìn thấy tình hình trong trận pháp, tóc bay lên, một thân khí thế kinh thiên, mang theo chấp nhất, mang theo huyết sát, mang theo chính khí ngập trời, thân ảnh Bạch Tiểu Thuần từ từ mơ hồ.

Lão tổ Tống gia và Thiết Mộc chân nhân cười ha hả, cả hai đều hiểu rõ tình hình là như thế nào, ẩn ẩn cũng cảm thấy đối phương càng thuận mắt hơn trước.

Huyền Khê Tông đang ở trong Thiên Công châu, giáp giới với Đan Khê Tông, chiến tranh nhiều năm làm sinh linh lầm than, đại địa tràn đầy hố sâu do pháp thuật tạo thành, càng có bộ phận khu vực bởi vì trận pháp sụp đổ mà linh lực tán loạn tạo thành tuyệt địa.

Mặc dù cuối cùng áp chế Đan Khê Tông, thậm chí chiếm đoạt hơn phân nửa, nhưng bởi vì Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông liên hợp cho nên trận chiến tranh này nghịch chuyển, bên trong Huyền Khê Tông cũng có mâu thuẫn nên bạo phát ra.

Nhất là Đan Khê Tông cũng còn bảo toàn chiến lực, vốn đã lâm vào tuyệt vọng, là ngày diệt môn gần ngay trước mắt, nhưng hôm nay cũng giãy dụa phụ thuộc Linh Khê và Huyết Khê, phản kháng Huyền Khê Tông!

Dãy núi sụp đổ, hồ nước tiêu tán, rất nhiều sơn mạch sụp đổ, rất nhiều gia tộc tu chân và vô số tu sĩ đều chôn xương dưới chiến trường.

Ngay cả bầu trời cũng cải biến, không còn là trời quang mà là màu xám, khi Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông đến, màu sắc bầu trời lại cải biến, mây máu quay cuồng chiếm cứ hơn phân nửa, còn có khu vực rất lớn là bầu trời màu trắng bao phủ.

Đối với Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông mà nói, cả hai đã xác nhập sơ bộ, cho dù có Bạch Tiểu Thuần ràng buộc, trên thực tế cũng rất khó buông thành kiến, dù sao hai bên đối địch nhiều năm như vậy, loại cảm giác không tín nhiệm này rất mãnh liệt.

Nếu như không có chiến tranh bộc phát, trên thực tế xác nhập như vậy chỉ là trò cười mà thôi, dùng không quá lâu sẽ bị xé rách, nhưng mà... Chiến tranh xuất hiện đã tạo thành nghịch chuyển.

Nhất là trận chiến với Huyền Khê Tông này, Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông đã sơ bộ ma hợp với nhau, các đệ tử trong khi chiến đấu đã tạo thành một ít ăn ý.

Về phần Huyền Khê Tông bị Huyết Khê và Linh Khê vây công, bọn họ không có nhiều chuẩn bị, đối với bọn họ mà nói đây là một cơn ác mộng, nhất là thời gian này Đan Khê Tông đang sụp đổ, Huyết Khê và Linh Khê đã tới, đây là hai thanh dao nhọn đâm vào phần bụng Huyền Khê Tông!

Trong mấy tháng ngắn ngủi Huyền Khê Tông tổn thất to lớn khó có thể hình dung, cả Thiên Công châu bị chiếm tới sáu thành khu vực, thậm chí ngay cả sơn môn cũng bị đánh hạ mười bảy chỗ.

So với tông môn khác thì không lớn lắm, sơn môn Huyền Khê Tông cũng không phải một chỗ, mà là hai mươi chín sơn môn phân tán khắp Thiên Công châu, nó giống như tấm lưới lớn điều khiển cả một châu.

Vào lúc này chiến tranh đã bao phủ trung du Thiên Công châu, nơi này mỗi ngày đều bộc phát vô số chiến tranh lớn nhỏ, tiếng nổ vang từ khoảng cách rất xa đã nghe được, mặt đất rung động rất mạnh.

Khi Linh Khê Tông cùng Huyết Khê Tông liên thủ, thậm chí Huyền Khê Tông khó phân lực lượng ra phòng thủ, chỉ có thể dựa vào mỗi sơn môn tự giãy dụa.

Trong chiến tranh này xuất hêện nhiều thiên kiêu, trải qua khảo nghiệm của mưa gió, bảo kiếm cũng mài sắc bén tỏa ra hào quang sáng ngời.

Quỷ Nha, Thượng Quan Thiên Hữu, Chu Tâm Kỳ, Công Tôn Vân, Hầu Vân Phi... Lữ Thiên Lỗi, Tống Khuyết, Hứa Tiểu Sơn, Cổ Liệt, Thần Toán Tử... Tên của bọn họ bộc phát thanh danh to lớn trên chiến trường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.