Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 460: Chương 460: Ngoài ý muốn




Sau khi ra khỏi động phủ thì hắn thở dài một hơi, ngẩng đầu nhìn bầu trời, hắn cảm thấy cả thế giới đang đùa giỡn mình.

- Ta tân tân khổ khổ ah...

- Ta mạo hiểm cửu tử nhất sinh...

- Ta... Ta...

Bạch Tiểu Thuần bi phẫn, hắn trở lại Huyết Tử Điện và cầm mai rùa cùng lá cây ra quan sát, hắn nghiên cứu cũng phát hiện một ít thu hoạch, hắn phát hiện không thể xé rách lá cây màu vàng kia, nó vô cùng cứng cỏi.

Trừ chuyện này ra không còn gì khác biệt, thậm chí hắn cảm thấy trên phiến lá này có ẩn giấu công pháp nhưng không biết cách mở ra, cho dù dùng Thông Thiên pháp nhãn cũng không thể nhìn thấy chữ ẩn giấu.

Về phần cái mai rùa kia chính là tử vật, đã trải qua bao nhiêu năm như thế, cho dù nó là con rùa đen sống lâu thì tới tận bây giờ cũng biến thành xác khô.

Trong đêm này Bạch Tiểu Thuần không ngủ được, sáng sớm ngày thứ hai ánh mắt hắn hồng hồng, rốt cục buông tha nghiên cứu, hắn thở dài đầy bi ai.

Hồn Dạ Táng không dám lên tiếng, hắn sợ Bạch Tiểu Thuần tức giận mà ra tay giết mình, hắn cũng ủy khuất nhưng cũng không phải do hắn nói sai.

Bạch Tiểu Thuần trong cơn tuyệt vọng đã không muốn tiếp tục lưu lại trong Huyết Khê Tông, hắn liên tục thở dài, đang cân nhắc tìm lý do rời khỏi Huyết Khê Tông quay về Linh Khê Tông, bỗng nhiên ở ba ngọn núi xa xa có ba đạo hào quang bay tới.

Ba đạo hào quang này chính là huyết tử của ba ngọn núi khác, sắc mặt ba người bình thản, sau khi tới gần thì hàn huyên một phen, Bạch Tiểu ngạc nhiên không hiểu vì cái gì mà ba người này tới tìm hắn.

Huyết tử Thiểu Trạch Phong có phần không kiên nhẫn, hắn nhìn Bạch Tiểu Thuần liền lên tiếng.

- Dạ Táng, ba người chúng ta nhận được mật báo, Linh Khê Tông Thiên Đạo Trúc Cơ Bạch Tiểu Thuần những năm qua không có bế quan trong Linh Khê Tông, mấy năm trước hắn ra ngoài rèn luyện, hư hư thực thực tiến vào trong phạm vi Huyết Khê Tông chúng ta, tin tức này khó lòng phân biệt, tuy chỉ cần có một tia khả năng thì đây cũng là cơ hội tốt giúp chúng ta chém giết Bạch Tiểu Thuần!

Bạch Tiểu Thuần nghe xong những lời này thì nội tâm chấn động nhưng sắc mặt không biến hóa.

- Chúng ta thân là huyết tử, năm đó ở trước mặt lão tổ lập quân lệnh trạng, thề phải] chém giết Bạch Tiểu Thuần, diệt hạt giống Thiên Đạo Trúc Cơ của Linh Khê Tông.

- Chuyện tu hành chính là phải chém giết thiên kiêu, diệt sinh cơ và đoạt số mệnh của hắn, thành tựu đại đạo của bản thân chúng ta.

- Đây chính là ước hẹn của huyết tử, hôm nay ngươi cũng là huyết tử, chúng ta phải cùng tiến cùng lui, quân lệnh trạng có tên ba người chúng ta, đương nhiên cũng phải có cả tên ngươi.

Huyết tử Thiểu Trạch Phong nhìn Bạch Tiểu Thuần, nghiêm túc nói ra.

Huyết tử Thi Phong và huyết tử Vô Danh Phong đều gật đầu, bọn họ đều nhìn thẳng vào Bạch Tiểu Thuần, bộ dáng nếu ngươi không ký tên thì chúng ta không đi.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong liền run sợ, hắn xem như nhìn ra những người này năm đó lập nhiều quân lệnh trạng nhưng không có hoàn thành, hôm nay muốn lôi kéo mình tiến lên thuyền hải tặc.

Hắn cố tình cự tuyệt nhưng ba tên huyết tử này nếu không đạt được mục đích thề không bỏ qua, Bạch Tiểu Thuần chần chờ thì huyết tử Thi Phong lấy một ngọc giản trong túi trữ vật ra ngoài.

- Đây chính là quân lệnh trạng chúng ta lập với lão tổ, ta cố ý mang từ chỗ lão tổ tới đây cho ngươi lưu ấn ký vào, làm đi.

Nói xong hắn đưa ngọc giản cho Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hắn không ngờ đối phương đã chuẩn bị tới mức này, đáy lòng thầm mắng bọn họ vô sỉ, cảm thấy những người này quá đáng hận, đây không phải bảo mình lập quân lệnh trạng tự giết mình hay sao?

Nghĩ đến đây Bạch Tiểu Thuần đã cảm thấy đặc biệt không được tự nhiên, nhất là sau khi nhìn thấy trong ngọc giản thề diệt Bạch Tiểu Thuần còn có rất nhiều ban thưởng, còn trừng phạt sau khi thất bại chính là phải cấm túc trong địa liệt Huyết Khê Tông một năm.

Cấm địa địa liệt này Bạch Tiểu Thuần đã nghe nói qua, bên trong có phong hỏa cường đại, tu hành ở bên trong phải thừa nhận nổi khổ bị xé xác, người bình thường không chịu nổi.

Hắn nhìn đến đây nội tâm kinh hoàng, cảm giác thân phận Bạch Tiểu Thuần của mình đâu có đắc tội với ba huyết tử đâu, ba người này làm gì không bỏ qua cho mình chứ, thà rằng thừa nhận trừng phạt như thế cũng phải giết mình.

Ánh mắt ba người từ từ biến thành ác liệt, Bạch Tiểu Thuần cắn răng một cái, hắn cầm ngọc giản lên và lưu ấn ký lên đó, đáy lòng cười lạnh, suy nghĩ của ba người các ngươi đừng hòng thành công, đã kéo ta lên thuyền hải tặc thì các ngươi cứ chờ đó.

Ba người thấy Bạch Tiểu Thuần cũng ký quân lệnh trạng, lập tức cười rất tươi, đáy lòng cũng thở ra một hơi, ba người bọn họ cũng rất đau đầu, năm đó vì làm gương cho người khác cho nên cũng nóng đầu ký quân lệnh trạng, nhưng tới tận bây giờ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ huyết tử Trung Phong xuất hiện, bọn họ cùng thương lượng với nhau một phen, suy nghĩ nên giải quyết chuyện này, cho dù thế nào thì bốn huyết tử phải cùng tiến cùng lui, kéo thêm một người vào cũng tốt.

- Tuy Dạ Táng ta tấn chức huyết tử chưa được bao lâu, nhưng việc này ta sẽ không từ chối, nếu đã nhận được tin tức Bạch Tiểu Thuần hư hư thực thực xuất hiện trong phạm vi Huyết Khê Tông chúng ta, như vậy ta cũng nên ra ngoài tìm kiếm, nếu có thu hoạch lập tức báo tin cho các ngươi, chúng ta đồng loạt ra tay diệt sát Bạch Tiểu Thuần!

Bạch Tiểu Thuần nói rất chính nghĩa, hắn nhanh chóng quay người ra ngoài.

Ba người nghe xong càng vui mừng, sau khi nhìn nhau đều tỏ vẻ muốn ra khỏi tông môn, đi khắp phạm vi Huyết Khê Tông tìm kiếm Bạch Tiểu Thuần, ước định nếu có thu hoạch sẽ báo tin cho nhau.

Bạch Tiểu Thuần nhìn ba người rời đi thì cười lạnh, quay người thu thập hành lý rời khỏi Huyết Khê Tông.

Trước khi đi hắn ra bên ngoài sơn môn Huyết Khê Tông, quay đầu nhìn Huyết Khê Tông, ánh mắt của hắn đầy cảm khái và phức tạp.

Đối với Huyết Khê Tông, Bạch Tiểu Thuần cũng không rõ nội tâm của mình có cảm thụ như thế nào.

- Nếu không khai chiến thì chắc chắn rất tốt...

Bạch Tiểu Thuần trầm mặc, cuối cùng hắn nhìn về phía Tổ Phong, ánh mắt của hắn dường như nhìn thấy động phủ của Đỗ Huyết Mai.

- Lựa chọn trong tay ngươi.

Bạch Tiểu Thuần than nhẹ, hắn quay người hóa thành hào quang bay đi.

Bay ra không bao xa, đột nhiên nội tâm Bạch Tiểu Thuần có phần không nỡ Huyết Khê Tông, từng cảnh tượng trong Huyết Khê Tông xuất hiện trong nội tâm của hắn, hắn không nén được quay đầu nhìn Huyết Khê Tông.

- Có lẽ cả đời này đều không còn cơ hội quay trở lại...

Bạch Tiểu Thuần đứng giữa không trung nhìn lại, nhìn Huyết Khê Tông xa xa, đột nhiên ánh mắt của hắn bêến hóa.

Hắn nhìn thấy trên Vô Danh Phong của Huyết Khê Tông vào lúc này có một cột trụ sương mù màu đen xuất hiện, trụ sương mù màu đen phóng lên trời, đó là vô số ma đầu tạo thành, vào lúc này đám ma đầu bạo loạn, đám ma đầu này gào thét kinh thiên động địa truyền ra xa.

- Đả đảo Huyết Khê Tông, chúng ta muốn xoay người làm chủ nhân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.