Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 499: Chương 499: Ta muốn luyện đan. (Hạ)




Chỉ có như vậy mới có thể sinh ra uy hiếp, cũng chỉ có hậu phương vững chắc mới giúp đỡ tiền tuyến, giúp tiền tuyến không có nổi lo phía sau.

Nhưng loại càn quét này diễn ra vài lần, khi tin tức truyền ra thì tất cả gia tộc tu chân đều có chuẩn bị, chuyện tra tìm dư nghiệt Huyền Khê Tông càng trở nên khó khăn, trừ phi là không phân tốt xấu, trực tiếp cường công, nhưng nếu chuyện như thế diễn ra nhiều lần sẽ hậu phương sụp đổ, dù sao lực lượng những gia tộc tu chân này cũng không thể xem thường, nếu không đại quân Huyết Khê Tông và Linh Khê Tông đi qua đã tiêu diệt rồi.

Nhất là chiến thắng Huyền Khê Tông không phải trọng điểm cuối cùng, đối với Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông mà nói chiếm đoạt và dung hợp lớn mạnh bản thân mới là mấu chốt.

Sau khi đi qua ba gia tộc tu chân đều phong bế sơn môn gia tộc, tùy ý Bạch Tiểu Thuần mở miệng thế nào cũng không đáp lại, bỏ mặc hắn, Bạch Tiểu Thuần rất tức giận, cũng may những gia tộc tu chân này dù không để ý tới hắn nhưng tặng một ít tài vật, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới miễn cưỡng tiếp nhận.

Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, hắn nhìn ngọc giản trong tay liền nhíu mày, nhiệm vụ trên ngọc giản này trọng điểm nhắc tới sáu gia tộc, sáu gia tộc tu chân này có chứng cớ chính xác, bọn chúng nhất định có chứa dư nghiệt Huyền Khê Tông, càng có lòng dạ bất chính.

- Không hiểu nổi những lão tổ suy nghĩ cái gì, đã có chứng cớ xác thực thì cứ phái người tiêu diệt đi là xong.

Bạch Tiểu Thuần cân nhắc một chút, bỗng nhiên hắn vỗ đùi, đôi mắt sáng lên.

- Ta hiểu rồi, đáng chết, vì sao ta phản ứng chậm như vậy, đây rõ ràng là mấy lão tổ ban thưởng cho ta, đây là cơ hội ta vơ vét tài sản đây mà... Ta chân trước vơ vét tài sản xong, tông môn chân sau lại phái người đến tiêu diệt!

- Ha ha, nhất định là như vậy!

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây cảm giác mình trước kia quá ngu dốt, hắn còn thật xem đây là nhiệm vụ đấy.

- Các lão tổ cũng thật là, đã là ban thưởng cho ta thì nói thẳng là được, hết lần này tới lần khác còn mờ mịt như vậy.

Bạch Tiểu Thuần đắc ý và chờ mong, hóa thành hào quang mang theo mấy trăm người đi tới các gia tộc tu chân.

Một ngày sau ở một ngọn núi xanh biếc xuất hiện ở trước mặt mọi người, trong ngoài ngọn núi đều có hào quang lóng lánh, gia tộc tu chân này đã mở trận pháp ra, phòng vệ rất nghiêm mật.

- Gia tộc Huyền Quang, Bạch Tiểu Thuần ta phụng mệnh đến...

Ngọn núi này là sơn môn một gia tộc tu chân, cũng giống mấy gia tộc trước kia, bộ dáng đóng cửa không ra ngoài, Bạch Tiểu Thuần đã ngầm hiểu, vì vậy nghênh đứng trên huyết kiếm quát lớn.

Nhưng chưa chờ hắn nói xong đã có một tiếng nổ vang ngập trời sinh ra, trên ngọn núi kia xuất hiện một người ánh sáng, thân thể bàng bạc giống như núi cao.

Hai mắt cự nhân khép kín như ngủ say, nhưng lại có tiếng nói quanh quẩn.

- Bạch Tiểu Thuần, gia tộc Huyền Quang không chào đón ngươi, đã phong sơn, nơi này không chào đón ngươi.

Giọng nói như thiên lôi cuồn cuộn quanh quẩn bốn phía, cự nhân thu nhỏ người lại, cuối cùng biến mất, cả ngọn núi vẫn tỏa ra hào quang lóng lánh, không có bất kỳ thanh âm truyền ra, giống như thật hạ quyết tâm phong sơn.

Thấy người ta cắt ngang lời của mình, Bạch Tiểu Thuần có chút không vui, hắn vừa nghĩ tới kế tiếp đối phương sẽ xuất ra tài vật, lúc này áp chế không vui mở miệng nói tiếp...

- Ta biết rõ các ngươi phong sơn, nhưng ta không thể đi một chuyến uổng công, như vậy đi, các ngươi...

- Cút!

Bạch Tiểu Thuần chưa nói xong, trên ngọn núi gia tộc Huyền Quang đã có tiếng nói vọng lại.

- A?

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, đối phương phản ứng như thế khác với các gia tộc trước kia, nhất là rõ ràng cắt ngang lời của hắn hai lần, Bạch Ngọc Thuần thật sự tức giận.

- Tại sao các ngươi cứ thích mắng chửi người khác, ta cũng không phải không giảng đạo lý, chúng ta nhiều người đường xa bay tới đây, các ngươi...

- Cút!

Lúc này trong ngọn núi lại có tiếng quát phẫn nộ truyền ra.

- Con bà các ngươi!

Bạch Tiểu Thuần đã giận dữ, ba lần bị cắt lời, lửa giận thiêu đốt nội tâm của hắn, nhất là nghĩ đến đối phương đáng giận như thế, cắt lời cũng bỏ đi, cho tài vật cũng bỏ đi, không ngờ còn dám chửi người.

- Chư vị sư điệt, nếu địch nhân giảo hoạt như vậy, chúng ta càng phải giảo hoạt hơn bọn chúng mới được, bằng không nhiệm vụ này sẽ không chấm dứt!

Bạch Tiểu Thuần mang theo tức giận nhìn người chung quanh, đáy lòng ba người Bắc Hàn Liệt cười lạnh nhìn Bạch Tiểu Thuần.

- Trận pháp gia tộc Huyền Quang này tập hợp lực lượng một ngọn núi, cho dù chúng ta muốn công phá cũng mất thời gian không ngắn, nếu bức gấp thì hậu phương không an ổn, ngươi có biện pháp nào chứ?

Bắc Hàn Liệt nhàn nhạt mở miệng.

Về phần những người khác cũng rất phiền muộn, liên tục nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần cũng phát sầu, cảm thấy lão tổ ban thưởng cho hắn mà không lấy được, lúc này hắn lại không thoải mái, bỗng nhiên cắn răng hạ quyết tâm.

- Nếu bọn chúng đã khinh người quá đáng, ta... Ta muốn... Luyện đan!

Bạch Tiểu Thuần nói ra câu này làm tu sĩ hai tông sợ run lên, càng có người kinh hô, thậm chí xuất hiện hỗn loạn, chỉ trong nháy mắt mấy trăm người lùi xa mười trượng, cách Bạch Tiểu Thuần thật xa.

Ba người Bắc Hàn Liệt có tốc độ nhanh nhất, vừa nghe Bạch Tiểu Thuần muốn luyện đan thì sắc mặt cải biến, nhanh chóng bỏ chạy.

Bạch Tiểu Thuần sững sờ gãi gãi đầu, vẻ mặt ủy khuất nhìn mọi người hung quanh.

- Các ngươi làm cái gì thế...

- Ta cũng vì hoàn thành nhiệm vụ, huống hồ, ta luyện đan rất lợi hại...

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, sắc mặt mọi người biến hóa, lập tức có không ít người khuyên bảo.

- Bạch sư thúc, chuyện... Luyện đan này bỏ qua đi...

- Huyết tử đại nhân, buông tha gia tộc tu chân này đi...

Mọi người bảy mồm tám lưỡi cầu xin, ngay cả Thần Toán Tử cũng không nhịn được mà khuyên bảo.

- Không được, ta cũng không tin bọn chúng không mở cửa!

Bạch Tiểu Thuần hừ lạnh một tiếng, nhắc tay phải lên cầm lò đan.

Lò đan vừa ra tu sĩ chung quanh sợ hãi mất mật, lại lui ra xa hơn, Bạch Tiểu Thuần nhìn chằm chằm vào sơn môn gia tộc Huyền Quang, cười lạnh một tiếng sau đó vỗ lò đan, hắn lấy linh dược ra ném vào bên trong.

Sau lưng hắn người hai tông lập tức tránh ra rất xa, bọn họ hô hấp dồn dập, nội tâm không tốt, trong mắt không ít người còn mang theo chờ mong.

- Gia tộc Huyền Quang lần này thảm rồi...

- Cũng dám trêu chọc ôn ma! !

- Các ngươi không biết, lúc Bạch Tiểu Thuần sư thúc luyện đan trong Linh Khê Tông dẫn tới thiên lôi cuồn cuộn, mưa axit rơi xuống...

- Như thế nào không biết, lúc ở trong Huyết Khê Tông chúng ta, suýt nữa Thiểu Trạch Phong nổ tung không còn đấy.

Dùng tạo nghệ đan đạo của Bạch Tiểu Thuần, hắn cầm lò đan trong tay, hỏa tinh và cỏ cây trong túi trữ vật bay ra ngoài, phương pháp luyện đan rất thuần thục, hắn nhanh chóng luyện ra một lò linh dược.

Nhưng linh dược này hắn nhớ lúc ở Thi Phong đã luyện ra một loại huyễn khí, hôm nay hai mắt đỏ thẫm nảy sinh ác độc, lần luyện chế này hắn tốn một ngày, lò đan trước mặt chấn động có hắc khí tỏa ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.