Sau nửa ngày xác định chung quanh không có người nào, hắn thở sâu, tay phải nâng lên chạm vào mặt của mình, hơi dùng sức hắn tháo mặt nạ xuống, khôi phục dung mạo chân thật của bản thân.
Sau khi thu hồi mặt nạ, Bạch Tiểu Thuần phất tay áo lên, hắn thu liễm toàn bộ khí huyết Huyết Khê Tông, vận chuyển Bất Tử Trường Sinh Công ẩn dấu toàn bộ khí tức khác thường của mình, cùng lúc đó hắn vận dụng Tử Khí Thông Thiên Quyết, từng đạo chấn động chính khí bao phủ toàn thân, lúc này Bạch Tiểu Thuần mới đi tới màn sáng.
Vào lúc chạm vào màn sáng thì ý chí kinh người ẩn chứa trong màng sáng xuất hiện, ý chí này lạnh lùng như băng dò xét trên người Bạch Tiểu Thuần, dường như chỉ cần hơi động một chút là có thể tiêu diệt Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần vẫn không nhúc nhích, nội tâm rất khẩn trương.
Cũng may chỉ vài hô hấp là ý chí lạnh như băng kia bỏ qua Bạch Tiểu Thuần, biến mất trong vô hình, thân thể Bạch Tiểu Thuần khôi phục tự do, hắn bắt đầu bước qua màn sáng.
- Đây không phải là thần thức của lão tổ mà là trận linh của trận pháp!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần còn sợ hãi, quay đầu nhìn qua màn sáng phía sau, hắn hít sâu nhìn qua bốn phía, lúc này cảnh tượng không còn là màu đỏ nữa, cảnh vật thay đổi thành non xanh nước biếc.
Đó là cảm thụ hoàn toàn khác với Huyết Khê Tông, đây là khí tức của Linh Khê Tông!
- Bạch Tiểu Thuần ta đã trở về!
Bạch Tiểu Thuần thì thào, thân ảnh của hắn hóa thành hào quang bay đi, hắn vận chuyển Tử Khí Thông Thiên Quyết khắp toàn thân, hào quang màu tím cực mạnh bao phủ toàn thân hắn, hắn hóa thành ánh sáng tím lao đi..
Trong mi tâm hắn con mắt thứ ba đang hoạt động, cả thiên địa trrớc mắt hắn sinh ra rất nhiều màu sắc, hắn không cần phải ẩn gâấu gì nữa, càng bấm niệm pháp quyết điểm một chỉ, tử khí hóa đỉnh hàng lâm kinh thiên động địa, Bạch Tiểu Thuần vung tay áo tạo ra hơi nước khuếch tán ra ngoài, lúc này ánh trăng và đầm nước đột nhiên hàng lâm nơi đây.
Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to, loại cảm giác không óố kỵ này làm thể xác và tinh thần của hắn thoải mái, áp lực khi ở trong Huyết Khê Tông đã biến mất, trong đầu của hắn chỉ còn lại trí nhớ liên quan tới Linh Khê Tông.
- Lý thúc, Đại Bàn, Hầu Tiểu Muội, Hầu Vân Phi, Hứa Bảo Tài, chưởng môn sư huynh, Thiết Đản... Ta trở lại!
Tinh thần Bạch Tiểu Thuần vô cùng phấn chấn, tốc độ nhanh hơn, hắn vạch phá không gian bay đi.
Thậm chí trên đường lúc nghỉ ngơi hắn lấy Quy Văn Oa ra xem, Bạch Tiểu Thuần cảm khái ngàn vạn.
- Lúc trong Huyết Khê Tông ta không dám dùng, hiện tại rốt cục có thể đi luyện linh bốn lần!
Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, hắn đã sớm sưu tạp bốn phần tài liệu, giờ phút này hắn lập tức luyện linh.
Lúc này hắn lấy tât cả pháp bảo ra đều luyện linh bốn lần, ngay cả pháp bảo chiêu bài tiểu mộc kiếm, sau khi trải qua luyện linh bốn lần đã không còn là gỗ nữa, mà biến thành màu vàng!
Về phần Kim Ô kiếm cũng như vậy, hào quang chói tỏa ra khí thế lăng lệ ác liệt làm Bạch Tiểu Thuần kinh hãi, toàn bộ pháp bảo đều bị Bạch Tiểu Thuần luyện linh một phen.
Về phần đèn lồng của lão tổ Tống gia cho hắn, Bạch Tiểu Thuần cũng luyện linh, sau khi trải qua bốn lần luyện linh, nó biến thành màu bạc lóng lánh, Bạch Tiểu Thuần cầm trong tay còn có cảm giác kinh tâm động phách, hắn phát hiện đèn lồng này sinh ra chấn động làm hắn hãi hùng khiếp vía.
- Hiện tại ta quá mạnh... Ngay cả chính ta cũng phải sợ ta.
Bạch Tiểu Thuần nhíu mày, hắn cẩn thận thu hồi đèn lồng trở về, vui thích bay về phía Linh Khê Tông.
Trên đường hắn nhớ tới tiểu ô quy kia, vì vậy cầm nó ra khỏi túi trữ vật, sau đó lại vung vẩy vài lần, nhìn tứ chi và đầu lâu của tiểu ô quy, còn có cái đuôi đánh lên mai rùa kêu ba ba.
Khi túm lấy cái đuôi tiểu ô quy và dùng sức kéo ra ngoài, đột nhiên hắn phát hiện ra điểm kỳ dị, không ngờ cái đuôi này rất dài, khi buông tay ra thì nó thu trở về nhanh chóng.
- Còn có thể như vậy?
Bạch Tiểu Thuần kinh ngạc, hắn cũng cầm lấy tứ chi kéo ra, cuối cùng hắn dứt khoát cầm cái đầu tiểu ô quy kéo mạnh ra ngoài, không ngờ ngay cả đầu cũng có thể kéo dài ra xa.
Thậm chí Bạch Tiểu Thuần phát hiện có thể dùng tiểu ô quy như vũ khí, hắn tìm núi đá thử suy nghĩ của mình một chút, không ngờ núi đá vỡ vụn mà tiểu ô quy không có chút tổn hại gì.
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy tiểu ô quy này không đơn giản, vì vậy trên đường quay về Linh Khê Tông hắn thường xuyên lấy nó ra rung mạnh vài cái, kéo kéo nó dài ra, lại trải qua mấy ngày hắn lay động tiểu ô quy thì ẩn ẩn ngửi được hương thơm từ trên người nó.
Mặc dù hương thơm này rất nhạt nhưng Bạch Tiểu Thuần lại hít sâu một hơi, trong nháy mắt tu vị trong người của hắn trở nên sinh động hơn, hắn vừa vận chuyển thì rất nhiều linh khí chung quanh dung nhập vào người hắn, dung nhập vào trong cơ thể, ngay cả linh hải cũng chấn động.
- Ân?
Bạch Tiểu Thuần sững sờ, hắn cẩn thận cảm thụ lần nữa thì tu vị khôi phục bình thường, hắn lại thử một lần nữa, lại phát hiện chỉ cần vận chuyển một lần là có thể sánh ngang tu luyện bình thường cả một tháng.
Cảm thụ biến hóa trong đó, Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ nhìn chăm chằm vào tiểu ô quy trong tay mình.
- Hẳn nó chính là vật vĩnh hằng bất diệt rồi...
Tim Bạch Tiểu Thuần p thình thịch, nhớ tới những chuyện kỳ lạ của tiểu ô quy, hắn lại ra sức lay động.
Nhưng cho dù hắn lay động thế nào thì hương thơm vẫn không xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần không cam lòng, đoạn đường này không ngừng lay động, tới ngày thứ ba thì tiểu ô quy mới sinh ra mùi hương lúc trước.
Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng hít một hơi và tu vi bộc phát lần nữa, thiên địa linh lực chung quanh bị kinh động điên cuồng vọt tới, thậm chí còn tạo thành vòng xoáy khổng lồ chung quanh Bạch Tiểu Thuần.
Ở gần đó có gia tộc tu chân phát hiện, lão tổ gia tộc này sau khi nhìn thấy cũng trợn mắt há hốc mồm, tâm thần chấn động.
Bạch Tiểu Thuần mừng như điên, ngửa mặt lên trời cười dài
- Ha ha, hay vẫn là Bạch Tiểu Thuần ta thông minh ah, lúc này thật không có đi uổng công, tiểu ô quy này là bảo bối, không ngờ có thể giúp ta tu hành nhanh hơn.
Bạch Tiểu Thuần kích động, trên đoạn đường này hắn quyết định mỗi ngày đều phải lắc tiểu ô quy vài lần mới được.
Lại qua mấy ngày, rốt cuộc là vào ngày hôm nay, Bạch Tiểu Thuần từ xa đã nhìn thấy sơn môn Linh Khê Tông, hắn càng nhìn thấy ba ngọn núi ở bờ nam và bốn ngọn núi ở bờ bắt, chính giữa là Thông Thiên Hà chảy ngang qua, toàn bộ đỉnh núi có hào quang tỏa ra, khí thế rất nặng nề.
Đạo uy áp và chấn động này lấy Linh Khê Tông làm trung tâm tỏa ra khắp bốn phía.
Bạch Tiểu Thuần kích động, hắn lại lắc lư tiểu ô quy lần nữa.
- Rốt cục trở lại... Còn nhớ rõ năm đó ta rời đi có bao nhiêu người không nỡ đấy...
- Ta đã mấy năm không quay trở lại, những người kia nhất định rất nhớ ta.... Còn có Lý thúc, không biết bế quan như thế nào...
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần phấn chấn, hắn càng nhớ Lý Thanh.