Dù sao... Loại chuyện huyết nhục trên thi thể biến mất này giống như bị cái gì đó hút đi, rất dễ dàng làm cho các đệ tử vừa mới tới trung du liên tưởng tới cái gì.
Lão tổ bốn mạch đi tới khu vực luyện thi này, sau khi đi vào cũng quan sát các nơi, rất nhanh sắc mặt những tu sĩ Nguyên Anh đều biến hóa.
Nhất là Linh Khê Hàn Tông, Huyết Khê Phong Thần tử, còn có Huyền Khê Xích Hồn, ba Nguyên Anh Đại viên mãn mạnh nhất vô cùng ngưng trọng, bọn họ vừa cẩn thận quan sát một phen và cảm thụ khí tức lưu lại nơi đây, dần dần sắc mặt ba người âm trầm tới tận cùng, sau đó bọn họ nhìn nhau, Huyết Khê Phong Thần tử chậm rãi mở miệng.
- Bởi vì Không Dong Tà Thụ bị nhổ tận gốc, cho nên làm cho địa khí rò rỉ ra ngoài, lúc này mới hình thành chuyện như vậy, mọi người không cần kinh hoảng, lão phu sẽ cho người bố trí trận pháp phong ấn địa khí.
Chẳng những Phong Thần tử nói thế, Hàn Tông và Xích Hồn cũng nói như vậy, dùng uy tín của bọn họ hóa giải lo lắng của đệ tử, cũng có rất nhiều người thở ra một hơi.
Nhưng mà Bạch Tiểu Thuần đứng bên cạnh tu sĩ Nguyên Anh, sau khi nghe vậy lập tức kinh hãi, hắn đã thử cảm nhận địa khí, cho dù cảm nhận một tia đã cảm thấy lạnh buốt, hình như có ít hàn khí chui vào thân thể đông cứng sinh cơ.
Hắn không tin lời của mấy lão tổ, chần chờ một chút lại nhìn qua lão tổ Linh Khê Hàn Tông, Hàn Tông nhìn Bạch Tiểu Thuần và ngăn cản hắn lên tiếng.
Chuyện này bị áp chế nhanh chóng, tất cả các mạch đều có người đứng ra dẫn dạo dư luận, hơn nữa mỗi ngày đều có việc bận rộn, mặt khác cũng không có người sống tử vong, dần dần cũng bị đè xuống, mặc dù mọi người còn nghi hoặc nhưng không ai miệt mài theo đuổi.
Nhưng chỉ có buổi trư ngày hôm nay Bạch Tiểu Thuần cùng với tất cả tu sĩ Kết Đan ở lại Nghịch Hà Sơn tham dự mật đàm do lão tổ bốn mạch khởi xướng.
- Chuyện này hẳn xảy ra vào đêm qua, càng quỷ dị là trong đêm hôm qua chúng ta không có phát giác gì...
- Những thi thể này mất đi huyết nhục, mặc dù huyết nhục không có sinh cơ nhưng cũng có một ít đặc thù, mà trọng yếu nhất... Những thi thể này vốn tồn tại rất nhiều tử khí, nhưng mà chúng ta lại quan sát những thây khô kia không thấy chút tử khí nào.
- Từ khí tức lưu lại chỉ thấy âm trầm và lực lượng cửu u.
- Hi vọng lão phu không phán đoán sai lầm... Trong Nghịch Hà Tông chúng ta có một thứ đáng sợ, là vong hồn vốn không nên tồn tại trên thế gian.
- Bởi vì chỉ có hồn người chết mới cần âm khí tẩm bổ, nếu như cường đại tới trình độ nhất định còn cần sinh cơ của kẻ sống!
Ánh mắt Huyết Khê Phong Thần tử nhìn qua các tu sĩ Kết Đan ở đây, hắn chậm rãi nói ra, những Nguyên Anh chân nhân bên cạnh trầm mặc không nói.
Vừa nói ra lời này, lập tức tu sĩ Kết Đan Nghịch Hà Tông đều hít khí lạnh, Bạch Tiểu Thuần càng sợ hãi, hắn lập tức hiểu ra hàm nghĩa những lời Phong Thần tử nói.
- Quỷ...
Thân thể Bạch Tiểu Thuần run rẩy, hắn cảm thấy sởn hết gai ốc.
- Tuy nhiên các ngươi cũng không cần lo lắng, báo cho các ngươi biết là muốn các ngươi lưu ý mà thôi, mà những lão tổ chúng ta sẽ bố trí thiên la địa võng, chỉ cần vong hồn này xuất hiện lần nữa nhất định sẽ làm nó hồn phi phách tán!
Lão tổ Xích Hồn nói chuyện, trong mắt bắn ra hào quang kỳ dị,ánh mắt đảo qua những tu sĩ Kết Đan sau đó nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, sắc mặt của hắn cổ quái, hiển nhiên là bị biểu hiện run rẩy của Bạch Tiểu Thuần làm dở khóc dở cười.
Bạch Tiểu Thuần run như cầy sấy, sau khi hắn ra khỏi Nghịch Hà Sơn, hắn vẫn còn nghĩ ngợi lung tung, nhất là nghĩ tới đêm qua chính mình đang đả tọa thì bị lạnh tỉnh lại, hắn lập tức dựng tóc gáy.
- Hẳn là trong đêm hôm qua thứ không sạch sẽ kia đã tới tìm ta!
Bạch Tiểu Thuần nghĩ đến đây, hắn suýt nữa hét lên, không đi tới nơi đó tìm hỏi luyện đan nữa, hắn quay về Nghịch Hà Sơn, ở nơi đó gần các lão tổ mới an toàn một ít.
Trên Nghịch Hà Sơn, dùng thân phận thiếu tổ của hắn chiếm một khu vực cũng không có chuyện gì, tự mình động thủ đào ra một động phủ đơn giản, lại nghĩ tới thứ không sạch sẽ kia, nội tâm của hắn sợ hãi, vì vậy cắn răng một cái đi ra ngoài tìm đệ tử Huyền Khê Tông đến bố trí trận pháp cho mình.
Động phủ của người khác bố trí một trận pháp là đủ, nhưng mà Bạch Tiểu Thuần sợ hãi lại tìm mấy chục cường giả trận pháp của Huyền Khê nhất mạch bảo họ trợ giúp mình, mà mấy chục trận pháp này có hơn phân nửa là trừ tà... Bảo hộ động phủ từ trong ra ngoài.
Mấy chục cường giả trận pháp Huyền Khê Tông cả đám mất tự nhiên, sau khi rời đi Bạch Tiểu Thuần vẫn cảm thấy lo lắng, vì vậy hắn cắn răng đi ra ngoài dùng cống hiến của mình đổi lấy rất nhiều phù văn, đều là Tịch Tà Phù, Trấn Tà Phù, toàn bộ dán lên thân thể của mình, sau khi dán khắp toàn thân đều là phù, kín như bánh chưng mới cảm thấy an tâm.
- Hừ hừ, có lẽ đồ không sạch sẽ kia sẽ không dám tới trêu chọc ta, lại ở gần lão tổ như thế, trong động phủ của ta lại có rất nhiều trận pháp, trên người còn có vô số phù văn, ta cũng không tin quỷ hồn kia lại dám tới!
Bạch Tiểu Thuần thở ra một hơi, diễu võ dương oai đi về động phủ.
Sau vài ngày sơn môn được xây dựng xong cũng không có sự kiện thi thể biến thành thây khô nữa, ngay sau đó cũng không có người nào bàn tới, nhưng mấy ngay qua mỗi lần Bạch Tiểu Thuần đi ra ngoài đều dán đầy phù văn, điểm này làm cho người ta chú ý tới.
Nhất là đám người Hứa Bảo Tài càng ngạc nhiên với bộ dạng Bạch Tiểu Thuần hiện tại, hỏi nguyên nhân thì Bạch Tiểu Thuần không nói, vì vậy mịt mờ nói trong Nghịch Hà Tông có chuyện ma quỷ.
Lúc này đám người Hứa Bảo Tài bị dọa sợ, liên tục học theo Bạch Tiểu Thuần là dán đầy Tịch Tà Phù lên người, nhưng so snahs với Bạch Tiểu Thuần thì bọn họ vẫn quá yếu...
Phù văn Bạch Tiểu Thuần dán từ cao tới thấp, từ trong ra ngoài, tất cả chỉ trừ gương mặt của mình, cũng do hắn xoắn xuýt mất đi dáng vẻ đẹp trai nên các khu vực khác đều là phù văn.
Lúc hắn đi ra ngoài, người nhìn thấy đều ngạc nhiên.
Chu Tâm Kỳ cũng tốt, Quỷ Nha cũng được, còn có Tống Khuyết Cửu Đảo đều bị bộ dáng Bạch Tiểu Thuần làm ngạc nhiên, thậm chí có một ngày hoàng hôn Bạch Tiểu Thuần đang đi bộ còn gặp được Công Tôn Uyển Nhi.
- Tiểu Thuần sư huynh, ngươi đây là...
Cho dù là Công Tôn Uyển Nhi, cũng bị trang phục của Bạch Tiểu Thuần gây ngạc nhiên, nàng mở miệng hỏi thăm.
- Thì ra là Công Tôn sư muội.
Bạch Tiểu Thuần nhìn Công Tôn Uyển Nhi, hắn lại nhìn chung quanh, tiến lên vài bước nhỏ giọng lên tiếng.
- Ta cho ngươi biết, ngươi đừng nói cho những người khác, trong Nghịch Hà Tông chúng ta xảy ra chuyện ma quái, cho nên ta mới dán nhiều phù chú như thế.
Công Tôn Uyển Nhi ngạc nhiên, sau một lúc lâu lại giễu cợt nhìn Bạch Tiểu Thuần, lại nhìn những phù văn này, thậm chí còn đưa tay sờ một chút, cuối cùng cố nén ý cười mình cam đoan sẽ không nói cho những người khác biết.
Bạch Tiểu Thuần rất là đắc ý tiếp tục rời đi.