Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 569: Chương 569: Thứ không sạch sẽ. (Thượng)




Bạch Tiểu Thuần nói xong, trong sơn mạch Linh Khê nhất mạch hắn tìm thấy một đám người đang dùng trận pháp cự nhân dời núi ngược, trong đó có Hầu Tiểu Muội.

- Tiểu Muội...

Bạch Tiểu Thuần vừa mới mở miệng...

- Tiểu Thuần ca ca, ngươi đừng quấy rầy ta..., ta đang bận.

Hầu Tiểu Muội lau lau mồ hôi, sau khi nói xong liền làm việc.

Bạch Tiểu Thuần xấu hổ, đứng ở nơi đó một lúc liền đi tìm Trương Đại Bàn.

- Đại sư huynh...

- Tiểu Thuần, có chuyện gì nói sau đi, ta muốn luyện linh...

Thần sắc Trương Đại Bàn chăm chú, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần liền ném một câu, lại tiếp tục bận rộn với đám người Hứa Mị Hương.

Bạch Tiểu Thuần thẹn thùng cười cười, ủ rũ, lúc rời đi hắn nhìn thấy Hầu Vân Phi đang bay tới.

- Hầu đại ca...

- Tiểu Thuần, ngươi tránh một chút, sư bảo ta sửa sang lại pháp các...

Hầu Vân Phi không ngừng mà tiếp tục lao đi.

Bạch Tiểu Thuần cười khổ, nhìn mọi người bận rộn vì vậy đi Huyết Khê nhất mạch, vừa bước vào đã nhìn thấy Tống Quân Uyển chỉ huy không ít đệ tử Trung Phong tu kiến Trung Phong mới.

- Tống tỷ tỷ...

- Dạ Táng, đi chơi đi!

Tống Quân Uyển phất tay áo một cái, tiếp tục chỉ huy.

Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, đang muốn nói cái gì đó thì phía sau có giọng nói vang lên.

- Thiểu tổ, nếu không... Nếu không ngươi đi trước đi, ngươi ở nơi này, ta khẩn trương...

Bạch Tiểu Thuần phát điên, hắn thở dài rời đi.

Những người hắn quen biết đều không có thời gian quan tâm tới hắn, mỗi người đều có nhiệm vụ, ngay cả Thiết Đản cũng được an bài đi ra ngoài điều khiển chiến thú hỗ trợ.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy hình như cả Nghịch Hà Tông này chỉ có mình hắn là không có việc gì làm cả... Có thể an bài nhiệm vụ cho hắn chỉ có lão tổ Nguyên Anh, mà những lão tổ đang thương nghị đại sự, thậm chí có thể nghe tiếng gào thét của bọn họ từ trong Nghịch Hà Sơn truyền ra.

- Đều nói người tài giỏi đúng là luôn có nhiều việc phải làm, thiếu tổ lợi hại như ta lại không có việc gì làm...

Bạch Tiểu Thuần thật sự nghĩ không ra mình nên làm cái gì, hắn rất cảm khái.

- Bỏ đi bỏ đi, ta hay là đi luyện dược a...

Bạch Tiểu Thuần bất đắc dĩ, đến bên cạnh bờ Thông Thiên Hà tìm một nơi ngồi xuống, cố gắng để tâm tình bình tĩnh lại, nhớ tới những chân ý Nghịch Hà Đan ẩn chứa trong giọt máu bé gái Chân Linh cho mình.

- Nàng cho ta một hồi tạo hóa, như vậy ta nhất định phải luyện ra Nghịch Hà Đan cho nàng!

Bạch Tiểu Thuần thì thào, thời gian dần qua, tâm tình của hắn bình tĩnh, trong lúc hiểu ra hắn đang cân nhắc và phân tích phương pháp luyện chế Nghịch Hà Đan.

Thời gian trôi qua, rất nhanh đêm khuya đã đến... Tu sĩ Nghịch Hà Tông đang đẩy nhanh tốc độ, tất cả mọi người xem như đang bận rộn thì vào ban đêm cũng nghỉ ngơi, thiên địa từ từ an tĩnh lại.

Chung quanh chiến trường là thi thể tu sĩ Nghịch Hà Tông, tất cả đều bị đưa đi, mà tu sĩ Không Hà Viện đã chết, thi thể bị mang đi hơn phân nửa và được an bài tại khu vực chỉ định, vẫn còn không ít thi thể rải rác cần dọn dẹp trong vài ngày.

Vào lúc này trời cao trăng sáng, hoàn cảnh chung quanh thanh tịnh, nhưng đột nhiên... Không biết nguyên nhân gì lại có mây đen xuất hiện che dậy trăng sáng, đại địa... Đen kịt, dường như có thân ảnh áo trắng xuất hiện trong hư không.

Thiên địa đen kịt, khi thân ảnh áo trắng xuất hiện thì cảnh vật chung quanh băng hàn, rất là âm trầm, chỉ mơ hồ nhìn thấy thân ảnh áo trắng này là người con gái.

Nàng có mái tóc dài bồng bềnh, lúc này đang đi lại trên chiến trường.

Những nơi đi qua mặt đất xuất hiện dấu vết đóng băng, tất cả cỏ cây đều héo rũ giống bị hút đi sinh cơ, mà nữ tử áo trắng này hấp thu sinh cơ càng rõ ràng.

Nàng nhanh chóng đi tới bên cạnh thi thể tu sĩ Không Hà Viện, cúi đầu cười khanh khách và hút nhẹ một cái, lập tức thi thể kia... Héo rũ mắt thường có thể nhìn thấy, thi thể nhanh chóng hóa thành thây khô giống như không phải tử vong mấy ngày, mà là đã tử vong mấy năm rồi.

Không có dừng lại, nữ tử tiếp tục đi về phía trước, những nơi đi qua tất cả thi thể trong thời gian ngắn khô héo thành hài cốt, mà thân thể nữ tử này trở nên rõ ràng hơn, cho đến cuối cùng nàng ngoái lại, ngẩng đầu nhìn qua phương xa, lúc này lại đi tới khu vực đặt thi thể Không Hà Viện.

Nơi đây thuộc về Huyết Khê Tông, vốn là khu vực Huyết Khê Tông dùng để luyện thi, chung quanh cũng có tâận pháp phong ấn, nhưng những phong ấn này không tồn tại với nữ tử, nàng bồng bềnh mà đi, nhìn hơn vạn thi thể ở đây, ánh mắt của nàng tỏa ra hào quang kỳ lạ, hấp một cái...

Nàng chỉ hấp một cái toàn bộ thi thể héo rũ, trong chớp mắt cả vạn thi thể hóa thành hài cốt, thậm chí gió thổi qua có không ít hài cốt hóa thành tro bụi.

Thân thể nữ tử vào lúc này trở nên rõ ràng, trong miệng nấc một cái như ăn no, lúc nghiêng đầu thì mây đen che phủ ánh trăng đã bay đi, có một tia ánh trăng chiếu rõ gương mặt của nàng.

Nàng chính là... Công Tôn Uyển Nhi!

- Cuối cùng cũng ăn nho một chút, đáng tiếc đều là tử linh, lần sau phải tìm hoạt linh mới được.

Công Tôn Uyển Nhi che miệng cười cười, lúc quay người thân thể hóa thành hư vô.

Vào lúc nàng biến mất thì mây đen trên cao đã tán đi, trăng sáng lại xuất hiện chiếu rõ những thi thể khô héo trên mặt đất.

Vào đêm hôm nay Công Tôn Uyển Nhi xuất hiện không có bất kỳ người nào phát giác, cho dù là những lão tổ Nguyên Anh cũng không phát hiện ra.

Bạch Tiểu Thuần hắt xì, cảm thấy thân thể hơi lạnh, sau đó thức tỉnh trong nhập định, hắn nhìn chung quanh sau đó lại tiếp tục nhập định.

Sáng sớm ngày thứ hai, đệ tử phụ trách luyện thi đi vào trong khu vực thi thể nhìn thấy vô óố thi thể khô héo không có huyết nhục liền trợn mắt há hốc mồm, tiếp theo là kinh hô, việc này lập tức kinh động tất cả người Nghịch Hà Tông.

- Đây là... Đây là chuyện gì!

- Trời ạ, thi thể nơi đây đã hóa thành thây khô...

- Huyết nhục cũng không còn... Thậm chí giống như tử vong đã lâu, ngày hôm qua ta nhìn thấy không phải bộ dáng như thế.

Rất nhanh quá nhiều người phát hiện, ngay cả những thi thể chưa kịp quét dọn trên chiến trường cũng biến thành thây khô, chuyện này sinh ra chấn động cực lớn, càng chấn động lão tổ bốn mạch đang định ra môn quy.

Bạch Tiểu Thuần cũng bị xôn xao ở bên ngoài làm bừng tỉnh, hắn mở mắt đi ra ngoài xem xét, ở giữa không trung Bạch Tiểu Thuần nghe người chung quanh nghị luận, hắn lại nhìn những thi thể trên chiến trường kia.

- Đã xảy ra chuyện gì?

Bạch Tiểu Thuần kinh hãi, những thi thể quỷ dị kia làm cho hắn và những người khác sinh ra dự cảm không tốt.

Đúng lúc này trên Nghịch Hà Sơn c hơn mười đạo hào quang bay tới, bọn họ là lão tổ bốn mạch, sắc mặt bọn họ vô cùng ngưng trọng, bọn họ cũng đi tới khu vực luyện thi của Huyết Khê nhất mạch.

Phía sau bọn họ có không ít tu sĩ Kết Đan đi theo, Bạch Tiểu Thuần cũng bay đi cùng, một đoàn hơn trăm người đi tới khu vực luyện thi của Huyết Khê Tông.

Vào lúc này nhìn thấy chung quanh có rất nhiều tu đang nghị luận với nhau, nhìn thấy các lão tổ đến thì im lặng, sắc mặt của bọn họ biến hóa, bọn họ thấy được chuyện đêm qua ảnh hưởng không nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.