Luận về phồn hoa trong Không thành thì đông thành đứng đầu, bắc thành kém xa không nói, mức độ tiêu xài cũng kém hơn, đa số tu sĩ bình thường đều ở bắc thành.
Thanh Long Hội là tổ chức có danh tiếng trong bắc thành, cái tên nghe có phần khí phách, có thể tưởng tượng năm đó người sáng tạo Thanh Long Hội có hào khí vượt mây.
Đáng tiếc... Lý tưởng kém xa sự thật, Thanh Long Hội đã tồn tại hơn trăm năm lịch sử, trăm năm trước bọn họ chiếm cứ một khu vực nhỏ ở bắc thành, trăm năm sau... Vẫn là như thế, không có chút năng lực khuếch trương ra chung quanh.
Tuy may mắn là sơn môn Thanh Long Hội lại là một cái động phủ, động phủ này quy mô còn không nhỏ, đầy đủ mọi thứ, thậm chí trong động phủ còn có ao nước đình viện, mặc dù đình viện có phần lộn xộn, cái ao nước gần như khô héo nhìn có phần keo kiệt, cảnh trí bên trong cũng xem như đại khí, làm sơn môn của tổ chức lại dư xài.
Trong Thanh Long Hội có hơn ba mươi thành viên, những người này dựa vào thu phí bảo hộ tại khu vực của mình và buôn bán một ít linh dược mẫn acmr mà Tinh Không Đạo Cực Tông bỏ mặc không ngăn cản để duy trì sinh tồn, mặc dù không tính là phú quý nhưng cũng có thể sống tự tại.
Thời gian trăm năm cũng có bảy tám đệ tử áo bào vàng rời đi, người lợi hại trong đó chính là người sáng lập năm xưa, hôm nay đã có tu vi Kim Đan sơ kỳ, ở trên cầu vồng vẫn nhớ tình hương khói, thường xuyên chiếu cố mới giúp Thanh Long Hội tồn tại tới bây giờ.
Nhưng hôm nay... Khi Bạch Tiểu Thuần đến, dùng tu vi Kim Đan của hắn vào lúc đi vào sơn môn Thanh Long Hội, cũng đã chú định ngày hôm nay Thanh Long Hội... Đổi chủ.
- Bái kiến đầu lĩnh!
Lúc Bạch Tiểu Thuần và Thần Toán Tử đi vào trong động phủ, sau vài tiếng oanh minh thì bên trong đã có tiếng chào hỏi cung kính.
Bạch Tiểu Thuần đắc ý ngồi trên thủ vị giữa động phủ, vẻ mặt Thần Toán Tử nghiêm túc đứng bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, trong mắt bắn ra hào quang hùng ỏổ dọa người, ở phía dưới có một đám tu sĩ mặt mũi bầm dập và sợ hãi quỳ ở đó.
Những tu sĩ này đều có tu vi Trúc Cơ, trong đó có hai tên đệ tử chanh y, bọn họ đắng chát ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần.
- Mọi người là huynh đệ mình, các ngươi yên tâm, có ta ở đây ngày sau các ngươi nhất định danh chấn Không thành!
Bạch Tiểu Thuần vỗ chỗ ngồi, trong lòng vô cùng hào hùng.
Hơn ba mươi người phía dưới đưa mắt nhìn nhau, không dám nhiều lời, chỉ có thể tiếp tục cúi đầu, Bạch Tiểu Thuần thỏa mãn với hào khí này, hắn càng nhìn càng ưa thích động phủ này, sau đó tìm một gian phòng tiến vào bên trong tu hành, Bạch Tiểu Thuần phát hiện mình đã thích ứng linh lự nồng đậm và tiêu hao trong Tinh Không Đạo Cực Tông, rốt cuộc tốc độ tu hành đã tăng lên, nhất là Bất Tử Cân càng rõ ràng nhất, hắn lập tức hưng phấn đi bế quan.
Mà Thần Toán Tử cũng không nói rõ có ác cảm hay hảo cảm với đám người Thanh Long Hội, tuy nhiên không ảnh hưởng cảm giác dưới một người trên mọi người hiện tại, hắn tự động trợ giúp Bạch Tiểu Thuần đi quản lý sổ sách sự vụ trong Thanh Long Hội, cũng thống nhất quản lý điểm cống hiến của Thanh Long Hội.
Người Thanh Long Hội giận mà không dám nói gì, nhưng lại không có cách nào, Bạch Tiểu Thuần có tu vi Kim Đan, đây là núi lớn bọn họ không thể chống lại, chỉ có thể nhận mệnh, nội tâm bao nhiêu cũng có một ít chờ mong, suy đầu lĩnh của mình là tu sĩ Kim Đan hiếm có trong Không thành, có lẽ sinh hoạt của bọn họ sau này sẽ khác trước.
Nhưng tưởng tượng và chờ mong này theo thời gian trôi quachậm rãi biến hóa, mọi người há hốc mồm, nửa tháng qua đi, Bạch Tiểu Thuần không có hành động gì cũng bỏ đi, ăn mặc tiết kiệm một ít, dùng thu nhập của Thanh Long Hội nuôi nhiều hơn hai người cũng không có gì.
Thế nhưng mà... Bạch Tiểu Thuần rất biết ăn, ăn mỗi bữa là linh thực không nói, càng không thiếu quỳnh tương ngọc dịch, thậm chí mỗi ngày đều dùng linh thủy tắm rửa, tất cả những chuyện này làm người Thanh Long Hội bi phẫn không hiểu.
Nhất là qua một tháng này, ngay cả Thần Toán Tử cũng nhịn không được, hắn quản lý sổ sách sự vụ trơ mắt nhìn không ít điểm cống hiến của thành viên Thanh Long Hội giảm mạnh, hắn lập tức sốt ruột.
- Đầu lĩnh tha mạng... Chúng ta tân tân khổ khổ mua bán nhỏ, chịu không được lão nhân gia ngài ăn như thế...
- Đầu lĩnh, tiếp tục như thế không được, tiêu dùng như vậy chỉ sợ qua vài ngày phải chuyển động phủ Thanh Long Hội này cho thuê đấy.
Những tu sĩ Thanh Long Hội sắp khóc, bọn họ cùng Thần Toán Tử đi tìm Bạch Tiểu Thuần đang ngồi ăn linh kê, khóc lóc kể lể.
Thần Toán Tử cũng cười khổ và khuyên bảo.
Bạch Tiểu Thuần nghe những người này nói như thế cũng cảm thấy không tốt, hắn ở đông thành quen sống xa hoa, hôm nay đến nơi đây dù ăn mặc tiết kiệm nhưng người ngoài nhìn vào vẫn vô cùng xa xỉ.
Huống hồ những ngày qua hắn tu hành Bất Tử Cân đột nhiên tăng mạnh cho nên tiêu hao cũng nhiều hơn trước không ít, Bạch Tiểu Thuần cũng thử qua siêu cấp Tích Cốc đan, nhưng viên thuốc này chỉ giải quyết tiêu hao trụ cột nhưng không có tác dụng tương tơợ tu hành.
Vì vậy sức ăn tăng lên, Bạch Tiểu Thuần bất tri bất giác ăn nhiều hơn lúc trước, thế cho nên tiểu tiểu Thanh Long Hội này sắp bị hắn ăn mạt rồi.
- Kính xin tiền bối thả cho chúng ta một con đường sống, một tháng qua chúng ta ăn mặc tiết kiệm dành dụm điểm tích lũy, thậm còn tăng mạnh buôn bán Trí Huyễn Đan, nhưng cho dù như vậy, tất cả điểm cống hiếm này không đủ cho ngài ăn nha...
Tên tu sĩ chanh y bị Bạch Tiểu Thuần bắt lúc trước dùng vẻ mặt cầu xin, đôi mắt đáng thương nhìn qua Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, càng xấu hổ, một tháng qua hắn bế quan, những lời hào ngôn và vỗ ngực với Thanh Long Hội lúc trước mang mọi người đi đánh địa bàn còn chưa thực hiện, bỗng nhiên Bạch Tiểu Thuần nghe cái tên Trí Huyễn Đan thì sững sờ.
- Trí Huyễn Đan là cái gì?
- A? Trí Huyễn Đan là một loại linh dược truyền ra khắp bốn đại thành, đan này không có quá nhiều công hiệu, nó có tác dụng sinh ra ảo giác nhất định, sau khi tu sĩ ăn vào sẽ có tác dụng ảo giác và biến hóa ra hình ảnh và thế giới bọn họ mong muốn... Hiệu dụng vô cùng...
Tu sĩ chanh y lên tiếng, tại Bạch Tiểu Thuần yêu cầu hắn bất đắc dĩ xuất ra một bình đan dược đưa cho Bạch Tiểu Thuần.
Sau khi Bạch Tiểu Thuần nhận lấy và mở ra xem xét, trong bình ngọc có một viên thuốc màu đen nhỏ như móng tay, không có bất kỳ mùi thuốc gì cả, hắn cầm trong tay xem xét và cảm thấy ngạc nhiên.
Thần Toán Tử đứng bên cạnh nhìn qua Trí Huyễn Đan, mặc dù hắn lần đầu tiên nghe nói qua nhưng chưa bao giờ nhìn thấy.
Bạch Tiểu Thuần hiếu kỳ, dứt khoát dùng móng tay cạo một ít da đen bên ngoài Trí Huyễn Đan, người Thanh Long Hội nhìn thấy hắn chà đạp một viên Trí Huyễn Đan như thế thì đau lòng.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần thổi mạnh một hơi, sắc mặt vốn hiếu kỳ liền biến hóa thành kinh ngạc, rồi sau đó hắn mở to mắt, cuối cùng hắn bóp nát cả viên đan dược màu đe này, trong viên đan dược màu đen này bay ra một đám khói xám.