Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 525: Chương 525: Vết sẹo. (Hạ)




Nhưng vào lúc này đột nhiên có tiếng ho khan vang lên, tiếng ho khan này vang vọng như sấm sét, nó nổ tung bên tai Bạch Tiểu Thuần.

Oanh, thân thể Bạch Tiểu Thuần không động thủ với Huyết Mai, Huyết Mai nhanh chóng bay đi, hai tay bấm niệm pháp quyết xuất hiện trước mặt nàng, lúc này một đóa hoa mai hư ảo xuất hiện còn mang theo sát cơ lạnh lùng, nàng đã rất giận Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần lui ra sau, sắc mặt của hắn tái nhợt, bước chân hắn vừa dừng lại và ngẩng đầu lên nhìn ra sau lưng Huyết Mai, sau lưng nàng xuất hiện một nam tử trung niên đang đứng đó.

Ánh mắt nam tử trung niên này rất sắc bén, thân thể hắn giống như một thanh lợi kiếm, lúc đi tới còn tỏa ra uy áp kinh người, uy áp này ngăn cản Bạch Tiểu Thuần không thể tiến lên nửa bước.

- Lão tổ Vô Cực tử!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần co rút lại, nếu là lúc khác đối mặt uy áp một lão tổ Nguyên Anh thì hắn nhất định sẽ lạnh mình, hiện tại hắn đã không quan tâm.

Sắc mặt Vô Cực tử nghiêm túc, hắn đi từng bước tới trước vỗ vai Huyết Mai, Huyết Mai có chút không phục nhưng không dám tiếp tục lộ sát cơ trơớc mặt phụ thân nàng.

- Phụ thân!

Huyết Mai thở sâu, áp chế khí huyết và thu hồi hư ảnh hoa mai.

- Lão tổ Vô Cực tử, con gái của ngươi đâu! Nàng không phải Huyết Mai!

Bạch Tiểu Thuần thở sâu, ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào Vô Cực tử, cho dù uy áp của đối phương như sóng thần bùng nổ thì hắn vẫn không lùi bước.

Vô Cực tử lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần, không nói gì, hắn càng không nói lời nào, uy áp tới từ người hắn càng trở nên mạnh mẽ, thân thể Bạch Tiểu Thuần chậm rãi run rẩy, hắn gầm lên một tiếng và huyết khí trên người bùng nổ, huyết khí này thuộc về Huyết Tổ, sau khi dung hợp với thân thể của hắn đã tăng khí thế Bạch Tiểu Thuần lên cao, từ trình độ nào đó còn trên cả khí thế Vô Cực tử đang tỏa ra.

Cảnh tượng này làm tâm thần Huyết Mai run rẩy, nàng nhìn Bạch Tiểu Thuần, lại nhìn phụ thân nàng, nàng phát hiện ánh mắt phụ thân Vô Cực tử của mình sinh ra hào quang, nàng quá hiểu phụ thân mình, nàng biết rõ lúc ánh mắt phụ thân xuất hêện hào quang này đại biểu hắn cực kỳ để ý người nào đó.

- Lão phu chỉ có một đứa con gái, chính là nàng!

Vô Cực tử nói một câu.

Nghe Vô Cực tử nói như thế, sắc mặt Bạch Tiểu Thuần tái nhợt, hắn không cam lòng và nói thêm một câu.

- Lúc ở trong trái tim ta nhìn thấy gương mặt Huyết Mai, đây không phải là nàng.

- Ngươi nhìn kỹ mặt ta và con gái ta đi.

Vô Cực tử bình tĩnh nói một câu, trong lời nói mang theo chân thật đáng tin, lời nói như sấm sét nổ vang trong tâm thần Bạch Tiểu Thuần.

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, thở sâu sau đó hắn nhìn kỹ gương mặt Huyết Mai, lại nhìn về phía Vô Cực tử, từ từ sắc mặt hắn tái nhợt, hắn vô ý thức lui ra phía sau, tâm thần mờ mịt.

Vô Cực tử và Huyết Mai có dung mạo tương tự, có lẽ phàm nhân nhìn không ra nhưng ánh mắt tu sĩ nhạy cảm, có thể lập tức phân biệt ra hai người là phụ tử.

Bạch Tiểu Thuần đang lúc mờ mịt vì gương mặt Đỗ Lăng Phỉ lúc trước hoàn toàn đối lập với Vô Cực tử, hắn đã xác định hai người này không có bất kỳ điểm nào giống nhau.

- Vậy người ta gặp trong trái tim lúc đó là ai?

Bạch Tiểu Thuần như bị trọng kích, lảo đảo lui ra phía sau hai bước, ánh mắt mờ mịt và khó tin, thậm chí vào lúc nội tâm của hắn rối loạn, hắn không rõ mình có nhớ sai hay không.

Nếu như Huyết Mai là nàng trước mặt, như vậy Đỗ Lăng Phỉ mình gặp ngày đó trong trái tim là ai, mà Đỗ Lăng Phỉ rốt cuộc là ai?

Nội tâm đau khổ, Bạch Tiểu Thuần cẩn thận hồi tưởng cảnh tượng trong thí luyện huyết sắc, từ từ tâm thần hắn chấn động, hai mắt mở to, hắn nhớ lại lúc ở sa mạc huyết sắc, vào lúc truyền tống cuối cùng thì hắn chú ý tới Huyết Mai lúc ấy trên mu bàn tay có một vết thương, dưới mặt nạ có một ít máu tươi, hiển nhiên nàng đã bị thương.

Nhưng sau khi xuất hiện trong thông đạo và lúc hắn gặp Huyết Mai thì vết thương trên bàn tay đối phương biến mất, máu trên mặt nạ cũng biến mất, thương thế toàn thân cũng biến mất.

Khi đó Bạch Tiểu Thuần cho rằng đối phương có thủ đoạn chữa thương đặc thù nào đó nên không có chú ý, nhưng hôm nay nhớ lại thì cảm thấy không đúng.

Tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động cực mạnh, lúc ngẩng đầu nhìn qua mu bàn tay Huyết Mai, hắn vừa nhìn đã run rẩy, hắn nhìn thấy vết sẹo này vẫn không có biến mất.

Vết sẹo này làm tâm thần Bạch Tiểu Thuần sinh ra sóng cồn dữ dội.

Vào lúc này sắc mặt Vô Cực tử nghiêm túc, chậm rãi mở miệng

- Xem ra ngươi đã nhìn thấy người thần bí kia.

Bạch Tiểu Thuần hiểu vết sẹo này là thế nào, đã nói rõ tất cả Huyết Mai trong trái tim mà hắn nhìn thấy vốn không phải Huyết Mai ở đây.

- Ngày đó sau khi Mai nhi đi vào trong thông đạo thì lập tức mất đi tri giác, lúc nàng tỉnh lại đã bị truyền tống ra ngoài, cũng chính là lúc ngươi trở thành huyết tử.

Vô Cực tử chậm rãi mở miệng, ánh mắt mang theo vẻ ngưng trọng.

- Nàng phát hiện mình không có chút ký ức nào về chuyện trong thông đạo cả, trong nội tâm mờ mịt và khủng hoảng, lúc này mới lập tức đến tìm lão phu nói rõ việc này, lão phu nghe nói cũng chấn động tâm thần, lập tức toàn lực triển khai điều tra nhưng tra vài lần lại không phát hiện cái gì, ngươi đã nhận ra người nọ, vậy ngươi biết lai lịch của người nọ hay không?

Bạch Tiểu Thuần há to miệng muốn nói, nhưng cuối cùng hắn không nói ra tên Đỗ Lăng Phỉ, hắn chợt phát hiện bản thân mình cũng không biết Đỗ Lăng Phỉ là ai, thậm chí hắn cũng không biết tên Đỗ Lăng Phỉ là thật hay giả...

Tất cả về Đỗ Lăng Phỉ là một bí ẩn, Bạch Tiểu Thuần chỉ có thể trầm mặc, mà manh mối có quan hệ Đỗ Lăng Phỉ lúc này đã gián đoạn...

Sau một lúc lâu Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, hắn cúi đầu với Vô Cực tử cùng Huyết Mai sau đó lặng lẽ rời đi, Huyết Mai than nhẹ, nàng nhìn ra Bạch Tiểu Thuần có quan hệ không tầm thường với người thay thế nàng trong thông đạo trái tim, cũng nhìn ra Bạch Tiểu Thuần khổ sở.

Vô Cực tử nhìn bóng lưng Bạch Tiểu Thuần, không có đi ngăn cản, dưới mắt thân pâận Bạch Tiểu Thuần cực kỳ đặc thù, nếu hắn không muốn nói thì Vô Cực tử cũng không thể bắt buộc.

Đi tới đầu đường, Bạch Tiểu Thuần tùy ý tìm một chỗ đi vào, hắn ngắm trăng trên bầu trời rồi nhớ lại những lúc ở chung với Đỗ Lăng Phỉ, cuối cùng xác định ngôn từ phụ tử Vô Cực tử thì hắn thở dài.

- Đỗ Lăng Phỉ, rốt cuộc ngươi là ai?

Thời gian trôi qua, một tháng qua đi rất nhanh, trong một tháng này hai tông Linh Huyết đã dung hợp với Huyền Khê Tông và Đan Khê Tông, dùng hùng thành Huyền Khê Tông làm sơn môn tạm thời, đồng thời trong một tháng này tu sĩ Linh Khê Tông và Huyết Khê Tông phối hợp chiến đấu đã có không ít đệ tử trở thành bằng hữu.

Tuy ở chung hòa hợp nhưng cũng có không ít ma sát, thậm chí có khi còn đấu pháp với nhau, nhưng tổng thể mà nói còn hòa hợp với nhau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.