Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 588: Chương 588: Ỷ thế hiếp người. (Hạ)




Cả trung du tồn tại một bí cảnh, thời gian sáu mươi năm mở một lần, trong bí cảnh này có rất nhiều linh dược, thậm chí có linh thảo vạn năm, càng có một vài loại đã biến mất ở bên ngoài, trong đó có vài loại là mấu chốt luyện chế Thiên Nhân Đan.

Thiên Nhân Đan có thể phụ trợ đột phá Nguyên Anh tấn chức phàm phẩm Thiên Nhân, có tỷ lệ thành công nhất định, càng là đan dược chiến lược của tông môn.

Cho nên mỗi một lần đều là Tinh Không Đạo Cực Tông thống nhất thu hoạch sau đó lấy đi một nửa, một nửa còn lại phân phối cho bốn đại tông môn.

Mà cửa vào bí cảnh này có ấn ký truyền thừa do Tinh Không Đạo Cực Tông bố trí, nó có tác dụng phong ấn nơi này, đồng thời thu hoạch ấn ký truyền thừa tới trình độ nhất định sẽ ngộ ra pháp thuật thần thông của Tinh Không Đạo Cực Tông, xem như một loại phương thức lựa chọn đệ tử của Tinh Không Đạo Cực Tông.

Về phần phương án phân phối, Tinh Không Đạo Cực Tông cũng định ra quy tắc, trước mỗi lần mở ra, bốn đại tông môn sẽ an bài đệ tử đi vào bên trong thu hoạch ấn ký truyền thừa.

Mỗi lần mở ấn ký truyền thừa này đều hình thành một trăm phần ấn ký, căn cứ vào số lượng tất cả đệ tử đi vào đến an phân chia tài nguyên của bí cảnh.

Lần trước mở nơi phong ấn này đã qua vài chục năm, tài nguyên lần trước đã phân chia xong, Không Hà Viện xếp thứ hai lấy đi ba thành tài nguyên, những tài nguyên này đều nằm trong bảo khố của Nghịch Hà Tông, không có bị động vào, là mấu chốt giúp mấy vị lão tổ Nguyên Anh của Nghịch Hà Tông đột phá Thiên Nhân.

Hiện tại ba tông tới đây muốn phân phối lại, ép Nghịch Hà Tông phải nhổ những tài nguyên kia ra, mặc dù không đủ cũng sẽ xuất ra vật có giá trị ngang nhau.

- Những tài nguyên lúc trước là của Không Hà Viện, không phải của Nghịch Hà Tông, Nghịch Hà Tông các ngươi muốn thu hoạch phải tự mình đi đoạt!

Lão giả tóc đỏ Tinh Hà Viện nói thêm lần nữa, giọng nói nghiêm khắc nhắm vào Hàn Tông.

Suy nghĩ của Bạch Tiểu Thuần bị cắt đứt, nhíu mày nhìn qua tu sĩ Nguyên Anh của ba tông, trong nội tâm đã hiểu ra, Đạo Hà Viện mạnh nhất, hẳn là lần trước xếp thứ nhất, cho nên đối với Đạo Hà Viện mà nói việc này không sao cả, cho nên tới đây cũng không có mở miệng.

Mà Cực Hà Viện nói không nhiều, duy chỉ có Tinh Hà Viện là vội vàng nhất, hiển nhiên là cực lực muốn ép buộc, dựa theo cách nói này Bạch Tiểu Thuần đã rất xác định, lần đứng cuối cùng lúc trước chính là Tinh Hà Viện.

Cho nên lúc này Tinh Hà Viện mới có thể không cam lòng muốn ép bức Nghịch Hà Tông, mà vô cùng có khả năng đồng ý cho hai tông khác chỗ tốt nên mới có chuyện lần này.

Nói trắng ra chính là khi dễ Nghịch Hà Tông hiện tại rất yếu, muốn đi chia cắt thuộc tài nguyên thuộc về Nghịch Hà Tông.

Ba người Hàn Tông vẫn tức giận, bọn họ nhìn nhau, lão giả Xích Hồn đang muốn mở miệng, nhưng vào lúc này một lão giả mặc trường bào trắng của Đạo Hà Viện lúc trước vẫn giả vờ ngủ gật, giờ phút này hắn mở mắt ra rồi nói.

- Được rồi, việc này cứ quyết định như vậy, dù sao chúng ta đã câu thông với thượng tông rồi, thượng tông cũng đồng ý với phương pháp này, mặc dù bí cảnh cố định sáu mươi năm mở một lần, nhưng ở cửa vào bí cảnh này chỉ cần ba tông liên thủ là có thể mở ra.

- Hàn đạo hữu, ngươi xem thế nào?

Lão giả áo trắng nhìn qua Hàn Tông.

Hàn Tông trầm mặc, thở sâu, hắn hiểu được không tới phiên mình không đồng ý, hôm nay ba tông liên thủ áp chế, một khi không đồng ý sợ rằng sau đó sẽ có thêm nhiều chuyện khác, nếu thượng tông đã cho phép, Nghịch Hà Tông cũng không có tư cách cự tuyệt.

- Thiên Nhân... Chỉ cần Nghịch Hà Tông ta xuất hiện Thiên Nhân, tất cả sẽ khác!

Hàn Tông cắn răng, hắn nhịn xuống và ngẩng đầu lên.

- Rất tốt, đã như thế ta cũng không quấy rầy, một tháng sau chúng ta sẽ gặp lại ở bí cảnh!

Lão giả áo trắng mỉm cười, đứng dậy đi ra ngoài, Nguyên Anh chân nhân của Cực Hà Viện cười lạnh đi ra khỏi đại điện.

Cuối cùng là lão giả tóc đỏ của Tinh Hà Viện, lúc gần đi hắn dừng lại, quay đầu nhìn Hàn Tông sau đó nói ra một câu.

- Đúng rồi, vừa rồi quên nói, cửa vào bí cảnh cũng có hạn chế, phải là người Kết Đan trước sáu mươi tuổi mới có tư cách đi vào.

Hắn nói xong sắc mặt đám người Hàn Tông vô cùng khó coi.

Không được phép ba người Hàn Tông mặt không đổi sắc, Phong Thần tử, lão tổ Xích Hồn đều âm trầm, lão giả tóc đỏ cười cười, trong mắt mang theo vẻ khinh miệt rời đi.

Lúc này người ba tông môn đều bay lên cao, bọn họ thi triển pháp khí phi hành của tông môn mình bay đi, tiếng nổ mạnh sinh ra sau đó bay đi rất hung hăng.

Phong bạo càn quét qua bốn phía.

- Đáng chết!

Xích Hồn tức giận trợn mắt.

- Thò ra là như vậy... Chỉ trách chúng ta không hiểu Tu Chân giới trung du, không biết quy tắc này...

Phong Thần tử nhíu mày, ánh mắt hơi ảm đạm.

- Kết Đan trong sáu mươi năm... Việc với tông môn trung du mà nói rất đơn giản, với linh lực nồng đậm như thế, có rất nhiều tài nguyên sử dụng, cũng không phải là không được, nhưng với Tu Chân giới hạ du mà nói quá khó khăn...

Hàn Tông cười khổ, lúc này nhớ tới cái gì đó nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

Rất nhanh Phong Thần tử và Xích Hồn đều đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần bị ba người nhìn liền sợ hãi, vô ý thức lui ra sau.

- Chuyện này, ba vị lão tổ, ta...

- Tiểu Thuần, đều do Nghịch Hà Tông chúng ta quá yếu, bị người ta khi dễ như vậy.

- Đúng thế Tiểu Thuần, cả Nghịch Hà Tông có thể Kết Đan trong sáu mươi tuổi chỉ có một mình ngươi...

- Táng nhi, ngươi thân là thiếu tổ tông môn, việc này đại biểu phát triển tông môn tương lai, rất trọng yếu!

Ba người Phong Thần tử dừng lời lẽ khác nhau, sắc mặt khác nhau nhưng khát vọng trong mắt lại giống như đúc.

- Ta...

Bạch Tiểu Thuần miệng đắng lưỡi khô, hắn cảm thấy có chút khó tin, vốn chỉ tới đây nghe nhưng đáy lòng của hắn vô cùng tức giận, cũng không biết chuyện gì xảy ra, bây giờ ba lão tổ nhìn về phía mình, nhất là nghe tới những lời này thì sắc mặt Bạch Tiểu Thuần run rẩy.

Nội tâm của hắn kêu khổ, nhất là nghĩ tới cả tông môn cũng chỉ có một mình hắn Kết Đan trong sáu mươi tuổi, mà lúc đi vào bí cảnh truyền thừa kia, có lẽ tông môn khác sẽ có bảy tám chục người, mà chính mình... Chỉ có một người.

Vừa nghĩ tới hình ảnh đó, Bạch Tiểu Thuần lo lắng và sợ hãi, nhất là hắn nghe Tinh Hà Viện cao ngạo như vậy, còn có Cực Hà Viện và Đạo Hà Viện uy hiếp.

- Cái này... Lão tổ, ta... Kỳ thật ta giấu diếm tuổi của mình, đúng...

Bạch Tiểu Thuần lắp bắp nói đến đây sắc mặt nghiêm túc, trong mắt mang theo đắng chát nói một câu.

- Chuyện tới bây giờ, ta thân là thiếu tổ của tông môn, ta quyết không thể tiếp tục giấu diếm nữa, kỳ thật... Năm đó ta lên núi không phải mười mấy tuổi, mà là bốn mươi tuổi.

- Chỉ có điều ta có gương mặt trẻ tuổi nên đã giấu diếm tuổi tác, đây là ta không đúng, ta nhất định phải nói thật với các ngươi, quyết không thể chậm trễ đại sự tông môn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.