Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 587: Chương 587: Ỷ thế hiếp người. (Thượng)




- Ah?

Trần Vân Sơn sững sờ, tay áo hất lên đánh nổ viên đan dược bay tới, nó hóa thành một làn khói đen tỏa ra bốn phía, bao phủ người ba tông, bọn họ sững sốt muốn xua tan khói đen nhưng quỷ dị lại không thể xua tan, ngược lại khói đen chui vào trong thân thể của bọn họ.

Trong nháy mắt viên đan dược xuất hiện, hơn phân nửa đệ tử Nghịch Hà chung quanh sợ hãi, nhất là đệ tử Linh Khê nhất mạch và Huyết Khê nhất mạch lập tức lui ra sau, vẫn không quên lôi kéo theo đệ tử hai mạch khác ra sau, lui nhanh hơn trăm trượng.

Tu sĩ Cực Hà và Đạo Hà đều sững sốt, còn chưa rõ vì sao Bạch Tiểu Thuần ném đan dược ra, bọn họ nhìn thấy sắc mặt đệ tử Nghịch Hà Tông biến hóa, bọn họ cũng vô ý thức lui ra sau vài bước.

- Bạch Tiểu Thuần, ngươi làm gì!

Trần Vân Sơn tức giận quát lên, đang muốn tiến lên thì hắn dừng bước, trong mắt xuất hiện giãy dụa, không chỉ có hắn giãy dụa, tu sĩ phía sau hắn cùng ôm nhau và đột nhiên hét lớn một tiếng, một người ôm lấy lưng Trần Vân Sơn, hai mắt đỏ thẫm và gào thét.

- Lý sư muội, rốt cuộc ta cũng đạt được ngươi rồi.

- Ta đang bay... Ta muốn bay...

- Đây là nơi nào, ah... Không được qua đây...

- Ha ha, rốt cục ta đã tu luyện tới Thiên Nhân, sau này ta vô địch thiên hạ!

Trong chớp mắt hơn mười người Tinh Hà Viện hơn trừ mấy tu sĩ Kết Đan vẫn còn giãy dụa ra, các tu sĩ Trúc Cơ đều điên loạn, có vươn hai tay bay tới bay lui, có nằm rạp trên mặt đất không ngừng vặn vẹo, gương mặt quỷ dị.

Còn có người hoảng sợ nhìn qua bốn phía không ngừng kêu thảm thiết, càng có một người lộ ra ánh mắt si mê, rồi đột nhiên bay về phía con thằn lằn.

- Tiểu quai quai, đừng sợ, ta đến...

Nhìn thấy cảnh tượng này trên đỉnh núi truyền ra các tiếng kêu thảm thiết, đệ tử Nghịch Hà Tông ở bốn phía nhìn Bạch Tiểu Thuần như thần nhân.

Nhất là đệ tử Huyết Khê nhất mạch có vài người suýt nữa rơi lệ, hiển nhiên đang hồi tưởng lại khổ sở của mình ngày xưa.

Mà Linh Khê nhất mạch cũng có cảm động tương tự như vậy, về phần Huyền Khê nhất mạch có không ít người từng trên chiến trường bị đám người đi theo Bạch Tiểu Thuần đùa bỡn như thế.

Về phần đệ tử Đan Khê đang vô cùng hưng phấn, bọn họ nghe nói qua chuyện của Bạch Tiểu Thuần, nghe từng chuyện luyện đan của hắn, bọn họ cho ằng đó là thần thoại, hiện tại tận mắt nhìn thấy thì ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần càng cuồng nhiệt.

Mà đệ tử Cực Hà Viện cùng Đạo Hà vô cùng kinh hoàng, nghẹn ngào kinh hô, bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất tản ra, sợ nhiễm một tia khói đen sẽ làm tâm thần bọn họ điên loạn như đám người trước mặt.

- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?

- Trời ạ, đây là đan dược gì mà khủng bố như thế!

- Thế gian này còn có đan dược như thế tồn tại, tu sĩ Kết Đan không thể kiên trì quá lâu, an dược này quá kinh khủng!

Đệ tử hai tông, nhất là nữ đệ tử nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần mang theo sợ hãi chưa từng có, suy nghĩ càng sâu thì khủng bố càng nhiều! Mặc dù là nam đệ tử lúc này mặc kệ có tu vi gì, bọn họ càng kiêng kị Bạch Tiểu Thuần mãnh liệt.

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, hắn nhìn tu sĩ Cực Hà Viện cùng với Đạo Hà Viện sau đó nhún vai một cái.

- Các ngươi nhìn thấy là bọn chúng bức ta, ta nói ta tức giận cũng phải sợ hãi bản thân mình, các ngươi không nghe còn khi dễ ta!

Bạch Tiểu Thuần ra vẻ ủy khuất, nhưng không nghĩ vì cái gì đều nhìn tu sĩ Kết Đan của hai tông.

- Đúng, các ngươi vừa rồi muốn nói cái gì sao?

Thân thể tu sĩ hai tông run lên, những đệ tử Trúc Cơ lui ra sau vài bước, rời xa trưởn lão Kết Đan của mình, ngay cả hai tên tu sĩ Kết Đan của hai tông đều sợ hãi, mắt nhìn đệ tử Tinh Hà Viện thê thảm như thế càng không dám nhiều lời.

- Không có gì, ta muốn nói là Bạch đạo hữu quả nhiên danh bất hư truyền, rồng phượng trong loài người!

- Đúng đúng, về sau tất cả mọi người đều ở tại Tu Chân giới trung du, phải thân cận nhiều mới đúng.

Bạch Tiểu Thuần nghe xong cười ha hả, rất là đắc ý, đang muốn nói khoác vài câu thì trong đại điện có tiếng hừ lạnh, tiếng hừ lạnh này giống như thiên lôi nổ vang truyền ra khắp nơi, vào lúc này có một thân ảnh bay ra ngoài, đây là một lão giả có mái tóc đỏ, ánh mắt như điện nhìn qua mỗi đệ tử Tinh Hà Viện, sau đó vỗ một cái.

Lúc này các đệ tử không thể khống chế tâm thần đều run rẩy vài cái, bọn họ không ngừng nôn mửa sau thật lâu mới khôi phục tinh thần, thân thể suy yếu rất rõ ràng, ánh mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần mang theo mờ mịt và sợ hãi thật sâu.

Nhất là Trần Vân Sơn cũng run rẩy, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thuần, hắn thề nhục nhã hôm nay nhất định phải giết Bạch Tiểu Thuần mới có thể giải hận.

Giải trừ cơn điên của các đệ tử, lão giả tóc đỏ lạnh nhạt nhìn qua Bạch Tiểu Thuần, Bạch Tiểu Thuần bị lão giả này nhìn, nghĩ rằng tu vi đối phương cao như thế, thân phận của mình cao như vậy, nếu cứ bị nhìn như vậy thì quá mất mặt, vì vậy cúi đá vài khối đá dưới chân, vẻ mặt người vô tội.

Lão giả tóc đỏ hừ lạnh một tiếng, không nói gì sau đó quay vào trong đại điện.

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu hung ác nhìn qua, sau khi lão giả đi vào đại điện thì hắn cũng nhìn chung quanh, đang cân nhắc có tiến vào đại điện hay không thì có tiếng nói vọng ra.

- Tiểu Thuần, không nên hồ đồ, đi vào đi.

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu ưỡn ngực, sắc mặt nghiêm túc đi vào đại điện, đệ tử ba tông nhìn Bạch Tiểu Thuần đi vào trong đại điện thì nội tâm phức tạp, cũng không có tâm tình tiếp tục gây phiền toái cho đệ tử Nghịch Hà Tông, bọn họ vô cùng phiền muộn.

Vừa đi vào phiền muộn, Bạch Tiểu Thuần nghe được giọng nói của lão giả tóc đỏ mới đi ra kia.

- Nghịch Hà Tông không phải Không Hà Viện, số định mức của Không Hà Viện không có đạo lý gì để Nghịch Hà Viện kế thừa.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần nhìn qua đại điện này, Hàn Tông, Phong Thần tử và Xích Hồn đang ở đây, sắc mặt bọn họ âm trầm ngồi ở chính giữa, ở hai bên còn có bảy tám người.

Bảy tám người này đều có tu vi Nguyên Anh không tầm thường, bọn họ ngồi đó, trên người tỏa ra khí tức khủng bố.

- Đúng vậy, số định mức chỉ có bao nhiêu đó, tông môn cũng muốn phát triển là càng mạnh sẽ càng mạnh, càng yếu sẽ càng yếu, chẳng trách người bên ngoài.

Bạch Tiểu Thuần tiến vào nhìn qua tu sĩ Nguyên Anh ba tông, tu sĩ ba tông cũng không quan tâm tới hắn, chỉ có lão giả tóc đỏ là lộ ra hung quang.

Bạch Tiểu Thuần giả bộ như không thấy được, hắn đi tới bên cạnh Hàn Tông.

- Nghịch Hà Tông ta thay thế Không Hà Viện, tự nhiên cũng thay thế cả định mức của Không Hà Viện!

Hàn Tông cắn răng nói ra, ngữ khí cứng ngắt hiển nhiên đang tức giận.

- Hàn huynh, việc này là quy củ tông môn trung di chúng ta, cũng không phải là nhắm vào Nghịch Hà Tông các ngươi.

Bạch Tiểu Thuần yên tĩnh nghe những lão quái Nguyên Anh nói chuyện, thời gian dần qua hắn cũng nghe ra nguyên nhân ba tông tới đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.