Đánh giá: 9.0/10 từ 1 lượt
Một đại tiểu thư từ khi sinh ra đã hưởng hết ngàn vạn sủng ái, ngỡ rằng hạnh phúc bậc nhất thiên hạ, lại nào hay chỉ là ảo ảnh huyễn mộng, thật thật giả giả ai có thể phân rõ, tỉnh mộng mới hay tất cả đều là dối trá ngụy trang.
Một nữ hiệp cả đời trừ ma vệ đạo, vì thiên hạ mà quên đi chính mình, từng thề đoạn tình tuyệt ái, buông bỏ thất tình lục dục, một lòng kiên định với đại đạo bác ái, cuối cùng giật mình mới biết bụi trần khó rũ sạch, lòng trần khó cắt đứt, rốt cục vẫn chỉ là một kiếp người chìm nổi trong ái hận chốn nhân sinh.
Một thiếu nữ Ma giáo, sinh ra từ nơi hắc ám nhưng tâm trong sáng như gương, tựa hoa sen gần bùn mà chẳng vấy bẩn, gần mực mà chẳng đen, lại không thể chống lại vận mệnh sớm định sẵn.
Có lẽ, hồng nhan muôn đời vẫn chỉ một chữ - bạc mệnh.
Đợi gió tanh đã lặng, mưa máu đã ngừng, còn có ai vẫn đang ở chốn cũ chờ ta?
Bình luận truyện