Nhị Tiểu Thư Xuyên Việt Kí

Chương 2: Q.0 - Chương 2: gặp mặt Potter - đầu bạc kiêu ngạo!




Cuộc đời vẫn bất công như thủa nào a.... Vu Oánh tay xoay bút, bắt chéo chân, vẻ mặt tà tứ cười,cao cao tại thượng oai phong ngầu lòi mà... ngồi trên ghế Hiệu trưởng!!! vâng! Chính là ghế Hiệu trưởng!

Dumbledore thề rằng đây là điều sai lầm nhất mà ông vô tình vấp phải. Nhìn cái cô nhóc đang nhâm nhi món ăn yêu thích của mình, ngồi trên ghế của mình, bá đạo chiếm cứ gian phòng của mình! Vu Oánh tiểu thư! Con tha cho ta đi! Dumbledore đau khổ liếc nhìn Severus cầu cứu còn hắn thì chẳng một lời thẳng thừng cho lão ăn bơ. Snape nhịn cái lão ong mật này rất lâu rồi! Hôm nay thấy lão bị một con nhóc miệng còn hôi sữa giáo huấn cho thành cái dạng này... làm hắn thật hả dạ! Ngu gì giúp lão!

Vương Âm nhàn nhã uống trà thảo luận về độc dược cùng vị Xà vương cao ngạo đằng kia, chẳng đếm xỉa gì đến lão ong mật, bản tính bá đạo có thù tất báo của Vu Oánh làm sao cô lại không hiểu, có nói cũng vậy thôi! Dumbledore, dù ông có vĩ đại đến đâu thì cũng bị cái con nhóc ranh ma đằng kia nắm thóp rồi! Vương Âm nhếch môi cười, với lại thái độ của giáo sư Snape đối với các cô cũng tốt lắm! Mặc dù các cô nếm thử nọc rắn khá nhiều haha....

-Ngài Dumbledore! Ta đến rồi!

Cách cửa phòng hiệu trưởng bật mở, một tên không lồ thô kệch tiến vào, Vu Oánh cười nhìn lên, Vương Âm quay lại, Dumbledore nhanh chóng lấy lại hình tượng người người kính nể nhưng trong tâm đã mừng còn hơn bắt được vàng. Hagrid! đem hai con nhóc này rời khỏi cuộc đời ta!!!

Vu Oánh đứng dậy, đi lướt qua lão thái gia, cho ổng một cái liếc mắt đầy khinh bỉ! Vương Âm đi sau cười một tiếng. Hagrid vẫn là đứng đó ngốc nghếch mà ngớ ngẩn chẳng hiểu cái quái gì xảy ra!!

-Hagrid! Hãy đưa hai vị tiểu thư này đi mua đồ đi! - Dumbledore cười ha hả nói

-chúng ta đi được rồi chứ bác Hagrid? - Vương Âm nở một nụ cười tiêu chuẩn nói.

-ừm! Trước tiên ta phải đi đón một người đã! - Hagrid cười đáp

Vu Oánh nghiêng đầu nhìn Vương Âm cười bất đắc dĩ rồi đi theo bóng lưng to lớn của Hagrid không nói một lời, thật ra là không có gì để nói. Vương Âm chạy lại khoác lấy tay Vu Oánh cười khúc khích. Tình bạn thật đánh ngưỡng mộ!

---------------

Trời đã khá là tối, có hơi âm u có vẻ sắp có giông. Hai cô theo Hagrid đến một cái mỏm đá lớn, vậy là Harry giờ đang ở đây sao??? Vu Oánh lấy tay che miệng thì thầm vào tai Vương Âm:

-sắp có phim hành động xem rồi!!!

-mày đó...

Hagrid tiến lại gần cái chòi, đạp mạnh một cái rầm. Thân hình to lớn bước vào trong. Lão Dudley mập ú tay lăm le cây súng chĩa vào người Hagrid rít gào. Thật ầm ĩ! Hai con mắt Vu Oánh sáng như đèn pha ô tô nhìn trận đấu đầy kịch tính trước mắt! Kích thích lắm! Vương Âm bên cạnh chỉ còn biết lắc đầu ngao ngán mà thôi.

- À Harry đây rồi! - Hagrid lên tiếng

Harry ngước nhìn lên bộ mặt lông lá hoang dã hung tợn của Hagrid và bắt gặp đôi mắt đen long lanh đang lấp lánh tia cười. lão nói tiếp:

- Lần cuối ta gặp con, con hãy còn là một đứa bé sơ sinh. Con giống cha con lắm, nhưng đôi mắt của con thì lại giống mẹ.

-Xàm quá bác ơi! - Vu Oánh cười cười nhìn Hagrid nói rồi tiến lại cái xó mà Harry đang ngồi, cô vươn tay ra nói:

- nào anh bạn đứng dậy đê!!!

Harry giật mình nhìn Vu Oánh, đưa tay nắm lấy tay cô để cô kéo dậy.

-Hahahahaha.... cái vẻ mặt của cậu nhìn ngu lắm có biết ko hả!!! - Vương Âm quan sát nãy giờ bật cười

-ờ... nhìn ngu thật! - Vu Oánh vuốt cằm đồng ý

Harry đỏ mặt nhìn hai nữ sinh trước mặt không biết nên nói gì. Cậu quay ra nhìn người đàn ông khổng lồ kia chờ đợi một câu trả lời cho thắc mắc của mình. Gia đình Dudley giờ đây chỉ biết sợ hãi và im lặng. Vu Oánh liếc họ một cái khinh bỉ. Xác thì to mà não thì nhỏ!

-Dù sao thì cũng chúc mừng con một sinh nhật vui vẻ nhé Harry. Có chút quà cho con đây. Không chừng ta có đè mông lên nó một chút, nhưng mà mùi vị nó vẫn ngon lành.

- sao mà câu chúc phá hoại tâm tình người nghe thế! - Vu Oánh nhỏ giọng

-chuẩn! - Vương Âm rất phối hợp đồng tình

Tay Harry run run nhận món quà, cậu rất cảm động, đây là lần đầu tiên cậu được nhận quà, cảm giác hạnh phúc này thật tuyệt vời làm sao! Cậu cười cảm ơn Hagrid rồi hỏi:

- nhưng bác là ai?

- ta chưa tự giới thiệu. Ta là Rubeus Hagrid, người giữ khóa và gác sân ở Hogwarts.

Vu Oánh rất tự nhiên kéo Vương Âm lại gần cái ghế ngồi xuống, khoanh tay trước ngực xem hai người hàn huyên rồi thản nhiên ngáp một cái.

-Tiểu Âm! Xích qua đây! - Vu Oánh ngoắc ngoắc ngón tay

Vương Âm từ từ xích qua, vừa là cho ấm vừa là để cho Vu Oánh dựa vào. Mọi chuyện sau đó đều là để cho Hagrid giải quyết. Các cô cần bây giờ là giấc ngủ! Thế giới các cô đang dần bước vào giờ đây là một nơi mộng mị, hư hư thực thực, nơi mà các cô luôn ước ao, tương lai mà các cô đang vạch sẵn, vinh quang cuối cùng....

-------------------------------------

Sáng hôm sau, Vu Oánh thức dậy đầu tiên, cơn giông có vẻ đã qua rồi, khóe miệng hơi cong nhìn cô bạn đang gối lên đùi mình, lại nhìn xung quanh, có vẻ trong lúc các cô chợp mắt đã có một trận náo loạn... tiếc quá không xem được!!! Vu Oánh thở dài tiếc nuối.

Harry đã thức dậy, mơ mơ màng màng luôn nghĩ rằng chuyện đêm qua chỉ là một giấc chiêm bao nhưng khi quay lại thấy ánh mắt của Vu Oánh nhìn mình thì giật mình. Tất cả... tất cả là thật! Từ bên ngoài của sổ một con cú gõ cành cạch lên tấm kính. Vu Oánh hất cằm bảo Harry mở cửa cho nó, còn cô làm nhiệm vụ cao cả dựng đầu Vương Âm dậy. Vương Âm dụi mắt ngồi dậy, vừa mở mắt thì nhìn thấy cảng Harry bị con cú mổ một cái vô mặt...phụt! Cô che miệng nói:

-trả công nó đi!! Boa nó năm Knuts.

- Knuts là cái gì?

- là những tiền đồng nhỏ ấy.

Harry đếm năm Knuts, con cú giơ chân ra để Harry bỏ mấy đồng tiền xu vô một cái túi nhỏ cột bên chân. Rồi nó bay qua cửa sổ đi mất. Vương Âm vẫn nhìn Harry cười, còn cậu ta gãi đầu cúi mặt ngượng ngùng không hề để ý con quái nữ bên cạnh. Vu Oánh nhìn con bạn lại nhìn cứu thế chủ, có mùi gian tình! Vương Âm chưa thính ai và thằng kia nhìn ngây thơ mà bắt thính giỏi thật...

--------------------------------

-Đi nào mấy đứa! Chúng ta sẽ đến hẻm xéo!

-ok bác! - Vu Oánh đáp ứng

Họ đã tới ga xe điện. Chuyến xe điện từ đây đến Luân – Đôn sắp chạy trong chừng năm phút nữa. Hagrid chẳng biết xài tiền Muggle nên hắn đưa tờ giấy bạc cho Harry mua vé.

Trên xe lửa, tầm nhìn dính toàn bộ trên người Hagrid, hắn vừa đan cái gì đó vừa hỏi:

- Còn giữ lá thư không Harry?

Cậu móc lá thư bằng giấy da ra khỏi phong bì chìa ra trước mặt Hagrid, lão bảo:

- Tốt. Có một danh sách những thứ mà ba nhóc cần trong đó.

Cậu từ từ mở tở giấy thứ hai kèm theo ra xem. Tờ giấy ghi:

HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS

ĐỒNG PHỤC

Học sinh năm thứ nhất cần:

1. Ba bộ áo chùng thực tập (mau đen).

2. Một nón đỉnh nhọn (đen) đôi ban ngày.

3. Một bộ găng tay bảo hộ (bằng da rồng hay tương tự).

4. Một áo trùm mùa đông (đen, thắt lưng bạc).

Lưu ý là đồng phục của tất cả học sinh đều mang phù hiệu và tên.

SÁCH GIÁO KHOA

Tất cả các học sin đều phải có các sách kiệt kê sau đây:

- Sách thần chú căn bản (lớp 1) của Miranda Goshawk.

- Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.

- Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.

- Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.

- Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.

- Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.

- Quái vật kỳ thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.

- Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.

TRANG THIẾT BỊ KHÁC

- 1 cây đũa phép.

- 1 cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)

- 1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.

- 1 kính viễn vọng.

- 1 bộ cân bằng đồng.

Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc.

LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG.

Harry ngốc nghếch hỏi:

- Có thể mua tất cả những thứ này ở Luân – Đôn à?

Hagrid nói:

- Nếu biết chỗ bán.

Đi một hồi, lão Hagrid dừng lại tại một quán rượu nhỏ trông thật nhếch nhác. Đi vào trong Tiếng rì rầm tán dóc khắp nơi chợt ngưng khi họ bước vào. Hagrid đứng tán gẫu một hồi, sau đó những người đó nhận ra sự tồn tại của cứu thế chủ và họ lại bắt đầu một màn... thăm hỏi. Vu Oánh ôm trán xoay mặt vào tường miệng lẩm bẩm: 'các người có biết thời gian là vàng không hả?'...Đứng một bên Vương Âm cảm thấy ngán ngẩm, chán quá! Lũ người nhàm chán!

Đi xuyên qua bức tường, nơi đầu tiên các cô bước đến là ngân hàng. Đây có lẽ là nói Vu Oánh mong chờ nhất, cô là cái nữ nhân yêu tiền như mạng! Dù không sờ được nhưng chỉ ngắm thôi cũng đủ làm cô thỏa mãn.

Sau khi lấy tiền xong họ bắt đầu đi tìm mua những dụng cụ cần thiết cho năm học và họ quyết định đi thử đồng phục trước. Hagrid dẫn Kana cùng Harry đến trước tiệm quần áo của phu nhân Malkin rồi chuồn đi thẳng! Nhìn bóng lưng hắn Vu Oánh cùng Vương Âm lại nhìn nhau, nhún vai một cái hất tóc xoay người. Hai người hai cá thể mà động tác vô cùng ăn ý, Harry đi đằng sau cũng không nhịn được cười nhìn hai cô gái phía trước.

- đồng phục Hogwarts hả mấy bảo bối?!

Từ đâu một vị phu nhân ồ ra, Vu Oánh giật mình trợn mắt, vẻ mặt rất khoa trương nhưng lại đáng yêu vô cùng... dọa chết cô!!!! Vương Âm vẻ mặt khá bình tĩnh nhưng trong lòng cũng suýt bị dọa chạy, cách làm ăn niềm nở này rất tốt nhưng thái quá là cũng chết người chứ chẳng chơi đâu. Cũng may Vương Âm cô không có tiền sử bị bệnh tim nếu không chắc vừa rồi cũng bị dọa cho quay đơ mà chết!

-Hahahaha.... - Vu Oánh cười cười vuốt ngực lấy lại tinh thần

- Còn cậu nhóc này cứ chọn thoải mái đi, phía trong kia cũng có một quý ông nhỏ đang thử đồ đó!

Ba người họ bước vào trong, bên trong còn một quý ông đang thử áo. Cái mặt nhăn nhó kia phá hủy hoàn toàn nét điển trai non nớt. Cậu ta bất ngờ ngẩng đầu, cái vẻ mặt cao ngạo kia là thế nào? Đầy mặt khinh bỉ nhìn bọn họ. Vương Âm đoán rằng đây là cậu chủ nhỏ nhà quý tộc Malfoy, thấy ánh mắt khinh bỉ của cậu ta cô bất giác quay sang Vu Oánh, cô ấy không nói gì cả, im lặng rồi cười... cái phản ứng này... chuẩn bị chỉnh người! Tiểu long à, cậu sắp bị móng vuốt con mãnh long đè bẹp rồi! Tôi rất thông cảm cho cậu!

Harry đứng trên một cái bục khác bên cạnh, trùm một cái áo dài

qua đầu cậu, bắt đầu đánh dấu chiều dài để xén bớt.

Thằng bé nhợt nhạt khỉnh mũi hỏi:

- Chào. Cũng vô Hogwarts à?

Harry đáp:

- Ừ.

- Nè, mày đã bao giờ có chổi riêng chưa?

- Chưa.

- Biết chơi Quidditch chớ?

- Không.

- à bọn Muggle đương nhiên là không biết rồi nhỉ!

- thế nào là Muggle không biết chơi?

Bấy lâu im lặng, bây giờ Vu Oánh mới lên giọng phản kích. Ánh mắt đầy lơ đãng nhìn cậu nhóc kia, môi nhếch lên. Harry ngạc nhiên, đây là Vu Oánh nhiệt huyết hòa đông sao mà lần đầu tiên cậu gặp sao? Nhìn thế nào cũng không giống!

- lũ Muggle ngu ngốc ấy thì biết gì về Quidditch chứ!

- cậu nói chúng tôi ngốc? - cười

-sao? Không đúng!? - Draco hất cao cằm, nhìn Vu Oánh khinh bỉ

Cô không vội phản bác, nhìn Draco từ dưới lên trên, cười đến bỉ ổi. Vương Âm và Harry làm kẻ ngoài cuộc đứng bên cạnh còn không tránh khỏi toát mồ hôi lạnh nói gì đến người bị nhìn. Thấy ánh mắt càn rỡ của Vu Oánh, Draco có cảm giác thân thể như bị phơi bày, bị nhìn không sót một tấc.. cảm giác này thật khó chịu

- Cấm cô nhìn nữa! - Draco mặt đỏ lên nhưng vẫn kiêu ngạo ra lệnh.

- Tiểu - Bạch - Kiểm! - Vu Oánh khóe mắt nhếch lên phun ra từng chữ

- cô nói cái gì? - Draco tức giận hung hăng trừng Vu Oánh

-hahaha...

Vu Oánh không nói bất kì câu gì, cũng không có trả lời, để cậu ta lải nhải một mình còn bản thân thì tiếp tục thử áo... Vương Âm nhìn vẻ mặt thản nhiên của bạn mình rồi cười trong lòng suy tính...sẽ còn gặp dài dài...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.