Đồngtửcorútthànhhìnhthoi,lưỡi dài phun ‘Xì xì’,xà yêuhóathànhmộtconrắn quấn quanhthânthể gàrừngtinh.
Cảngười gàrừngtinhcứngngắc,lông gàrunrẩy,lão đạimộtlời khônghợp sẽ ăn gà sao?!
“Lão đại,tôi,tôinói giỡn!Anh đừngtức giận!”Gàrừngtinhnịnhhótcứngngắcthânthể,dùnghaicáichemặtnói.
“Ainóitatúc giận?”
Gàrừng dangcánhra,mởmỏ gànói: “Vậy vì saoanh biếnthànhnguyênhình quấnlấytôi…”
Thânthểlạnhlẽocủa xà yêucảmnhận được ấm áptrênngười gàrừng,phun phunlưỡi,nói: “Không phảilàminóimuốn songtu vớita sao?Tamangmi về độngtrước đã.”
“Lão đại!Anhnóithậthả?!”
“Đươngnhiênlàthật,chuyệnnàycóthể giả?”
Một đôimắt gà sánglấplánh,khôngngờlão đạilạilàrắntrượngnghĩanhư vậy!Tìnhnguyện vìmìnhmà biếnthành gàmáicùngmình songtu!
Gàrừng kích động,haychân gà be bénhảytưngtưng về phíatrước đitheorắntrắnglớn,thânrắnlướt qua bụicỏtẻramộtcon đường,gàrừngnhỏnhảynhót đậpcánh,hận khôngthểlậptứctrở vềhang độngtrênnúi Bất Độcủahaicon yêu.
Bên trongđộngtối đen như mực, rắntrắng quơđuôimộtcái,thi triểnphápthuật, hang động sáng trưng.
“Ta hóa hình trước.”
Xà yêu nhìn chằm chằm gàrừng,nói.
“Được, được!”
Ôm tâm tình kích động khẩn trương,nội tâm gàrừngkhómà bình tĩnh nổi, lão đạilạivì mình…Phảibiếnthành mộtcongà mái, trái tim nhảy thình thịch,hồi hộp đến runrẩyhai chân.
Gà rừng đãtừngchorằngcăn cơ củamìnhkhông tốt, không thể hóahình, chonêncũngkhôngcầumonggì nhiều.Nhưngkhibiếtmìnhăn xàlinhcủaxà yêu nênmớikhôngthểhóa hình,lúc nào cái từhóa hình này cũng luôn vang vọng trong đầu gàrừng.
Mìnhcũngmuốn giốnglãođại nô đùanhângian, ănuốngchơigái bài bạc…
Xà yêu thipháp, ánhsángphápthuật quađi,xà yêu hóathành mộtcongà rừng.
“…..” Hình như không giống như mình nghĩ…
Gà rừng trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm xàyêubiếnthànhmộtcon gà rừng, nơm nớplo sợ nói: “Lão đại, anhbiếnsairồi,là gàmái,không phải gàtrống…”
Hiệntại xà yêubiếnthành gàrừng—— mào gà,mỏ gà, cánh, tất cảhìnhdángkể ra ở đây, đều đang môtả một con gàtrốngphấnchấnbừngbừng!