Đó là cái gì vậy ?
Môi của cô bỗng nhẹ nhàng nhúc nhích, nhịn không được liền thò đầu lưỡi mà liếm thử một chút...
Cái loại cảm giác tê dại - kích thích này lại càng thêm rõ rệt đến thấu xương, qua đầu lưỡi mà nhanh chóng truyền khắp toàn thân cô.
Cô rõ ràng cảm giác được, khi thứ mềm mại đó đụng vào môi của mình, hơi lạnh cũng bắt đầu trở nên ấm áp.
Kỳ lạ thật...cái gì có thể tự động làm ấm như vậy ?
Tống Thanh Xuân nhịn không được mà vòng quanh thứ mềm mại đó, lại thử vài lần rồi sau đó liền thăm dò được một khe hở, nguyên bản thứ mềm mại gì đó là phải tách ra...
Đầu lưỡi của cô tạm dừng chốc lát rồi lại mang theo vài phần tò mò rồi lại tiến về phía khe hở đó từng chút từng chút một, thật cẩn thận với vào, bên trong nhiệt độ nóng hơn. Trước tiên đầu lưỡi của cô đụng phải thứ gì đó cưng cứng, không nghĩ qua khi đảo qua thì lại cảm thấy một trận mềm - ngứa làm cô nhịn không được mà tham lam lướt qua mấy lần. Sau đó cô lại cảm nhận được nhiệt độ xung quanh lưỡi mình càng ngày càng nóng, khi đến chỗ cuối cùng thì nóng kinh người làm cho đầu lưỡi của cô bắt đầu run run mấy lần, không nghĩ tới cô lại đụng phải thứ gì đó trơn trượt, cô giống như bị giật điện mà cả người giật mình một cái. Tiếp đó ngay lúc cô đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê thì loáng thoáng nghe thấy được một tiếng kêu rên.
Tại sao thứ mềm mại đó lại còn có thể phát ra âm thanh ?
Tống Thanh Xuân bị dọa sợ nên liền theo bản năng muốn rụt đầu lưỡi về, kết quả khi đầu lưỡi của cô chỉ vừa mới rời khỏi một tấc nhỏ mà đã bị thứ mà cô vừa đụng phải kia quấn quít mà triền miên thật lâu.
Một loại cảm giác kỳ lạ nhưng kích thích nháy mắt đã thổi sạch toàn thân cô, khiến đầu óc của cô trở nên trống rỗng.
Cô không biết cái thứ ấm nóng mà ẩm ướt, trơn trượt kia đã quấn quít với đầu lưỡi của mình được bao lâu thì sức lực mới hoàn hoãn hơn. Cô chỉ cảm thấy lưỡi mình vừa có chút xót vừa tê dại, theo bản năng mà lui về trong miệng mình. Kết quả là môi răng cô vẫn còn chưa đóng lại thì thứ ấm áp kia lại theo đầu lưỡi của cô mà thâm nhập vào miệng cô, lại lần nữa mà hung hăng quấn lấy cô.
Quấn quít lúc này so với vừa nãy lại càng cuồng nhiệt hơn, hai thứ mềm mại kia (môi của anh Niệm) lại hung hăng đặt ở trên môi cô mà dùng sức vuốt ve.
Cô cảm giác được hô hấp của mình trở nên ngày càng hổn hển, cơ thể cũng trở nên càng ngày càng nóng, càng ngày càng mềm nhũn giống như sức lực trong cơ thể cô đều bị thứ mềm mại cùng ấm áp kia hút hết sạch rồi.
Trong người cô lại xuất hiện một loại phản ứng là khát vọng gì đó mà cô chưa bao giờ có, thế nhưng cô lại không biết khát khao đó là cái gì, cô chỉ có thể theo bản năng mà mở miệng rồi tùy ý để cho thứ mềm mềm kia muốn làm gì thì làm.
Không biết là đã qua bao lâu, thứ ấm áp kia rốt cuộc cũng rút khỏi miệng cô nhưng vẫn thân thiết phủ lên môi cô, ước chừng im lặng được một chút thì lại lần nữa cọ sát lên đôi môi như cánh hoa của cô.
Lúc này lực đạo không còn điên cuồng như vừa nãy mà ngược lại mang theo vài phần dịu dàng cùng đau lòng, làm cho lòng cô không nhịn được mà cũng trở nên ấm áp theo, cũng ngọt ngào hơn.
Cô theo bản năng vươn tay mà vòng lên trên, sau đó liền ôm phải một thứ gì đó rắn chắc có lực, tay cô đặt trên phía trước nửa ngày thì mới từ trong một mảng choáng váng mơ hồ mà mơ mơ màng màng nhận ra, cái này hình như là phần eo của đàn ông...
Cái thứ ấm mềm vốn đã rời khỏi miệng cô lại lần nửa mở môi của cô ra mà mạnh mẽ xông vào làm cho cả người cô kịch liệt run rẩy một hồi trước, sau đó đầu óc của cô mới tiếp tục trở lại như bình thường.
--- ------ ------ ------ ------ -------