Trong hợp đồng mà Tống Thanh Xuân và Tô Chi Niệm ký kết không có điều khoản ngày nghỉ, nhưng lúc ăn điểm tâm vào buổi sáng ngày giao thừa, Tô Chi Niệm vẫn cho phép Tống Thanh Xuân nghỉ ba ngày.
Ăn sáng xong, Tô Chi Niệm bắt đầu thu dọn đồ đạc, chuẩn bị tới biệt thự ngoại ô ăn tết với mẹ, trước khi rời đi anh còn cố ý đưa Tống Thanh Xuân trở về nhà họ Tống, nhìn cô hoàn hảo bước vào nhà, nghe thấy cô nói chuyện với Tống Mạnh Hoa mới khởi động xe rời đi.
Tất cả người giúp việc đều đã trở về nhà chuẩn bị đón năm mới, trong nhà chỉ còn lại ba người Tống Mạnh Hoa, Tống Thanh Xuân và Phương Nhu.
Cả buổi chiều Tống Thanh Xuân không đi đâu hết, ở nhà giúp Phương Nhu dán câu đối xuân, làm sủi cảo, chuẩn bị cơm tất niên.
Ăn cơm tất niên xong, tiết mục cuối năm cũng vừa vặn bắt đầu, Phương Nhu ở trong phòng bếp dọn dẹp, Tống Thanh Xuân ngồi trong phòng khách, vừa lột vỏ quýt, vừa xem ti vi với Tống Mạnh Hoa.
Không khí thoạt nhìn rất ấm áp, nhưng bởi vì thiếu Tống Thừa,nên vẫn có cảm giác lạnh lẽo, hơn nữa tiết mục cuối năm cũng không có nhiều chuyện gây cười, Tống Mạnh Hoa có lẽ là nhớ tới con trai, trong lòng mất mát, cộng thêm thân thể không tốt, chỉ ngồi lại trong phòng khách nửa tiếng, sau đó uống thuốc, trở về phòng nghỉ ngơi sớm.
Tống Thanh Xuân vốn không có hứng thú với tiết mục cuối năm, Tống Mạnh Hoa cũng đã đi nghỉ, Tống Thanh Xuân trực tiếp dứt khoát lên lầu, trở về phòng ngủ.
Trước khi ăn cơm tất niên, Tống Thanh Xuân để điện thoại trong phòng ngủ sạc pin, trở về phòng, chuyện thứ nhất cô làm chính là cầm điện thoại di động, nhìn thấy cuộc gọi và rất nhiều tin nhắn.
Phần lớn tin nhắn đều là lời chúc tết, Tống Thanh Xuân vội trả lời, thuận tay nhấn đọc tin nhắn vừa được gửi đến, là của Tần Dĩ Nam gửi đến, anh hỏi cô có muốn trải qua năm mới ở công viên Bắc Hải hay không.
Tống Thanh Xuân nghĩ nếu là đón giao thừa, Tần Dĩ Nam nhất định sẽ gọi Đường Noãn, cô vừa định cự tuyệt, điện thoại lại báo có cuộc gọi đến, là trưởng đài TW gọi tới, cô bắt máy, anh ta nói ra tin tức giống hệt Tần Dĩ Nam, nói là tổng giám đốc Hoa Nặc muốn làm một con thuyền lộng lẫy ở công viên Bắc Hải, tối nay sẽ tổ chức một party lớn, có rất nhiều công ty hợp tác, cũng đã phát thư mời, trưởng đài cố ý gọi điện thoại tới đây để hỏi cô có muốn tới tham gia náo nhiệt chút hay không.
Tống Thanh Xuân còn chưa kịp quyết định, cửa phòng ngủ liền bị Phương Nhu đẩy ra, chị bưng một đĩa trái cây cắt nhỏ tiến vào, đặt trên tủ đầu giường.
Tống Thanh Xuân nghĩ, Tống Mạnh Hoa đã ngủ, khi Tống Thừa chết, phần lớn thời gian Phương Nhu đều ở nhà chăm sóc Tống Mạnh Hoa, rất ít khi đi chơi, hơn nữa là party lớn ở Bắc Hải, không phải là cuộc tụ hội nhỏ của Tần Dĩ Nam và Đường Noãn, vì vậy suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: “Trưởng đài, ngài có thể cho tôi hai tấm thiệp mời không?”
“Có thể, không thành vấn đề, tôi sẽ gửi mã hai chiều cho cô...đến lúc đó cô trực tiếp quét mã là được rồi.” Trưởng đài có lẽ còn muốn thông báo cho những người khác, nhanh chóng nói xong rồi cúp điện thoại.
Tống Thanh Xuân đặt điện thoại di động xuống, gọi Phương Nhu đang sắp ra khỏi cửa lại: “Chị dâu.”
Phương Nhu quay đầu lại, dịu dàng “Ừ” một tiếng.
“Tối nay công viên Bắc Hải có party đón giao thừa, ba đã ngủ rồi, bây giờ vẫn còn sớm, chị đi chuẩn bị một chút, đi tham gia náo nhiệt với em nhé?”
Phương Nhu chậm rãi lắc đầu một cái, không nhanh không chậm nói: “Thôi, chị vẫn nên không đi thì hơn, quần áo cũng chưa chuẩn bị...”
Phương Nhu giống như là sợ Tống Thanh Xuân tiếp tục khuyên mình, dừng một chút, lại nói: “Hơn nữa, nếu như ba tỉnh thì vẫn còn có một người có thể sai bảo.”