Nữ Phụ Lạnh Lùng

Chương 20: Chương 20: Quá khứ Triệu Mộc Tâm (tt)




Cô kể từ lúc đi du học vẫn là một cô gái lạnh lùng chả chú tâm gì ngoài việc học và trả thù cho mẹ đến một ngày khi cô tai nạn giao thông cô gặp ông .

Khụ...chú thích , ông ở đây là chỉ người đối xử với cô như ba chứ hông phải người yêu nhá ! Đứa nào tưởng bậy chết bà ta .

Ông là tiến sĩ khoa học nổi tiếng thế giới kiêm võ sư đã giải nghệ . Ông có ba người con trai cùng ba cô con gái nuôi . Họ chính là Từ Lâm Phong , Từ Sơn và Từ Khuynh Băng , ba người con gái tương đương với Hồng Lam tỉ , Lưu Nguyệt tỉ , Phương Thủy tỉ .

Khi đó cô một lần vì muốn thoát khỏi bọn người của Trần Vũ mà chạy đi qua đường lúc đèn vẫn chưa bật , một chiếc xe lao ra đâm vào người cô . Vì xảy ra quá đột ngột bọn người đó đang chen lấn giữa dòng người nên lúc họ ổn định thì đã có người mang cô đi cấp cứu .

Tỉnh dậy , cô thấy mình đang nằm ở bệnh viện , kế bên là một người đàn ông đã cứu cô . Khi hỏi tên cô mới biết ông ấy tên là Từ Hàn , một tiến sĩ nổi tiếng . Cô giả vờ bị mất trí nhớ , ông ấy đã nhận nuôi cô và cho cô cảm giác gọi là gia đình thật sự . Họ yêu thương cô , cho cô học tập còn chỉ cho cô và các thí nghiệm khoa học . Đến năm 10 tuổi , dưới sự thông minh ham học hỏi và ý nghĩ chưa bao giờ vụt tắt cô đã ghi danh toàn nước , à không toàn thế giới gây hoan mang một thời và đó cũng chính là lúc ông ta tìm thấy cô . Dưới sự che chở của mọi người , cô đã may mắn được ở lại bên cha tiếp tục nghiên cứu các đề tài khoa học . 

Nhưng rồi một ngày , khi cô vừa đi chơi về , cô thấy trước mắt chính là một biển máu . Cha nuôi nằm đó hấp hối với một dao trên ngực , vội chạy đến chỗ ông , cô hoảng hốt .

- Cha ! Cha có sao không ? Hãy chờ chút , con sẽ gọi cấp cứu .

- Không , hãy........hãy cứu chúng . - Ông chỉ kịp đưa ra một tờ giấy và chỉ tay về phía khu vườn rồi tắt thở .

Cô khóc , lại khóc nữa nhưng cô không nói gì cả chỉ lẳng lặng như người vô hồn bước đi theo hướng ông bảo . Đến nơi , cô càng kinh ngạc hơn khi thấy anh chị mình nằm dở sống dở chết , cô lập tức báo cấp cứu , chiếc váy trắng đã bị nhốm thành màu đỏ của máu . 

Ngày hôm sau , cô vẫn mặc chiếc váy đó ngồi trước phòng cấp cứu , đôi mắt lạnh lẽo , đầy hận thù khi nhìn vào bức thư .

Thì ra cha nuôi đã sớm suy nghĩ chuyện ông ta tức Trần Vũ sẽ làm điều này với cả nhà , ông đã sớm biết thế nào ông ta cũng cho người giết hại gia đình hiện giờ của cô phòng sau này cô báo thù nên đã chuẩn bị sẵn những bộ xương robot nhằm cấy ghép vào cơ thể bọn cô giúp bọn cô sống lại . Nắm chặt tờ giấy trong tay , ánh mắt cô hận thù hơn bao giờ hết .

“Trần Vũ , ông hãy chờ đó . Tôi sẽ quay lại và giết tất cả những người xung quanh ông “

May mắn sao , tuy là ai cũng bị đâm rất nặng nhưng anh chị cô chỉ bị trở thành người thực vật , cô đã dành suốt 5 ngày 5 đêm để hoàn thành nguyện vọng cấy ghép xương robot vào họ . Cuối cùng , sau bao vất vả cô đã làm được , họ sống dậy cùng cô tạo nên một thế lực mới hùng mạnh trả thù cho mẹ cô và cha . Cô cũng biết một điều vô cùng mới chính là cha nuôi lúc trước là người yêu của mẹ , cả hai cùng ở trong một cô nhi viện và dần dần yêu nhau theo thời gian . Sau này vì mẹ bị ép buộc lấy ông ta nên mối lương duyên đẹp như cổ tích của mẹ và cha bị cắt đứt .

-------5 năm sau-----------

Trước một biển đầy thây xác người , cô gái xinh đẹp với đôi mắt tím lạnh lùng đứng đó khinh bỉ bước tới một người đàn ông đang hấp hối hận thù nhìn cô . Thiếu nữ mỉm cười lạnh lùng rồi nói .

- Trần Vũ , đây là ông tự chuốc lấy thôi .

- Đồ bất hiếu , mày dám làm thế với cha mày . 

- Tôi chỉ có một cha , người đó tên là Từ Hàn . Ông chỉ là người góp chút công sức trong việc sinh ra tôi thôi . - Nói xong đạp ông ta một cái đau đớn .

- A ! 

- Tạm biệt . - Thiếu nữ lạnh lùng ghim một nhát vào ngực ông ta như cách ông ta đã làm với cha nuôi .

Khi cô định quay đi thì một giọng nói thê lương cất lên , giọng nói mà cô vẫn không quên vì chính nó khiến cô trở nên yếu ớt .

- Tâm Nhi ! - Người con trai mặc bộ quần áo đầy máu nói , vui vẻ chạy đến ôm chặt cô như sợ sẽ mất cô .

- Bỏ tôi ra . - Cô lạnh nhạt nói , trong đó có một chút chua xót .

- Anh yêu em mà Tâm nhi . Hãy để anh đền bù cho em .

- Tôi và anh là hai anh em . Ta không thể tới với nhau hơn nữa hận thù của tôi quá lớn , không ai có thể hóa giải . 

- Không , anh chỉ là con riêng của bà ta , anh không có huyết thống với Trần Vũ . Hận thù của em anh sẽ bù đắp , đừng làm như vậy với anh .

Cô trong phút chốc trở nên yếu đuối , hai hàng nước mắt tuôn rơi . Cô đã từng yêu người này , vì nghĩ đó sẽ là người giải thoát cho cô nhưng cô không thể để tình yêu của bản thân làm mờ đi những thứ ông ta làm cho mẹ và cô . Thanh kiếm trong tay siết chặt , cô phải đâm hắn như thế mới giải thoát được......Nhưng sao thanh kiếm chẳng thể lay động , cuối cùng nó rơi xuống . 

- Keng ! 

- Cạch ! - Lúc thanh kiếm vừa rơi xuống thì cửa mở ra , một chàng trai tuấn tú bước vào .

- Em đã xử lí xong tụi nó chưa ? Anh đói rồi đó ! - Từ Sơn bước vào nói rồi nhíu mày nhìn cảnh tượng trước mắt . Cái quái gì vậy ? Từ đi trả thù thành tỏ tềnh là sao ? (au : Nè thằng kia , đang hồi hộp mi xen ngang chi vậy ; TS : Mi cho ta vào chứ ai ?)

Cô lập tức lấy lại thần trí đẩy hắn ra , đau xót nói .

- Xin lỗi , có lẽ kiếp này ta sinh ra đã là kẻ thù . Tôi đã giết cha mẹ anh , hãy hận đừng yêu tôi . Vĩnh biệt ! - Cô quay người bước đi lau hai hàng nước mắt tuôn rơi . Từ Sơn đứng nhìn cảnh ngôn tình trước mắt chỉ chia buồn với Trần Minh rồi cũng bước đi .

Cô ngồi lên xe , những cảnh ngày đó cô từng mỉm cười vui chơi bên người đó hiện về . Tại sao dù biết rằng giữa hai người có hận thù sâu nặng nhưng cô lẫn hắn đều không thoát khỏi số phận này ? Gương mặt lạnh lùng đã bị cô cởi bỏ ra , chỉ còn lại khuôn mặt yêu đuối bi thương , đôi mắt chua xót , cô khẽ nói :

- Có lẽ ta chỉ có thể làm kẻ thù . Kiếp này ta hãy cắt đứt sợi dây ràng buộc đầy bi thương đó đi .

Chiếc xe lăn bánh bỏ mặt người con trai đang đau đớn nhìn theo bóng hình cô bé đáng yêu , lạnh lùng ngày nào đang rời xa cậu mãi mãi . Mi mắt khép lại dần , có lẽ ngủ một giấc sẽ dễ chịu hơn , cậu có thể gặp lại cô ngày ấy trong giấc mơ rồi .

Và rồi người con trai ấy đã ngủ , đâu biết rằng giấc ngủ này sẽ khiến cậu với cô lặp lại một số phận mới . 

---------------------------------------------------------------------------

Khụ ! Ta chính là muốn thêm cảnh tềnh yêu cho nó bi thương và dự định cho tên này xuyên qua vô hậu cung sau này . Mà theo mấy memt thì hắn với Tần Hạo , đứa nào vô hậu cung đầu sẽ tốt hơn .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.