-”Đứng lại” Lam y nam tử chính là đưa hai tay ngăn cản trước mặt nàng, cười ngã ngớn “ngươi không phải muốn mua cái này
sao?” Lam y nam tử biết rồi còn hỏi.
-”Hiện tại không muốn nữa, cáo từ” Thiên Song Song ánh mắt trở nên lạnh nhạt cự tuyệt.
-”Này, này. Sao ngươi thấy ta lại không muốn mua nữa, sợ ta bán cho ngươi cao
giá sao?” Lam y nam tử giọng điệu mang theo chút đùa bỡn.
-”Nhìn mặt ngươi là ta hết muốn mua” Thiên Song Song xa cách nói.
Nam tử nhìn nàng tươi cười ngày càng sâu “Bảo bối, ngươi đừng nói như vậy,
gia với ngươi gặp nhau âu cũng là do duyên phận” Lam y nam tử mật ngọt
nói làm cho Thiên Song Song nổi một lớp da gà.
-”Lăn, ta không thích
ngươi” Thiên Song Song lửa giận lại lập tức nổi lên, duyên phận cái đầu
ngươi, lão nương nhìn ngươi là hết muốn ăn cơm rồi.
-”Bảo bối, bớt
giận. Nếu ngươi thích cái này có thể cầm, ta tặng cho ngươi” Lam y nam
tử hào phóng lấy viên rubi đặt vào tay Thiên Song Song.
-”Thế cảm tạ” Thiên Song Song chính là một cái vô sỉ phúc hắc, cho không, hắc hắc
đương nhiên nàng nhận, nàng đâu có ngốc đến nỗi vì giận dữ che mờ mắt.
Lam y nam tử chỉ thấy một cơn gió nhẹ thổi qua, nhìn một cái đã không thấy bóng dáng Thiên Song Song đâu rồi.
-”Mỹ nam, ngươi định là của ta rồi” Lam y nam tử bỗng nở nụ cười xán lạn,
hắn gặp được người định mệnh của hắn rồi. Vừa vặn là cái nam nhân, cũng
là cái mỹ nam, hắc hắc.
Thiên Song Song trối chết chạy ra khỏi gian
hàng, tay còn nắm chặt viên rubi thích thú vô cùng. Nàng quyết định đeo
nó ngay lên tai, lấp lánh lấp lánh, rubi xanh nước biển, mắt nàng cũng
là một màu xanh thẳm, hai cái hỗ trợ nhau làm cho nàng càng thêm một
tầng mị hoặc nhân.
-”Trời ơi Băng nhi rốt cục ta cũng tìm được ngươi” Đại Tỷ hớt ha hớt hải vui mừng nhìn Thiên Song Song.
-”Đại Tỷ sao ngươi lại ở đây?” Thiên Song Song biết chắc chắn lý do nàng ta đến tìm mình còn giả vờ ngốc ngốc hỏi, vô tội hề hề.
-”Ngươi còn giả ngốc, còn mặc cái dạng này, mau theo ta đổi một kiện quần áo
khác, buổi lễ sắp bắt đầu rồi còn chạy loạn. Ngươi là Võ lâm minh chủ,
là Võ lâm minh chủ nhớ chưa, không thể vắng mặt” Đại Tỷ liền giáo huấn
giáo huấn.
Thiên Song Song thấy Đại Tỷ nổi giận cũng không dám nói gì, chỉ có thể như con dâu nhu thuận đi theo sau.
Thiên Song Song đổi một thân bạch y váy dài đơn giản, nàng như tiên giáng
trần, tóc được Đại Tỷ thắt một cách tỉ mỉ, đôi mắt như hồ thu không đáy, hai cái lông mi dày như hai cánh quạt lông khẽ rũ xuống trông tinh xảo
vô cùng, đôi môi anh đào đỏ mọng, hai má hồng hồng, dáng người thon dài
cao ngất, đường eo tinh tế nhỏ nhắn, đường cong rõ ràng hiện ra, nàng
đẹp tựa Hằng Nga tiên tử trên trời.
-”Băng nhi, ngươi thật đẹp” Đại Tỷ là cái nữ nhi nhưng cũng không thể không khen ngợi, bất giác giơ ngón tay cái lên.
-”Đại Tỷ ngươi lại trêu chọc ta” Thiên Song Song chu môi nói.
-”Ta không gạt ngươi, đi thôi, chúng ta trễ rồi” Đại Tỷ lôi kéo Thiên Song
Song đến sân khấu. Trên đường đi người nào cũng kinh ngạc nhìn nàng, nam nhân bị mê hoặc, nữ nhân có hâm mộ, có say mê, ganh ghét cũng có.
Dàn khách mời cơ hồ đã đến đông đủ. Xa xa nghe tiếng tiểu thái giám giới thiệu khách mời.
-”Khách mời đầu tiên Võ lâm minh chủ Thiên Hoa Băng”
Ách, Thiên Song Song kinh ngạc, như thế nào nàng là khách mời đầu tiên a,
đúng là Võ lâm minh chủ thân phận đúng là không nhỏ :v.
Trong lúc
Thiên Song Song còn cười thầm trong lòng thì lúc này tiểu thái giám đã
đọc tên nàng đến ba lần mà không thấy người đâu. Mọi người cơ hồ tâm
tình rất không tốt.
-”Võ lâm minh chủ mới vừa nhận chức đã kiêu ngạo
thế này rồi, không biết sau này còn kiêu ngạo đến bao nhiêu” Lý Doanh
Doanh liền đâm bị thóc thọc bị gạo nói, lay động mọi người.
-”Đúng rồi, đúng là coi chúng ta không ra gì” Người khác cũng nghị luận lên.
-”Đúng đó, đúng đó“.
...
Trong số khách mời Bắc Thần Tử Yên cùng Đông Y Ly cũng vinh dự được tới, nghe thấy mọi người nghị luận xấu về nàng bọn hắn liền một trận hơi thở âm
trầm, sát khí ngoại phóng.
-”Võ lâm minh chủ Thiên Hoa Băng hôm nay
không ...” Chính lúc tiểu thái giám định tuyên bố Võ lâm minh chủ không
đến thì bị một làn gió thổi ngang, chuông bạc giọng nói dễ nghe vô cùng
đánh gãy.
-”Xin lỗi ta đến muộn” Thiên Hoa Băng một thân váy dài đẹp
như tiên nữ hạ phàm làm người ta một trận há hốc mồm, nàng cười tạ lỗi
làm cho mấy nam nhân tâm tình như bị thôi miên mà mê đắm. Đông Y Ly cùng Bắc Thần Tử Yên nhìn nhiều người nổi sắc tâm với người ngọc hận không
thể đem nàng giấu tại trong phòng chỉ thuộc sở hữu của một mình bọn hắn.
Một lúc sau mọi người mới hoàn hồn, Thiên Song Song lúc này đã lắc mình
ngồi xuống vị trí khách mời. Đứng phía sau nàng chính là Đại Tỷ.
Tiểu thái giám lại tiếp tục tuyên bố khách mời thứ hai “Ngũ hoàng tử Tây quốc Tây Thần Ninh“.
Một thân lam y trường bào mị hoặc yêu nghiệt, lại là hắn sao? Thiên Song Song dụi mắt không tin.
Nhoáng một cái Tây Thần Ninh ngồi vào vị trí bên trái Thiên Song Song. Lạ một
cái hắn không có nhìn nàng, lạnh lùng xa cách, giống như chưa từng quen
nàng vậy. Không lẽ nàng nhìn nhầm người. Thiên Song Song nghĩ vậy.
Khách mời thứ ba chính là Mạch Thiên Dạ trưởng môn phái Thiên Sơn, ngồi bên
phải Thiên Song Song. Nàng nhìn hắn gật đầu một cái ý là chào tế nhị.
Tiểu thái giám lại tiếp tục giới thiệu tiếp mấy vị khách mời tiếp theo chính là Đông Y Ly thái tử Đông quốc, Bắc Thần Tử Yên vương gia Bắc Thần quốc xong đến các vị đại thần, và cả Lý Doanh Doanh.