Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám

Chương 501: Chương 501: Chương 499




Xong đời rồi xong đời rồi!

Tiêu Diễn giống như bị điện giật, anh cuống quít xoay người: “Anh, anh, anh, anh nghe em giải thích đi.”

Cổ áo căng cứng.

Tiêu Lăng Dạ túm chặt cổ áo anh ấy một cách chính xác, kéo anh từ trong phòng bếp đi ra ngoài.

“Anh.”

*“ĐiI Chúng ta ra bên ngoài giải thích.”

“Tiểu Quán Quán, cứu mạng!”

Lâm Quán Quán cho anh một cái ánh mắt chia buồn cô không thể giúp gì.

Tiêu Diễn kêu càng thê thảm hơn.

Nửa giờ sau.

Tiêu Diễn đỡ eo, chân đi cà nhắc cùng một mắt đôi đen thùi lùi như gấu trúc xuất hiện ở phòng bệnh.

Ở phía sau anh là Tiêu Lăng Dạ đang chậm rãi đi vào.

So với sự chật vật của Tiêu Diễn, cả người anh ngay cả một sợi tóc cũng không loạn, sắc mặt giống như vừa mới tản bộ về thôi.

Lâm Quán Quán nấu cháo xong, múc cho hai đứa nhỏ mỗi người một chén. Lại nhìn đến Tiêu Diễn đang đi khập khiễng, cô ho nhẹ một tiếng: “Không sao chứ?”

Tiêu Diễn cẩn thận liếc mắt về phía Tiêu Lăng Dạ, cuống quít lắc đầu: “Không có sao cả.”

Lâm Quán Quán cởi tạp dề, đi đến bên người Tiêu Lăng Dạ. Tiêu Lăng Dạ lập tức nhận tạp dè, tùy tay treo ở trên giá.

“Hình như anh đánh hơi nặng tay rồi phải không?” Lâm Quán Quán hỏi nhỏ.

“Không sao đâu!” Lâm Quán Quán vừa muốn hỏi lại liền nghe được Tiêu Lăng Dạ nhàn nhạt nói thêm một câu: “Quen rồi.”

*“Hả?” Vẻ mặt Lâm Quán Quán ngây ngốc.

Thấy thế, Tâm Can bỏ cái muỗng xuống, nhìn qua nói: “Mẹ, ý của ba là chú hai bị ba đánh quen rồi.”

Bị đánh mà cũng quen rồi hở?

“Trước kia ba còn đánh chú hai cả đêm cơ. Mẹ cứ yên tâm đi, thân thể của chú hai rất tốt, sẽ không đánh tan thành từng mảnh đâu.”

ni ” Tiêu Diễn cảm tháy thật phẫn nộ mà.

Có đứa cháu nào lại đi bôi xấu chú ruột của mình như thế không chứt Anh làm ra vẻ vô cùng đáng thương nhìn Lâm Quán Quán: “Tiểu Quán Quán.”

“Không sao đó chứ?”

Tiêu Diễn thiếu chút nữa đã cảm động phát khóc rồi.

Huhuhu.

Quả nhiên, vẫn là chị dâu tương lai có chút lòng thương người mà.

Anh lập tức không giả vờ nữa, cầm di động tung ta tung tăng chạy đến trước mặt Lâm Quán Quán, hưng phấn nói: “Tiểu Quán Quán, mau xem mau xem, tối hôm nay “Uyển Phi Truyện” chiếu tập mới, tất cả bình luận đều là đang thảo luận về chị với tiểu tử thúi A Dận kia. Chị không biết đâu, hôm nay em xem tập mới cũng phải khóc lóc một trận đấy. Tiểu Quán Quán, kỹ thuật diễn của chị thật sự quá tốt, em có linh cảm, lần này chị khẳng định sẽ bùng nổ!”

Lâm Quán Quán nhận di động.

Tùy ý lướt xem mắy cái bình luận.

“Đau lòng! Trữ Dịch ôn nhuận như vậy mà cứ chết như: vậy thôi sao! Trách không được Bạch Ngưng Sương sẽ hắc hóa, nhìn người yêu bị vạn tiễn xuyên tâm chết ở trước mặt mình, có người nào chịu được cơ chứ.”

“Kỹ thuật diễn xuất của Lâm Quán Quán thật quá tốt, tôi đã xem lại rất nhiều lần rồi mà xem một lần khóc một lần!

Cảm thấy quá nhập tâm đi.”

“Thì ra nhà họ Bạch bị diệt có quan hệ với người một nhà của Uyển Phi, không trách được Thần phi vừa vào cung đối với ai cũng đều nhàn nhạt, chỉ có khi nào nhìn đến nàng ta mới xù lông nhím lên. Còn có… còn có hiện tại xem lại máy tập trước mới phát hiện Thần phi thật sự rất giỏi nhãn nhịn nha. Lúc nàng ở bên Hoàng Thượng, thái độ lãnh đạm, ngón tay siết chặt, trong ánh mắt ngẫu nhiên còn hiện lên hận ý, từng chỉ tiết này đều được diễn tả quá đạt rồi!”

“Bạch Ngưng Sương của thời điểm vào cung và lúc chưa kết hôn cũng đáng nói, nếu không phải là mặt giống nhau, quả thực không thể tin được là một người diễn. Tính cách quá mức tương phản, diễn quá tốt. Tuổi trẻ như vậy, lớn lên xinh đẹp, kỹ thuật diễn còn tốt về sau khẳng định sẽ hot chết luôn.”

“Vì Lâm Quán Quán, bình chọn điên cuồng đi!”

Bình luận hoàn toàn nghiêng về một phía.

Lâm Quán Quán lướt rất lâu cũng không tìm được một cái bình luận nào mắng cô.

Quả nhiên.

Nghịch tập!

Mấy ngày kế tiếp, nhiệt độ Lâm Quán Quán tăng vọt nhanh đến mức mà từ trước đến nay chưa từng có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.