Our Destiny

Chương 72: Chương 72: Quan tâm?




Ngày hôm sau, Sakura mang theo tâm trạng nghi ngờ và lo sợ đến tập đoàn làm việc.

Nghi ngờ vì tối qua rõ ràng nàng nằm gục ở phòng làm việc mà ngủ mà, thế quái nào lúc tỉnh dậy đã ở nhà? Định tìm Tenten hỏi xem cô có đến đón nàng không nhưng lúc dậy đã không thấy Tenten đâu, chỉ có một bức thư ở trên bàn ghi:

“Tớ có việc bận, 1 tuần sau mới về! Sống tốt nhé! - Tenten xinh tươi rạng ngời”

Thế là nàng đành ôm cái giả thiết là mình bị mộng du nặng, rất rất nặng..... Có khi xong việc phải đi khám thôi.... nếu nàng còn sống mà ra khỏi đây.....

Vâng, nàng đây sợ là sợ hôm qua chưa xong việc đã..... “mộng du” đi về nhà, tên biến thái kia đã vốn không vừa mắt với nàng rồi, kiểu này bị hắn hành xong, nàng chỉ còn đường chết.....

Quả nhiên, vừa đến phòng, chào Ryuna một cái, đặt mông xuống ghế đã nghe thấy “lời mời gọi từ Địa ngục”

“Sang ngay phòng tôi, mang theo hộp sơ cứu và 2 chậu nước ấm kèm theo khăn bông”

2 chậu nước kèm khăn, một hộp sơ cứu, hắn cho nàng là quỷ ba tay chắc? Đây không gọi là hành hạ thì gọi là gì? Nàng khóc không ra nước mắt.....

Và trước ánh mắt chia buồn đầy cảm thông của Ryuna, nàng đã anh dũng ra chiến trận, kèm theo lời vĩnh biệt đầy cảm xúc.

- Ryuna, tớ đi đây..... Hẹn không ngày gặp lại.....

.....

Một lúc sau, Sakura bộ dáng hết sức đấu tranh kịch liệt mới hai tay vác ba thứ, gõ cửa đi vào phòng Tổng giám đốc.

- Để lên bàn cạnh sofa - hắn ra lệnh.

Và thế là Sakura tiếp tục xiên xiên vẹo vẹo đi đến cạnh sofa và vất vả lắm mới đặt hai chậu nước và cái hộp nặng trịch xuống.

Nàng vừa quay đầu lại định chuồn nhanh thì đập ngay vào mặt nàng là bộ mặt lạnh băng, âm u, đằng đằng sát khí nhìn nàng.

Và trước khi nàng kịp phản ứng thì hắn đã không chút lưu tình đẩy nàng ngã phịch xuống sofa. Bất chấp Sakura phản kháng, Sasuke ghì chặt nàng đang không ngừng giãy dụa xuống ghế.

Sakura thì khổ rồi, mặc kệ cả người đang mệt mỏi, chân đang buốt vì đi giày cao gót, vẫn liều chết khua chân múa tay đạp loạn xạ cả lên!

Thôi thì đã vào phòng này đằng nào chẳng chết, vấn đề là chết như thế nào thôi! Nàng đây có chết cũng phải đạp hắn vài cái trả thù cho trước đây, như thế thì xuống âm phủ cũng không thấy hối hận lắm vì đã sống đến 20 năm, cuối cùng chết một cách lãng xẹt thế này!

Sakura càng giãy đạp, sắc mặt hắn càng thêm âm trầm, lạnh lẽo đến mức nàng đang chiến hăng hái cũng phải run rẩy.

- Ngồi im!!! - hắn gầm lớn, giọng phẫn nộ cực điểm, mùi sát khí nồng đậm.

Nàng bất động, mặt tái mét. Tay chân dần thả lỏng, mắt nhắm lại.

'Bye Bye cuộc đời, em đi nhé!'

Nằm im đấy, cứ nghĩ là hắn sẽ giết nàng rất dã man như lấy băng gạc thắt cổ nàng, bắt nàng uống loạn thuốc dẫn đến ngộ độc mà chết. Hay là ấn đầu nàng xuống nước dẫn đến sặc nước chết?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.