*Chính sảnh Triệu gia
Cô được Triệu Nhiên và các trưởng lão mời vào chính sảnh, trà nước dâng lên, Triệu Nhan ngồi cạnh bên cứ nhìn cô e thẹn yêu thương
Triệu Nhiên bắt đầu hỏi han về gia thế của cô
“không biết Vu Tiêu công tử đây nhà cửa nơi nào, song thân khoẻ không”
Cô cũng cười cười đáp lại trôi chảy
“ta đây vốn song thân đã mất, đang sống cùng sư phụ trong núi vì nghe Thanh Linh môn mở đại hội y sư cho nên đường xa đến tham gia, nhờ trời thương cho ta đoạt giải nhất và được vào Thanh Linh môn nhận chức phó linh chủ”
Lời cô nói ra nữa thật nữa giả, thái độ lại là thành khẩn trông không hề giả dối, với lại nếu cô không dọn thân phận phó linh chủ ra thì Triệu gia cũng đã biết rồi, vì chiếc nhẫn cô đeo quá bắt mắt rồi
Cả nhà Triệu gia nghe cô xác nhận thân phận càng vui mừng niềm nở hơn trước, Triệu Nhiên đây được nước hỏi tới
“thế cháu năm nay đã bao nhiêu tuổi, đã có thê nhi chưa”
“thưa Triệu bá phụ, ta năm nay hai mươi, chưa thê nhi, cũng chưa đính ước”
Triệu Nhiên tròng mắt mở to rất là kinh ngạc
- hai mươi tuổi, trẻ như thế mà đã là phó linh chủ Thanh Linh môn cường đại, lại là luyện đan sư đoạt giải nhất, như vậy chắc chắn tiền đồ sẽ vô lượng, nếu Nhan nhi được làm vợ hắn thì Triệu gia chắc chắn sẽ nước lên thì thuyền lên, cành ô liu này hắn đeo rồi
Tam trưởng lão ở bên cạnh cũng cười toan tính
- ta cũng có cháu gái, không những dung mạo xuất chúng mà còn là thiên tài mười sáu tuổi đã là cao cấp linh quân, lại có thiên phú về luyện đan ta không tin cháu gái ta lại thua ả Triệu Nhan kia, hơn nữa nó lại ở Thanh Linh môn làm đệ tử nếu như câu dẫn được Vu Tiêu thì ta sẽ không còn bị Triệu Nhiên đè đầu cưỡi cổ nữa, ha ha
Dòng họ Triệu mỗi người một toan tính riêng, nhưng họ có bao giờ nghĩ vì sao cô lại sơ suất để lộ thân phận trước như thế không, họ nghĩ họ đã tính kế được cô hay cô tính kế lại đây
Cô nhẹ lướt qua nhìn Triệu Nhiên cùng tam trưởng lão cười tà tứ rồi quay sang nhìn Triệu Nhan đang ân cần rót trà cho cô mà cười cười
Nhận tách trà đã rót đầy từ tay Triệu Nhan giọng điệu rất dịu dàng tà tứ nói
“cảm ơn Triệu tam tiểu thư”
Bàn tay nhận trà không biết vô tình hay cố ý mà chạm nhẹ vào ngón tay mảnh khảnh của Triệu Nhan, lại còn tỏ ra như không biết mà rút tay về nhấp một ngụm trà
Triệu Nhan cảm nhận được đôi tay cô sượt qua thì sống lưng cứng nhắc, mắt nhìn vào tay mình trân trân mà đỏ mặt
- tay chàng ấy..chạm tay mình
Nhìn biểu hiện của Triệu Nhan cô rất là hài lòng nhấp ngụm trà cũng thấy ngon
*Trong không gian linh thú
Tử và Vu Dạ không ngừng đổ mồ hôi lạnh, cùng nhau nghĩ chỉ một câu
- chủ nhân nam nữ điều ăn à