Cô thật kinh ngạc vì lời thái đế nói, quả thật cô đã động tâm với thần thú Chu Tước rồi, nhưng nếu nhận Chu Thiên Kỳ nữa thì hai người phía sau cô sẽ tổn thương, mà cô thì không muốn họ đau lòng, cho nên định lên tiếng từ chối thì Sát Dương đã mở miệng nói trước
“Tuyết nhi, nếu như chỉ thêm một người bên cạnh nàng mà có thể giúp cho thế lực của nàng càng cường đại, người bảo hộ nàng càng nhiều như vậy vì sao chúng ta không đồng ý chứ, đúng không Tiêu huynh”
Tiêu Ảnh trầm ngâm trong chốc lát cuối cùng gật đầu đồng ý
“ta không ý kiến, dù sau chỉ thêm một người, cũng không cản trở gì, chỉ cần Tuyết nhi bình an là được”
Lạc Vu Tuyết quay sang nhìn họ kinh ngạc
“các chàng, các chàng nói gì vậy, ta không phải loại người chỉ vì lợi ích mà làm tổn thương người khác, thế lực của ta ta có thể bồi dưỡng, ta muốn cường đại ta có thể tự mình, không cần bất kỳ ai phải trợ giúp”
Nóng giận bỏ lại một câu quay lưng đi ra ngoài, nhưng chưa đi được bao xa đã bị Sát Dương cầm tay kéo lại
“Tuyết nhi, đừng nóng giận mà, chúng ta không tổn thương không đau lòng, chúng ta nguyện ý chia sẻ nàng với Chu Thiên Kỳ thậm chí bất kỳ nam nhân nào khác, chỉ cần hắn bảo vệ tốt nàng, yêu thương nàng là được”
Tiêu Ảnh cũng đi đến cầm tay còn lại của cô mà nói
“đúng vậy Tuyết nhi, giờ chúng ta đi xem Chu Tước được không”
“các chàng không đau lòng thật sao”
Cả hai cùng gật đầu đồng thanh
“thật”
Cô cười tươi với họ rồi đi đến chỗ thái đế thái hậu cúi đầu
“ta đồng ý chấp nhận Chu Thiên Kỳ”
Thái hậu cười dịu dàng cầm tay cô lên yêu thương vỗ vỗ
“con dâu ngoan, đi, cha và mẹ cùng dẫn con đi xem Chu Tước”
Cô kinh ngạc, chuyển giọng nhanh vậy sao, rồi nhìn sang Chu Thiên Kỳ thì thấy hắn cúi đầu mặt đỏ như trái cà không dám nhìn cô
*Bên trong hầm ngầm
Thái đế thái hậu dẫn đầu đưa bọn họ đi vào trong phòng riêng, mở cơ quan mật thất ra
Bên trong mật thất như là một thế giới khác, trước mắt cô là một vườn hoa anh đào đỏ rực,
thác nước núi giả, thật giống thế ngoại tiên cảnh, đặc biệt linh khí trong này cũng nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều
Thái đế đưa cô đi đến giữa rừng đào, mở cửa nhà tranh ra, đập vào mắt cô là một con vật nhỏ, bộ lông đỏ rực như lửa, móng vuốt sắc nhọn, ánh mắt nhắm nghiền rõ ràng đang ngủ nhưng vẫn lộ ra ẩn ẩn uy nghiêm, rõ ràng đây là Chu Tước trong truyền thuyết
Cô thả Vu Dạ và Tử đi ra cho chúng đánh thức con Chu Tước kia, người trong nhà tranh ngoại trừ Tiêu Ảnh và Sát Dương còn lại gia đình Chu Thiên Kỳ rất là kinh ngạc nhìn hai con linh thú, họ thật không ngờ cô không chỉ là thần cấp luyện đan sư còn là nhiều hệ linh thú sư, hơn nữa linh thú của cô không con nào là bình phàm cả, Song Dực hổ vương, Độc giác thánh thú vua của muông loài thú, thật sự là thiên tài tuyệt thế
Thái đế thái hậu cười cười, xem ra quyết định gả Chu Thiên Kỳ cho cô là không sai lầm
Hai con thú khi ra ngoài thì cùng nhau nhìn vào con Chu Tước đang ngủ kia, Tử khẽ nói
“vương thượng, làm sao chúng ta đánh thức tên này được đây”
“ta nghĩ chúng ta không nên dùng vũ lực, bởi vì linh thú hệ hoả rất nóng tính, đặc biệt là Chu Tước càng kiêu ngạo không ai bì, theo ta thấy thì, chủ nhân người thử gọi nó xem, những linh thú còn nhỏ khi ngủ say thì điều sẽ nhận định người gọi nó đầu tiên là mẫu thân của nó, cũng sẽ có những linh thú hoả bạo mà trực tiếp động thủ, mà khoảng cách gần như vậy mà trúng chiêu thì không chết cũng sẽ bị thương, như vậy người có muốn thử không”
Cô gật đầu đi đến cạnh Chu Tước, thanh âm kiên cường quyết tuyệt mà nói
“không có nguy hiểm thì làm sao có cường đại, ta muốn thử, các ngươi tránh ra đi”
“dạ”
Hai linh thú cùng lui ra chừa cho cô một khoảng trống riêng biệt mà làm việc