Một nhà ba người Chu Thiên Kỳ cha một câu, mẹ một câu không ngừng hỏi thăm hắn
Đến một lúc hắn mới chợt nhớ chuyện quan trọng, vội đứng dậy khỏi giường đi đến cạnh cô giới thiệu
“phụ hoàng, mẫu hậu, đây là Thiên Thủy đại sư do nhi thần mời về, cũng chính nàng là người đã chữa bệnh cho phụ mẫu đấy”
Cô đi ra chắp tay cúi đầu chào Thái đế, thái hậu
“tiểu nữ Thiên Thủy bái kiến hai vị”
Thái độ của cô khi nói chuyện cũng là tôn kính bề trên, không hề kiêu căng ngạo mạng, cũng không a dua xua nịnh, cho nên làm họ rất thích cô
Thái đế nhìn cô đánh giá từ trên xuống dưới, đầu gật gật liên tục xem ra rất hài lòng với cô, xem xem một lúc chợt Chu Thiên Kỳ đứng cạnh bên nhỏ giọng
“ngài ấy năm nay mười tám tuổi, là thần cấp luyện đan sư đó ạ”
Thái hậu kinh ngạc há to miệng, ánh mắt mở thật to nhìn nhìn cô, còn đưa tay nhéo nhéo vào tay mình vài cái, cảm thấy đau mới quay sang Chu Thiên Kỳ, nhìn hắn nhíu nhẹ mày
“Kỳ nhi, con đùa giỡn sao”
“mẫu hậu, con không có giỡn, ngài ấy thật sự là thần cấp luyện đan sư, hơn nữa là thần cấp luyện đan sư duy nhất, con đã đích thân đến thành Đế Kinh mời ngài ấy đấy ạ, độc trên người hai người cũng là ngài ấy giải, ngài ấy còn luyện hai viên thần cấp đan dược cho hai người dùng giúp hai người tỉnh lại đấy”
Thái đế lập tức nóng ruột nói nhanh
“đại sư, nhờ có ngài mà chúng ta mới nhặt được mạng già này, mong ngài nhận của chúng ta một lạy”
Bọn họ cùng nhìn nhau rồi đứng dậy đi đến trước cô, định quỳ xuống nhưng cô đã kịp hai tay đỡ họ đứng lên
“hai vị đừng khách sáo, ta cứu hai vị là gì thấy một nhà ba người rất thương yêu nhau cho nên không nỡ nhìn mọi người đoạn li thôi”
Nghe lời cô nói mà Chu Thiên Kỳ rất cảm kích
nghĩ nghĩ một lát cuối cùng cũng nói
“phụ mẫu, lúc đầu con định dùng mạng mình trả giá đại giới để đại sư trị bệnh cho hai người nhưng đại sư không nhận..cuối cùng”
Hai người thái hậu nghe đến con trai duy nhất định dùng mạng đổi mạng cho họ rất là hồi hộp nín thở đợi câu sau
Chu Thiên Kỳ liếc liếc qua cô, khi thấy cô vẫn bình tĩnh đứng đó mới dám nói tiếp
“cuối cùng, đại sư nói.. muốn con.. muốn con làm ấm giường cho ngài ấy, con...đã đồng ý”
Và câu Chu Thiên Kỳ nói ra lại làm cho những người ở đây chết lặng, Sát Dương chỉ cười cười không nói gì còn Tiêu Ảnh đã phát ra hàn băng thậm chí có thể đông cứng cả Đức Hiên cung
Hai người thái đế thái hậu cũng chết lặng, qua một lúc thái hậu mới cười tươi mà nói
“Kỳ nhi, chúng ta làm người không thể nuốt lời, nhất là con, một bậc đế vương không được nói hai lời, nếu như đại sư đây muốn con làm ấm giường cho ngài thì con cứ làm đúng ước hẹn đi, con hiểu không”
Chu Thiên Kỳ vui mừng gật đầu, còn cô toàn thân đã đông cứng rồi, lúc đầu cô dám thốt lời như vậy là vì muốn đùa giỡn, nhưng hôm nay bị chính mình gài bẫy đi vào, thật bất đắc dĩ mà nói
“Thiên Kỳ à, lúc đầu ta chỉ đùa một chút thôi, huynh không cần xem là thật đâu, hơn nữa ta đã có phu quân, là hai người đứng sau ta đấy”
Chu Thiên Kỳ đã biết hai người phía sau cô là ai cho nên cũng chỉ buồn buồn đứng đó
Còn thái đế và thái hậu thì khác, họ chuyển mắt đánh giá hai người đứng kia, cả hai một trắng một đen, điều anh tuấn phi phàm, khí thế cao thượng tôn quý, nhìn qua đã biết là nhân trung long phượng, họ thật xứng đôi với cô
Thái đế định nói gì đó chợt thái hậu lên tiếng trước
“Thiên Thủy đại sư đây nếu như người đã có hai phu quân, như vậy nhận thêm con trai ta đi, ở đại lục Tứ Linh không kỳ thị việc này, chỉ cần một người cường đại thì cho dù là nam hay nữ điều có thể có nhiều người bên cạnh, hơn nữa hai vị kia anh tuấn thì con trai ta cũng không kém, hai vị kia nhìn qua đã biết hạc trong bầy gà thì con trai ta cũng là vua một nước, còn nữa, nếu như người lấy con trai ta thì của hồi môn của nó sẽ là Chu Tước đế quốc và một con linh thú cường đại”
Cô lắc đầu cười cười
“thái hậu, ta không dấu người, ta là linh thú sư, cho nên linh thú ta không thiếu
Thái đế lúc này lại nói
“Thiên Thủy đại sư, linh thú này không phải linh thú bình thường, mà là Chu Tước, thượng cổ thần thú, giờ ta tặng nó cho ngài làm của hồi môn cho Kỳ nhi, nếu ngài không tin ta sẽ đích thân dẫn ngài đi xem trước”