Phu Nhân Hào Môn Trọng Sinh Bày Trận

Chương 21: Chương 21




Edit by Triệu Viu

Phòng ở nông thôn cách âm không tốt, hai người bọn họ ở trên lầu nghe tiếng xuống dưới lầu, La Tranh Tranh nói với Cố Thức con lớn nhà họ Hồ là bạn học của cô, Cố Thức gật đầu không nói chuyện.

Không thông qua đồng ý của chủ nhân, đã chụp ảnh người khác đăng lên trên mạng, vấn đề này xác thực không đúng, cũng nhất định gây ra rắc rối cho bọn họ. Người nhà quê quá suy xét, cũng có vẻ không để ý nhân tình rồi, nhưng nếu không trừng phạt, sau này người người đều dùng hình của bọn họ hoặc là có thể tùy tiện đăng video lên.

La Tranh Tranh để cho bọn họ về nhà trước, về phần chuyện xử lý như thế nào, bọn họ thương lượng xong rồi nói sau, để cho đứa nhóc kia gấp quýnh lên, miễn cho sau này lại làm việc xúc động.

Vợ chồng Hồ Xuân Minh nghe được lời La Tranh Tranh nói, không nhận được phương pháp giải quyết cụ thể, bọn họ nào dám đi?

Hồ Nhất Minh giật nhẹ cánh tay của bọn họ, La Tranh Tranh nói như vậy mặc dù muốn truy cứu, cũng sẽ không quá nghiêm trọng, hắn ta nhìn về phía La Tranh Tranh, mắt đầy xin lỗi: “Bạn học cũ, vấn đề này Hồ Tường làm sai, thật sự xin lỗi.”

Lúc đi học La Tranh Tranh rất xinh đẹp, thông minh lanh lợi học giỏi, không chỉ có giáo viên yêu mến, theo hắn biết, một lần kia rất nhiều nam sinh vụng trộm thích cô, trong nhóm này có cả hắn, tuy bọn họ ở trong một thôn, chưa từng chơi đùa với nhau, mặc dù ở trong trường học, cũng rất ít trao đổi, nhưng cái này không ngại hắn thích cô.

Thích một người, sẽ biến cô thành hoàn mỹ, mặc dù rất nhiều đồng học nói La Tranh Tranh tốt nghiệp đã lập gia đình quá hư vinh hào môn, không biết sau lưng cấu kết gì với tiểu thiếu gia Cố thị, hắn cảm thấy chuyện này không đúng. Cố Thức thân là tổng giám đốc Diệp Thị, không phải người ngu, một người tốt xấu, anh còn có thể không phân rõ sao? La Tranh Tranh có thể gả vào Cố Gia, nhất định là cô có chỗ hơn người.

La Tranh Tranh gật đầu, mặc dù cô và Hồ Nhất Minh là bạn học cũ, nhưng tự giác không thân với Hồ Nhất Minh, cảm thấy không có lời gì để nói, nói xong định trở về đi nghỉ ngơi.

Hồ Nhất Minh do dự liếc nhìn cô một cái, thấy Cố Thức bên cạnh cô, kéo cha mẹ rời đi.

Đưa mắt nhìn bọn họ rời đi, Cố Thức hỏi LA Tranh Tranh: “Vừa mới là bạn học của em?”

La Tranh Tranh nói: “Bạn học tiểu học và cấp hai.”

Cố Thức nhìn cô: “Trùng hợp như vậy?”

La Tranh Tranh cười nói: “Có vài thôn gần đây đều thuộc về một đại đội quản lý, chỉ có một tiểu học, tiểu học chúng em nhỏ hẹp cũ nát, một cấp chỉ là một lớp, tốt nghiệp tiểu học đều vào trong trấn học sách, thôn chúng em nhiều bạn cùng lớp tiểu học theo em, lên cấp 2 cũng cùng lớp, không coi là nhiều trùng hợp.”

Cố Thức nói: “Buổi sáng hái dưa hấu thì đi ngang qua chỗ tiểu học kia, chính là trường học khi còn bé em học? Thật sự rất rách nát.”

La Tranh Tranh: “Khi còn bé có thể có đọc sách cũng không tệ rồi, khi đó trường học của chúng em không có một người giáo viên nào, không có một sinh viên nào, cho dù trung chuyên đã là thành tích cao nhất rồi.”

Hai năm sau chính phủ sẽ cho người sử sang lại trường tiểu học trong thôn, cũng thuê một ít giáo viên bằng cấp cao đảm nhiệm dạy ở trường học.

Cố Thức kéo cô ngồi ở trên ghế: “Anh tính giúp thôn các em xây một trường tiểu học.”

La Tranh Tranh nhìn về phía anh, có chút kích động: “Anh là nói anh muốn xây riêng cho thôn chúng em một trường tiểu học?”

Cố Thức nói khẽ: “Vừa mới nghe em nhắc tới em đã từng họ ở trường tiểu học cũ nát nhỏ hẹp, nên định xây tặng cho thôn các em trường học.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.