Sau cãi vã ngày hôm đó, Lệ Mạc Tây không còn xuất hiện ở đoàn làm phim. Giang Noãn Chanh coi như không có chuyện gì, tiếp tục hoàn thành công việc của mình. Cô ở đó hơn nửa tháng mới trở về thành phố Thương Hoa. Sau đó cũng không còn gặp lại hắn. Hắn tựa hồ như biến mất khỏi cuộc sống của cô.
Một tháng sau.
Mấy năm đổ lại đây, thế lực của Hàn thị càng ngày càng mở rộng. Hàn Chính Nhân rất có năng lực quản lý tập đoàn, đây là điều mà không ai có thể phủ nhận. Hàn thị dưới sự cai quản của ông đã phát triển ở khắp nơi trên thế giới, nơi nào cũng có chi nhánh riêng. Để giúp Hàn thị phát triển như thế, Hàn Chính Nhân không từ mọi thủ đoạn kết nối quan hệ.
Ông liên doanh với các tập đoàn lớn mạnh, chèn ép và đánh cắp dự án của các tập đoàn nhỏ. Hàn Chính Nhân còn quen được một vài người trong giới chính phủ, vì thế vô cùng lộng hành, hoàn toàn không coi ai ra gì. Rất nhiều công ty, tập đoàn bất mãn với cách hành xử của ông nhưng không ai lên tiếng. Căn bản với năng lực của họ, nếu đứng lên chống lại Hàn Chính Nhân sẽ thua ngay.
Hôm nay là cuộc họp cổ đông thường niên của Hàn thị. Chủ yếu sẽ báo cáo tất cả công việc làm trong năm nay và đưa ra kế hoạch trong dự án sắp tới. Hàn Chính Nhân ngồi ở vị trí chủ trì, yên lặng lắng nghe mọi người báo cáo, thành tích khiến ông vô cùng hài lòng.
Tính ra, hiện nay tại thị trường trong nước chỉ còn Lệ thị là đứng ngang hàng với Hàn thị. Nhưng nếu như Hàn Chính Nhân cứ duy trì tốc độ phát triển của Hàn thị như hiện tại, chẳng mấy chốc Lệ thị của Lệ Mạc Tây cũng không bằng được ông.
“Gì kia? Kia không phải Hàn tổng sao?”
Âm thanh xì xào bên dưới đã thu hút Hàn Chính Nhân, kéo ông ra khỏi suy nghĩ của mình. Hàn Chính Nhân định thần lại, vội nhìn theo hướng mà mọi người đang chỉ. Trên màn hình máy chiếu không phải là các con số thống kê, kết quả mà Hàn thị đã đạt được trong thời gian vừa qua mà là một đoạn video.
Trong đoạn video, Hàn Chính Nhân đang bế một người phụ nữ, hướng về căn phòng trước mắt mà đi thẳng. Lúc này, màn hình lập tức tối đen, đoạn video biến mất, chỉ còn xuất hiện dòng chữ đang được gõ hoàn thiện: “Có bất ngờ không?”
Sắc mặt Hàn Chính Nhân trắng bệch hẳn ra. Ông nhanh chóng kết thúc cuộc họp cổ đông lần này, sau đó bảo thư ký điều tra lại mọi việc. Trong lòng ông rất rõ, đoạn video này đại diện điều gì.
[... ]
“Thật không ngờ Hàn tổng lại đến đây tìm tôi!” Giang Noãn Chanh đẩy ly trà lạnh ngắt đến trước mặt Hàn Chính Nhân, như cười như không mà nói. Tuy tỏ ra bất ngờ trước sự hiện diện của ông, nhưng trong lòng cô đã sớm đoán được, ông ta sẽ tới.
Đoạn video phát tại cuộc họp cổ đông ngày hôm nay trong Hàn thị là Giang Noãn Chanh đã thuê người làm. Cô nghĩ thời cơ cũng đến rồi, đã tới lúc phải cho Hàn Chính Nhân biết trong tay cô đang có gì. Huống hồ, thời gian gần đây ông ta đang nhăm nhe muốn hại Giang thị, Giang Noãn Chanh không có hành động ngược lại sẽ khiến đối phương nghĩ cô nhút nhát.
“Cô nghĩ rằng chỉ với đoạn video ấy có thể khiến tôi gặp chuyện sao?” Hàn Chính Nhân thử dò hỏi Giang Noãn Chanh. Kết quả điều tra mà ông nhận được, người đứng sau là cô. Việc này khiến ông khá bất ngờ vì điều tra quá dễ dàng. Hàn Chính Nhân nghĩ ngợi một hồi, có lẽ là muốn ông chủ động đến tìm nên mới làm điều này.
“Nếu đoạn video đó không thể làm hại đến ông, ông không chạy tới đây đâu. Hàn tổng, trong cuộc họp cổ đông của Hàn thị, có tới năm vị từng là cựu cổ đông của Giang thị. Ông có nghĩ rằng mình có được lòng của năm người đó không?” Chính vì người của Hàn thị có người của Giang thị nên Giang Noãn Chanh mới đưa video đó vào thời điểm này.
Một người làm ăn kỹ tính như Hàn Chính Nhân, năm đó vì muốn nhanh chóng sáp nhập Giang thị và Hàn thị, đã quyết định chia một ít cổ phần cho năm người sáng lập Giang thị, để họ không làm loạn. Tuy chưa từng tiếp xúc với năm người đó, nhưng Giang Noãn Chanh đoán rằng chắc chắn sẽ có người không can tâm đi theo ông.
Hàn Chính Nhân hơi giật mình vì lời nói của Giang Noãn Chanh. Ông không nghĩ rằng cô có thời nói ra những lời này. Trong tượng tưởng của ông, Giang Noãn Chanh cũng chỉ giống con gái ông là Hàn Thiên Nhã mà thôi, ngoài việc đóng phim, chụp ảnh, nhận quảng cáo thì không biết gì hết. Nhưng Giang Noãn Chanh lại khác... Chẳng trách bao nhiêu năm nay, Hàn Thiên Nhã vẫn không thể trở thành con dâu của Lệ thị.
“Năm đó, tôi nên ép bà ấy phá thai đi!” Hàn Chính Nhân im lặng rất lâu, mãi mới lên tiếng nói.
Sắc mặt Giang Noãn Chanh thay đổi hẳn. Bàn tay đang đặt trên đùi vô thức siết chặt. Ý của Hàn Chính Nhân, cô được sinh ra, sống đến thời điểm này đều là nhờ sự ban phúc của ông ta? Nhưng thật sự là vì lòng thương, tình người trỗi dậy ư?
Giang Noãn Chanh thản nhiên đáp lại: “Nếu ông ép bà ấy phá thai, làm sao khiến ba tôi cảm thấy có lỗi? Tôi là lý do duy nhất khiến ba tôi không chống đối ông. Ông mới có được cuộc sống yên bình như hiện nay!”
Những gì Hàn Chính Nhân làm, từ trước đến nay không phải vì người khác mà chỉ vì bản thân. Năm xưa, ông ta nhìn trúng Bách Huệ còn không phải do Bách gia thế lực hùng hậu, có thể cứu cánh Hàn gia ngay lúc khó khăn ư? Loại người tham lam như Hàn Chính Nhân không có tình yêu, chỉ có tiền tài, vật chất và địa vị.
Hàn Chính Nhân bị Giang Noãn Chanh nói đến nghẹn lời, vì những gì cô nói đều đúng cả. Ông ta thừa nhận ông ta sợ Giang Kiến Thành sẽ trở về cướp hết tất cả những gì ông ta có. Vì thế khi phát hiện Bách Huệ mang thai, Hàn Chính Nhân không nghĩ ngợi nhiều, ép bà phải giữ lại được bé.
“Ông không còn nhiều thời gian rảnh nữa đâu. Hôm nay mới chỉ là đoạn đầu video, vài ngày sau tôi sẽ dành cho ông một món quà mới. Hàn tổng, ông cũng nên chuẩn bị tâm lý tiếp nhận nó đi. Đừng để tới khi nhận quà, sốc tức mới không nói nên lời, như vậy quê lắm!” Giang Noãn Chanh uống một ngụm nước, lại trở về dáng vẻ bình tĩnh, thong thả nói với Hàn Chính Nhân.
Mục đích Hàn Chính Nhân đến tìm Giang Noãn Chanh chỉ vì muốn biết thái độ của cô. Nay ông đã đạt được nên không cần nhiều lời. Huống hồ còn ở đây nói thêm, Hàn Chính Nhân sợ mình sẽ không khống chế tốt bản thân, đến khi đó lại để lộ sơ hở.
Hàn Chính Nhân vừa đi, vừa hay điện thoại Giang Noãn Chanh đổ chuông. Cô nhận máy, biết được người đàn ông kia gọi đến, tâm tình liền nhẹ nhõm hơn hẳn.
“Ông già kia đến tìm em rồi?” Người đàn ông hỏi Giang Noãn Chanh, giọng nói ngập tràn quan tâm.
“Ừ, đến rồi. Vừa mới rời đi thôi” Cô đáp.
“Có làm khó em không? Nếu làm khó em, anh sẽ cho ông ta hói đầu luôn!” Người đàn ông từ giọng nói nhận ra cô không được vui liền nghĩ cách trêu chọc cô.
Quả nhiên câu nói của hắn đã khiến Giang Noãn Chanh bật cười: “Không có. Ông ta còn không nói nổi em thì làm sao có thể làm khó em được chứ?”
Hàn Chính Nhân có thể giành chiến thắng đến tận bây giờ, đa phần dựa vào tình cảm của Giang Kiến Thành dành cho Bách Huệ. Vì ba quá yêu mẹ nên ông ta mới lợi dụng tình yêu này, khiến ba cô cảm thấy có lỗi với bà, cả đời sống trong chật vật. Chỉ cần nghĩ đến điều này, Giang Noãn Chanh lại cảm thấy không can tâm.