Một chiếc Santana màu đen chạy băng băng ở trên đường cái sạch sẽ rộng thênh thang ở khu vực nội thành mới của thành phố Hạo Dương. Địa khu Hạo Dương từ khi thành lập cho tới nay đã hai năm thời gian, địa khu mới đã có nguyên mẫu. Tòa nhà Địa ủy, đến ngày mùng 5 tháng 7 sẽ bắt đầu đi vào sử dụng chính thức, địa ủy Hạo Dương, cơ quan hành chính, Ủy ban nhân dân, trụ sở Chính Hiệp, đều đã được chuyển vào tòa lầu mới xây dựng, tòa nhà thành ủy Hạo Dương ở khu vực cũ đã trở thành một phần của lịch sử rồi. Khu vực quân sự cũng vừa được xây dựng, nằm cách tòa nhà Địa ủy không xa bao nhiêu cả.
Tòa nhà Địa ủy mới xây dựng này chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, thiết kế đều mười phần hiện đại, tòa nhà làm việc số 1 và số 2 của Địa ủy, đều là kiến trúc xây dựng kiểu hình chữ nhật, có chút uy nghiêm đại khí. Tòa lầu số 1 là tòa nhà dành cho Địa ủy, còn tòa lầu số 2 là vă phòng cơ quan hành chính.
Khu vực phía sau tòa nhà Địa ủy còn có một ngọn núi nhỏ và những bóng cây lâu năm, chim đậu hót vang líu lo, bên trong khu vực đó có vô số căn biệt thự nhỏ với phong cách khác nhau mọc lên. Đây là khu dân cư mới được xây dựng của Địa ủy, lãnh đạo chủ chốt của Địa ủy và ủy ban nhân dân đều cư trú ở nơi này.
Dựa theo quy định, nơi này đã vượt chỉ tiêu làm nhà ở, tiêu chuẩn nhà ở của cán bộ thành phố Địa cấp, không đạt được cấp bậc biệt thự. Bất quá ở trong quốc nội, cái loại hiện tượng này cũng là bình thường, bình thường đến nỗi không có mấy người chú ý.
Chiếc xe Santana không có tiền vào tòa nhà Địa ủy, mà là chạy thẳng vào cổng lớn của một khu nhà ở khác, đi thẳng tới trước tòa biệt thự số 09.
Cửa xe vừa mở ra, một người thanh niên cao lớn theo trên ghế lái nhảy xuống. Người này đúng là Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng từ chỗ ngồi phía sau xách theo một túi nhựa, bên trong là hai cây thuốc và hai chai rượu, sau đó nhanh chân bước vào biệt thự.
Chủ nhân của tòa biệt thự số 9 này là Ủy viên địa ủy kiêm bí thư Thành ủy Hạo Dương---Uyển Trung Hưng. Hôm nay Lưu Vĩ Hồng đặc biệt qua bái phỏng hắn. Sự tình bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ công khai đã qua, ngày hôm qua địa ủy Hạo Dương đã chính thức tuyên bố văn kiện bổ nhiệm, nhâm mệnh Lưu Vĩ Hồng làm ủy viên Thành ủy Hạo Dương, phó bí thư thường ủy. Đồng thời, Hội đồng nhân dân nhâm mệnh Lưu Vĩ Hồng làm phó chủ tịch thành phố Hạo Dương, nắm quyền chủ tịch Thành Phố.
Cho nên, bây giờ Lưu Vĩ Hồng đã trở thành chủ tịch của thành phố Hạo Dương rồi.
Lưu Vĩ Hồng đã cùng Ngụy Ái Quốc khai thông qua, đêm nay hắn sẽ ở lại Hạo Dương, còn sáng mai thì sẽ đến Ban tổ chức cán bộ Địa ủy để trình diện, lúc sau Ngụy Ái Quốc sẽ cùng hắn đến tòa nhà Thành ủy Hạo Dương.
Ở khi chưa chính thức trở thành một thành viên trong ban bệ, thì Lưu Vĩ Hồng đến bái phỏng Uyển Trung Hưng cũng là lễ tiết cần phải có.
Uyển Trung Hưng gần năm mươi tuổi, trong thành phố Hạo Dương và bốn huyện lân cận, là người đầu tiên dựa vào bí thư Đảng ủy Lục Đại Dũng, cũng coi như là thân tín chính dòng của Lục Đại Dũng. Lần này Lục Đại Dũng không để cho Lưu Vĩ Hồng tiếp nhận chức vụ chủ tịch huyện Lâm Khánh, mà đưa hắn vào thành phố Hạo Dương, cũng là đã trải qua lo lắng cân nhắc cẩn thận.
Chính bởi vì Lưu Vĩ Hồng hiểu rõ ý đồ của Lục Đại Dũng, cho nên hôm nay Lưu Vĩ Hồng mới quyết định đến bái phỏng Uyển Trung Hưng trước. Niên kỷ của Uyển Trung Hưng so với hắn lớn hơn một khoảng, mà lại là ủy viên Địa ủy, Lưu Vĩ Hồng tự nhiên phải hạ thấp tư thế, tranh thủ gây dựng mối quan hệ tốt cùng với Uyển Trung Hưng.
Lưu Vĩ Hồng cùng Uyển Trung Hưng liên hệ điện thoại, quả nhiên Uyển Trung Hưng liền rất cao hứng, trong điện thoại nói chuyện mười phần khách khí, mỉm cười hoan nghênh Lưu chủ tịch đến thành phố làm khách.
Căn biệt thự số 9 cánh cửa sắt không có khóa, nhưng thoạt nhìn im ắng, ngẫu nhiên trong rừng cây gần đó truyền lại tiếng chim hót véo von.
Lưu Vĩ Hồng dừng chiếc Santana ở gần cửa tòa biệt thự, mang theo rượu cùng thuốc lá đi vào, ấn chuông ngoài cửa.
Chẳng bao lâu sau, một cô gái trả khoảng hai mươi mấy tuổi bước ra mở cửa, có chút nghi hoặc đánh giá Lưu Vĩ Hồng, dò hỏi:
- Xin hỏi anh là....
Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười đáp:
- Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng, qua đây bái phỏng Uyển bí thư.
- Anh chính là Lưu chủ tịch thành phố đây sao?
Cô gái trẻ tuổi lắp bắp kinh hãi nói, ánh mắt nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng có điểm không dám tin. Tuy rằng sớm đã nghe nói qua chủ tịch thành phố mới là một người trẻ tuổi, nhưng cái bộ dạng này cũng là quá trẻ rồi. Nói hắn là sinh viên mới ra trường, được điều phối công tác tới đây cũng không sai biệt lắm mới đúng.
- Phải, tôi chính là Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng lại mỉm cười gật đầu nói:
- Xin hỏi cô là?
- Xin chào, Lưu chủ tịch, tôi là Uyển Hồng Thu, cha của tôi đang chờ anh đó, mời anh vào!
Nguyên lai đây là con gái của Uyển Trung Hưng, trong nháy mắt đã điều chỉnh tốt tâm tính, khách khí xưng hô là Lưu chủ tịch thành phố, có thể thấy được nàng cũng là người từng trải, không hổ là con gái của lãnh đạo Địa ủy.
Lưu Vĩ Hồng đi vào phòng khách, một người đàn ông trung niên khoảng chừng năm mươi tuổi đã mỉm cười từ trên ghế salon đứng dậy, người này đúng là Uyển Trung Hưng. Thời gian Lưu Vĩ Hồng đến địa khu tham dự đại hội, ở trên đài chủ tịch đã từng gặp qua ông ta, nhưng không có thẳng mặt nói chuyện. Uyển Trung Hưng mặc chiếc áo khoác màu xanh nhạt, bên trong là áo sơ-mi trắng, tướng mạo thanh nhàn, rất có khí chất, không có uy nghiêm giống như những lãnh đạo Địa ủy thông thường.
Uyển Trung hưng vươn tay ra, cùng bắt tay với Lưu Vĩ Hồng, trên mặt mang theo diễn cảm tươi cười hòa ái.
- Lưu chủ tịch, mời ngồi!
Song phương bắt tay nhau hàn huyên một trận, Uyển Trung Hưng mời Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống ghế salon.
Kỳ thật Uyển Trung Hưng đối với Lưu Vĩ Hồng cũng là tương đối tò mò. Chuyện này đã từ hơn một năm trước rồi, Lưu Vĩ Hồng thanh danh đại chấn, Uyển Trung Hưng cũng từng nghe nói qua, nhưng luôn luôn không có cơ hội gặp mặt, càng thêm không ngờ một ngày kia, chính mình sẽ trở thành đồng nghiệp của chàng thanh niên này. Khi Lục Đại Dũng hướng Uyển Trung Hưng nhắc tới chuyện này, thì Uyển Trung Hưng không khỏi trợn mắt há hốc mồm ra.
Lưu Vĩ Hồng!
Khi mình lần đầu tiên nghe thấy cái tên này, thì biết Lưu Vĩ Hồng là một bí thư khu ủy thích gây chuyện, đang cùng phó bí thư Huyện ủy khai chiến, đem nhân viên của Ủy ban kỷ luật huyện trói lại. Chuyện này đã làm cho Uyển Trung Hưng khắc sâu ấn tượng không mấy tốt đẹp. Uyển Trung Hưng tốt nghiệp trường sư phạm, được coi như là phần tử trí thức chính tông, nhất quán coi trọng luân lý cương thường, tôn ty cao thấp.
Nghe nói đến chuyện này xong, phản ứng nghĩ về Lưu Vĩ Hồng đầu tiên chính là ưa thíc làm loạn, dưới phạm thượng trên. Đương nhiên sau khi chân tướng phơi bày ra rõ ràng, ấn tượng tốt đẹp cũng dần dần hình thành nên, nhưng không có nhiều lắm. Bất quá Uyển Trung Hưng cũng không đem chuyện này để vào trong lòng. Lưu Vĩ Hồng làm loạn ở huyện Lâm Khánh, Uyển Trung Hưng hắn chính là bí thư Thành ủy Hạo Dương, nước sông không phạm nước giếng ah!
- Lưu chủ tịch, quả đúng là trẻ tuổi tài cao ah!
Uyển Trung Hưng cảm khái nói một câu, kìm lòng không được dựa về phía sau một chút, bày ra tư thế trưởng giả.
Lục Đại Dũng muốn dùng Lưu Vĩ Hồng là người” nằm vùng”, Uyển Trung Hưng cũng biết hắn đến đây không phải là chuyện tự nhiên mà có. Bất quá lần đầu tiên gặp mặt, có một số quy củ vẫn còn phải giữ nghiêm, vị trí giữa bí thư Thành ủy và chủ tịch Thành phố cần phải bày ra rõ ràng. Nằm vùng cũng được, nhưng ai là chủ ai là phụ, thì nhất định phải bày ra rõ ràng. Uyển Trung Hưng có thể không vui, khi Lưu Vĩ Hồng mang theo tác phòng ngang tàng từ huyện Lâm Khanh đưa đến thành phố Hạo Dương ah!
Làm thủ phủ của địa khu, thành phố Hạo Dương cùng huyện Lâm Khánh vẫn là khác nhau nhiều lắm. Người trẻ tuổi có tư tưởng mới mẻ, nhưng Uyển Trung Hưng quản lí thành phố Hạo Dương, ưu tiên hàng đầy chính là sự ổn định, mà không phải liều lĩnh làm càn.
Đương nhiên, ý kiến này chờ ngày sau khi tham gia công tác có thể chậm rãi khai thông, hôm nay Lưu Vĩ Hồng lần đầu tiên đến nhà bái phỏng, sẽ không thảo luận những vấn đề công tác nghiêm túc như vậy. Bởi vì là không hợp lý cho lắm.
Lúc này, Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói:
- Cám ơn Uyển bí thư khen ngợi. Tôi đối với tình huống ở thành phố Hạo Dương còn chưa quen thuộc, sau này vẫn còn cần phải nhờ Uyển bí thư chỉ điểm nhiều hơn.
Uyển Trung Hưng gật đầu, lại ngồi thẳng người lên.
Lưu Vĩ Hồng trả lời hơi có điểm nằm ngoài sự dự liệu của hắn, cũng không như hắn tưởng tượng rằng Lưu Vĩ Hồng sẽ khiêm tốn vài câu như, mình còn trẻ tuổi, kinh nghiệm công tác chưa nhiều, thỉnh chỉ giáo nhiều hơn. Mà chỉ nói là không am hiểu tình huống. Xem ra vị chủ tịch thành phố trẻ tuổi này, quả nhiên là có tính cách tương đối mạnh mẽ.
Sau này phải triển khai công tác như thế nào. Uyển Trung Hưng sẽ cần phải lo lắng cẩn thận mới được.