Khu Dung Hồ trong trung tâm thành phố, ven bờ Dung Hồ.
Những biệt thự đủ loại hình dáng khác nhau dựa vào bờ hồ kiến tạo, cây cối hoa cỏ, xanh um tươi tốt, thỉnh thoảng có những chú chim nhỏ bay tới bay lui trên những tán cây, vô cùng náo nhiệt.
Nơi này thuộc số một đường Dung Hồ, chính là đại viện ủy viên Tỉnh ủy.
Lý Dật Phong đang ở trong biệt thự số hai cách đó không xa.
Một chiếc Santana chậm rãi chạy tới trước cửa biệt thự số hai, dừng lại trong sân viện đầy lá rụng. Chiếc Santana mang biển số một của thành phố Hạo Dương, từ trong xe đi xuống chính là bí thư Thành ủy Hạo Dương Lưu Vĩ Hồng.
Lý Hâm mặc bộ quần áo màu trắng, đứng ngay cửa biệt thự đón khách, Santana vừa dừng ổn, Lý Hâm liền mỉm cười tiến lên, bắt tay Lưu Vĩ Hồng.
- Vào đây, mời vào nhà, lão đầu tử ở đây.
Hôm nay Lưu Vĩ Hồng đặc biệt tới bái phỏng Lý Dật Phong, nhưng không phải do chủ ý của Lưu Vĩ Hồng mà là Lý Dật Phong thông qua Lý Hâm phát ra lời mời. Ngay sau sự kiện “ồn ào” phát sinh tại đại viện Tỉnh ủy lần thứ hai, Lâm Khải Hàng đã nổi giận ngay trong buổi hội nghị ủy viên Tỉnh ủy. Lâm Khải Hàng đến nhận chức hơn ba tháng, luôn tìm đủ cách quen thuộc tình huống, đã tiến hành nói chuyện khai thông với mấy cán bộ lãnh đạo chủ yếu trong tỉnh. Dù ở trong truyền thuyết, Lâm bí thư lúc nhậm chức tại tỉnh Hà Đông cũng không quá thập phần ôn hòa, nhưng từ sau khi đến Sở Nam nhận chức, luôn luôn ôn văn nho nhã, đối với các đồng chí đều thập phần hòa khí. Đây là lần đầu tiên Lâm Khải Hàng phát hỏa trong buổi hội nghị ủy viên Tỉnh ủy.
Bên trong hội nghị ủy viên Tỉnh ủy, Lâm bí thư chỉ mặt đặt tên phê bình thành phố Cửu An, hơn nữa đối với tình thế trị an của Cửu An, rất không hài lòng.
Một vụ án tổn thương, vụ án thật rõ ràng, chứng cứ vô cùng xác thực, người hiềm nghi phạm tội cũng không thoát khỏi tay Cửu An, vì sao còn phải làm thành cái dạng này? Đồng chí cơ quan chính pháp Cửu An rốt cục đang làm những gì?
Đây là nguyên vẹn câu nói của Lâm Khải Hàng ở trong hội nghị ủy viên Tỉnh ủy, đang nói chính là vụ án của gia đình Ngũ Bách Đạt.
Nghe câu nói của Lâm bí thư, tựa hồ trách nhiệm chủ yếu của việc này hoàn toàn quy kết cho cơ quan chính pháp Cửu An không chịu làm việc.
Đối với chuyện Cục công an Hạo Dương vượt quyền phá án, ngay đất khách bắt người, không hề có chút đề cập.
Lần này Lâm Khải Hàng phát hỏa, rất nhiều người lập tức liền khẩn trương.
Lời nói này của bí thư Tỉnh ủy, có thể xem như “kết luận quyền uy” về vụ án ồn ào huyên náo của gia đình Ngũ Bách Đạt. Nguyên bản đối với vụ án của Ngũ Bách Đạt, cao tầng trong tỉnh cũng có hai loại ý kiến khác nhau, một loại là chỉ trích cơ quan chính pháp Cửu An không biết làm việc, một loại ý kiến khác là nhằm vào Cục công an Hạo Dương, cho rằng phương thức mà Cục công an Hạo Dương vượt quyền phá án không thể thực hiện, mở ra một tiền lệ nguy hiểm. Dù hai loại ý kiến này chưa bao giờ “biện luận” ở trường hợp công khai, nhưng đã lan truyền rất lợi hại. Thậm chí ý kiến trách Cục công an Hạo Dương còn nhiều hơn.
Mũi nhọn trực chỉ Lưu Vĩ Hồng.
Lưu Vĩ Hồng là con cháu trực hệ Lưu gia, thân phận này đừng nói người trong quan trường Sở Nam đều biết, ít nhất có một chút cán bộ có chút thân phận địa vị toàn bộ cũng biết, trường hợp công khai tất cả mọi người thật chú ý, cũng không tùy tiện đàm luận về Lưu Vĩ Hồng cùng thành phố Hạo Dương, càng không nghe có tiếng phê bình chỉ trích. Đây cũng là “quy củ” được ước định mà thành, nhưng ở dưới mặt bàn, cán bộ lãnh đạo có ý kiến đối với Lưu Vĩ Hồng vẫn còn có khối người.
Cũng không phải nói Lưu Vĩ Hồng xâm phạm đến lợi ích gì của người ta, mà là bởi vì thân phận “thái tử” của Lưu Vĩ Hồng, trời sinh đã khiến trong lòng người khó chịu. Ở trong khu vực khống chế của thế lực quan trường bản thổ tỉnh Sở Nam, bỗng nhiên chui ra một vị con cháu thế gia hồng sắc gia tộc chính tông, thanh danh hiển hách, làm cho rất nhiều người trong lòng không được thư thái. Thật giống như bộ lạc ăn thịt người ở Châu Phi, đột nhiên chui ra một thân sĩ văn minh, dân bản địa cũng sẽ nhìn thấy hắn chướng mắt.
Ở tình hình như thế, dù mỗi bước đi của Lưu Vĩ Hồng cho dù có cẩn thận, cẩn thủ quy củ, cũng không quá đáng, nhưng cũng đủ đưa tới đủ loại ánh mắt khó chịu, lại càng đừng nói tới hắn còn có thái độ cứng rắn nổi bật đến như thế.
Đối với việc này, hai vị lãnh đạo chủ yếu trong tỉnh, Lâm Khải Hàng cùng Lý Dật Phong đều không tỏ thái độ minh xác.
Hiện tại Lâm Khải Hàng phát hỏa, điểm danh phê bình thành phố Cửu An, sao không làm trong lòng rất nhiều người thấp thỏm lo lắng?
Ở lúc này, Lý Dật Phong lại đưa ra lời mời với Lưu Vĩ Hồng, mời hắn đến trong nhà làm khách. Phải nói lời mời này của Lý Dật Phong vẫn thật chú ý, không triệu kiến ngay trong văn phòng, chỉ là tiến hành theo kiểu lén kết giao. Chủ tịch tỉnh trực tiếp triệu kiến một vị bí thư Thành ủy cấp Huyện, ngay lúc thời cơ mẫn cảm, cũng không phải thích hợp như vậy.
Huống chi quan hệ giữa Lưu Vĩ Hồng cùng Lý Hâm con trai của Lý Dật Phong thật chặt chẽ, đây cũng không phải là bí mật gì.
Bên trong phòng khách rộng rãi mát mẻ u tĩnh, so sánh với khí trời nóng bức bên ngoài tựa như hai thế giới hoàn toàn khác hẳn. Lý Dật Phong mặc áo sơ mi trắng ngắn tay, quần tây đen, ngồi trên sô pha chậm rãi thưởng thức trà.
- Chào bác Lý!
Lưu Vĩ Hồng tiến tới vài bước, cúi đầu chào hỏi.
Ở trường hợp riêng tư, bình thường Lưu Vĩ Hồng cũng không xưng hô chức quan của Lý Dật Phong.
Lý Dật Phong mỉm cười gật đầu nói:
- Vĩ Hồng đã đến, ngồi đi ngồi đi.
Nhìn qua tâm tình của Lý Dật Phong không tồi, dáng tươi cười thật tự nhiên. Lưu Vĩ Hồng ngồi xuống sô pha, Lý Hâm tự mình rót trà. Cả phòng khách chỉ có ba người họ, có chút câu chuyện, người biết càng ít càng tốt.
- Vĩ Hồng, công tác triệt khu tịnh hương đã sắp làm xong rồi?
Lý Dật Phong đánh giá Lưu Vĩ Hồng, hỏi. So sánh với cuộc gặp mặt lần trước, Lưu Vĩ Hồng đen hơn rất nhiều. Nghe lời đồn đại, vị bí thư Thành ủy này thường xuyên chạy xuống dưới cơ sở, mặc kệ là tháng chạp mùa đông hay mùa hè nóng bức, cũng không hề gián đoạn, cứ vài ngày lại chạy xuống bên dưới. Rất nhiều quần chúng tại thành phố Hạo Dương đều nhận biết khuôn mặt của Lưu bí thư.
- Dạ, bác Lý, công tác chủ yếu đều đã hoàn thành xong. Kế tiếp chính là chuyện dung hợp các ngành của xã trấn, cùng việc tiêu hóa cán bộ công nhân viên chức vượt biên chế.
Lưu Vĩ Hồng lời ít mà ý nhiều đáp.
Nơi làm thí điểm cho công tác triệt khu tịnh hương xây trấn, là hành động lớn từ sau khi Lâm Khải Hàng nhậm chức, chẳng những thành phố Hạo Dương toàn lực ứng phó, kể cả những lãnh đạo chủ yếu của cơ quan hành chính Địa ủy Hạo Dương cũng cho ủng hộ rất lớn. Thành ủy cùng Ủy ban thành phố Hạo Dương mỗi tháng đều có một văn bản cáo cáo rõ quá trình với cơ quan hành chính cùng Địa ủy và Ủy ban tỉnh với Tỉnh ủy, do chính tay Lưu Vĩ Hồng viết báo cáo, không phải chỉ đơn giản đóng dấu. Cho nên đối với tiến độ triệt khu tịnh hương xây trấn ở nơi thí điểm, các lãnh đạo chủ yếu của Tỉnh ủy đều hiểu được rõ ràng.
- Uhm, việc này làm được không tệ, tiến độ nhanh, hiệu quả rõ ràng.
Lý Dật Phong gật gật đầu, tán thưởng nói.
Trước khi công tác triệt khu tịnh hương xây trấn được đưa xuống làm thí điểm, Lâm Khải Hàng từng khai thông qua với hắn. Lúc ấy bọn họ nhận thức độ khó khăn của công tác này không nhỏ, thành phố cấp Huyện muốn làm thí điểm sẽ gặp phải rất nhiều khó khăn, nhất là cán bộ bị phân lưu, nhất định sẽ cáo trạng. Bởi vậy họ đã làm xong công tác chuẩn bị ứng đối, mặc kệ có bao nhiêu người cáo trạng, đều phải ủng hộ Lưu Vĩ Hồng đem việc này giải quyết hoàn toàn.
Không ngờ ngay trong lúc thi hành, tình huống lại vượt xa dự liệu của họ, thế nhưng chỉ nhận được hai ba mươi lá thư cáo trạng, hơn nữa trên căn bản là thư nặc danh, theo tình huống phản ánh đến xem, người viết thư chức vụ không cao, hẳn chỉ là cán bộ công nhân viên chức bình thường.
Bởi vậy có thể thấy được, nơi làm thí điểm của Lưu Vĩ Hồng thật sự phi thường thành công, đã làm ra công tác tư tưởng tinh tế tỉ mỉ vô cùng xâm nhập thật sâu xuống bên dưới cơ sở.
Lâm Khải Hàng đã nhắc tới chuyện này trong một cuộc họp có quy mô nhỏ, mang theo ý tứ tán thưởng nói, xem ra lựa chọn thành phố Hạo Dương làm nơi thí điểm đã lựa chọn rất đúng. Tuy rằng Lưu Vĩ Hồng còn trẻ tuổi, nhưng uy vọng ở Hạo Dương rất cao, thật không đơn giản.
Đánh giá sau lưng này của bí thư Tỉnh ủy, có thể xem là cực kỳ khó được.
Lúc ấy nhóm người Lý Dật Phong liền phụ họa theo đuôi, dù là phó bí thư Tỉnh ủy Phương Đông Hoa cũng không ngoại lệ.
Vào tháng ba năm nay, bí thư Kỷ ủy Phương Đông Hoa bỗng nhiên đưa ra lời đề nghị cho Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm chức bí thư Thành ủy Hạo Dương, nhóm người Hồ Cao Sơn, Lý Dật Phong cùng Thiệu Lệnh Hồng toàn bộ đều tán thành, thật sự mà nói, chuyện tán thành này vẫn có “mức độ”, chủ yếu là vì nhìn mặt của Lưu gia cùng Phương Đông Hoa. Chỉ là vị trí của một bí thư Thành ủy cấp Huyện, ở trong mắt chút quan viên cao cấp thật sự không xem vào đâu. Cấp cho Lưu gia một lần thuận nước giọng thuyền, có gì không thể? Nhưng họ đối với kỹ năng của bản thân đồng chí Lưu Vĩ Hồng, ngoại trừ Lý Dật Phong, các quan chức khác đều không cho là đúng.
Ai ngờ người trẻ tuổi này giống như thật bản lãnh, bất kỳ công tác nào giao tới trong tay hắn, hắn đều có thể giải quyết dễ dàng.
Ba bốn tháng thời gian ngắn ngủi, công tác triệt khu tịnh hương xây trấn liền hoàn mỹ thu thập, thực tại vượt ra hẳn ý liệu của mọi người. Chuyện này đề cập tới toàn bộ công nhân viên chức cán bộ trong toàn bộ khu trấn của thành phố, dù chỉ dựa vào chiêu bài của Lưu gia cũng chưa chắc dùng được. Những cán bộ cơ sở kia sẽ không cần quan tâm tới anh nhiều như vậy.
Chỉ có thể dựa vào uy vọng cùng năng lực công tác siêu cường thật lớn của Lưu Vĩ Hồng mới có thể đạt tới hiệu quả như thế.
Các quan viên không khỏi nhìn năng lực của Lưu Vĩ Hồng với cặp mắt khác xưa.
- Cảm ơn bác Lý khen ngợi.
Lưu Vĩ Hồng vội vàng khom người khiêm tốn nói.
- Ha ha, không phải là khen ngợi gì, công tác làm tốt thì nên được khẳng định…Vĩ Hồng, vụ án tại Cửu An, Lâm bí thư phát hỏa trong hội nghị ủy viên Tỉnh ủy, phê bình đồng chí ở Cửu An.
Lý Dật Phong nói xong, sắc mặt dần dần trở nên nghiêm túc lên.
Lưu Vĩ Hồng nói:
- Vụ án này các đồng chí bên Cửu An quả thật phản ứng quá chậm chạp, tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho người bị hại. Sự phẫn nộ của dân chúng rất lớn…
Lý Dật Phong liếc mắt nhìn hắn.
Thần sắc Lưu Vĩ Hồng thản nhiên.
Xem ra ngay từ đầu Lưu bí thư hoàn toàn không cho rằng mình chỉ huy Cục công an Hạo Dương đến Cửu An bắt người, làm ra chuyện vượt quyền phá án là sai lầm.
Thoáng trầm mặc, Lý Dật Phong nói:
- Vĩ Hồng, hiện tại chuyện này đang nhiệt náo ồn ào huyên náo, cũng tạo thành một ít ảnh hưởng không tốt trong quần chúng, có thể Lâm bí thư sẽ chú ý, cháu phải có chuẩn bị tâm lý.
Sắc mặt Lý Hâm thay đổi, nhìn Lưu Vĩ Hồng, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng.
Lời nói này của Lý Dật Phong, xem như nói ra đã rất rõ ràng. Đối với cơ hội như vậy, Lâm Khải Hàng nhất định sẽ không bỏ qua. Nhưng đối với Lưu Vĩ Hồng mà nói, chưa chắc đã là một chuyện tốt.
Lưu Vĩ Hồng nhướng mày mỉm cười nói:
- Bác Lý, có phải Lâm bí thư đã khai thông qua với ngài?
Lý Dật Phong cau mày nói:
- Tạm thời còn chưa chính thức nói ra, nhưng chứng thật Lâm bí thư có biểu lộ qua ý tứ này.
Theo lý Lý Dật Phong không nên đem tin tức này tiết lộ cho Lưu Vĩ Hồng, có chút trái với kỷ luật. Nhưng hôm nay Lý Dật Phong mời Lưu Vĩ Hồng lại đây, vốn định bàn chuyện này với hắn.
Thoáng dừng một chút, Lý Dật Phong còn nói thêm:
- Vĩ Hồng, cháu cần cẩn thận suy nghĩ kỹ càng.
Lý Dật Phong rõ ràng đang nhắc nhở Lưu Vĩ Hồng, có một số việc sắp xảy ra, cháu nhất định nên làm chuẩn bị, nếu có chuyện gì không đồng ý, hiện tại vẫn còn kịp.