Quan Gia

Chương 807: Chương 807: “Chủ ý thối” của Thiệu Ngân Yến?




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 807: “Chủ ý thối” của Thiệu Ngân Yến? 

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

-Nhị ca, chuyện gì vậy, em đang cùng mấy anh em chơi kéo tay… 

Cửa phòng 308 vừa mở ra, Hạ Hàn liền cười nói rộn ràng. 

Lưu Vĩ Hồng cười nhạt một tiếng nói: 

-Đi vào rồi hãy nói. 

Hạ Hàn cười hi hi bước vào cửa, vừa liếc thấy Thiệu Ngân Yến, nhất thời sợ hết hồn, cũng có chút lúng túng. Thì ra Hạ cục trưởng vốn mặc quần đùi áo ba lỗ, mồ hôi nhỏ giọt, hơi chướng tai gai mắt. Nhưng trong điện thoại nhị ca cũng không nói trong phòng hắn “Cất giấu” một cô gái, còn là một cô gái vóc người xinh đẹp, khuôn mặt hoàn toàn thay đổi. 

-Hạ cục trưởng, chào anh! 

Thiệu Ngân Yến chủ động chào hỏi Hạ Hàn. Trước kia nàng từng đến Hạo Dương hai lần, đã gặp Hạ Hàn, ấn tượng đối với vị cục trưởng Công an trẻ tuổi này vô cùng sâu sắc. 

-Thiệu Ngân Yến? 

Hạ Hàn lúc này thật sự thất kinh, hồ nghi nhìn nàng đánh giá, thật sự không biết, Thiệu Ngân Yến làm sao lại thảm hại như vậy. 

Thiệu Ngân Yến cười khổ nói: 

-Bị Bành Anh An đánh. 

Tôi ngủ với hắn sáu năm, cái hắn dành cho tôi, chính là hại chết em trai tôi, đánh tôi thành như vậy! 

Xem ra cô gái này bằng bất cứ giá nào cũng phải tuyên bố mình là tình phụ của Bành Anh An. Tuy nhiên nói ra, bởi vậy cũng chứng minh Thiệu Ngân Yến còn có chút thông minh, biết lúc này chỉ có tự lộ chuyện xấu, mới có thể trong thời gian ngắn nhất đạt được tín nhiệm của đám người Lưu Vĩ Hồng, Hạ Hàn . 

Sắc mặt Hạ Hàn lập tức nghiêm trọng. 

Những lời này của Thiệu Ngân Yến là tố cáo vô cùng nghiêm trọng. 

-Hạ Hàn, Thiệu Ngân Yến có báo cáo với tôi một số tình huống có liên quan đến thế lực đen tối của Cửu An. Như vậy đi, hôm nay đã tương đối muộn, cậu sắp xếp chỗ ở cho Thiệu Ngân Yến trước, hai ngày này cô ấy sẽ ở lại Hạo Dương, cậu tìm hiểu kỹ càng một chút những tình huống mà cô ấy phản ánh. 

Lưu Vĩ Hồng lập tức phân phó nói. 

-Dạ! 

Hạ Hàn vội vàng đồng ý. 

-Còn nữa, phải chú ý giữ bí mật, bảo đảm an toàn cho người nhà cô ấy. Người biết tình huống này càng ít càng tốt. 

Lưu Vĩ Hồng lại tăng thêm một câu. 

Hạ Hàn gật đầu. 

-Thiệu Ngân Yến, cô đi với Hạ cục trưởng nghỉ ngơi trước đi. Đừng quá đau lòng, hắc bạch thị phi cũng sẽ có một ngày sáng tỏ. 

Thiệu Ngân Yến rưng rưng gật đầu, trước khi ra cửa còn bái Lưu Vĩ Hồng một cái thật sâu. Vị Bí thư thành ủy trẻ tuổi này, không giống với tất cả cán bộ nàng đã gặp ở Cửu An, Thiệu Ngân Yến cuối cùng đã nhìn thấy hy vọng trên người Lưu Vĩ Hồng. 

Sau khi Hạ Hàn và Thiệu Ngân Yến rời đi, Lưu Vĩ Hồng yên lặng ngồi ở ghế sa lon hút thuốc lá. 

Điện thoại bỗng nhiên vang lên. 

Lưu Vĩ Hồng đi tới nhấc tai nghe: 

-Xin chào, tôi là Lưu Vĩ Hồng! 

-Vĩ Hồng, là anh đây. 

Bên kia điện thoại truyền đến thanh âm của Lưu Vĩ Đông, so với khi công tác ở thủ đô trước kia, giọng nói của Lưu phó Chủ tịch uy nghiêm hơn một phần. Làm cán bộ lãnh đạo chủ chốt ở địa phương, cảm giác hoàn toàn khác so với làm cán bộ cấp sở ở uỷ ban trung ương. 

-Đại ca? 

Lưu Vĩ Hồng hơi có chút bất ngờ. Lưu Vĩ Đông rất ít khi gọi điện thoại cho hắn vào giờ này, bình thường đều gọi điện trong giờ làm việc, hai anh em trao đổi một số công việc có liên quan đến xây dựng kinh tế và xây dựng công tác Đảng, rất ít nói tới chuyện riêng tư. 

-Vĩ Hồng, vụ án phía bên Cửu An rốt cuộc là chuyện gì? “Nhật báo Sở Nam” cũng đăng báo? 

Lưu Vĩ Đông hỏi trong điện thoại, có vẻ nghi ngờ. 

Lần này, “nhật báo Sở Nam” hành động quả thật rất nhanh, “nhật báo Hạo Dương” mới đăng bài cách đây không lâu, nhật báo Sở Nam lập tức liền có một bài viết, dĩ nhiên không phải vì quyên tiền cho Liêu Tiểu Mai, chủ yếu là nhằm vào tình thế trị an tồi tệ của Cửu An. Trong đó trọng điểm phân tích vụ án Ngũ Bách Đạt, để nói rõ tình hình trị an Cửu An không tốt. 

Lưu Vĩ Hồng bình thản cười nói: 

-Đại ca, báo Đảng tỏ vẻ chú ý tình hình trị an Cửu An cũng xem như tương đối bình thường, 

Lưu Vĩ Đông nói: 

- Vụ án ở Cửu An rốt cuộc là tình hình gì, cậu nói cho tôi nghe một chút đi. 

Vụ án này ồn ào mấy tháng nay, đoán chừng ở thủ đô có không ít người nghe nói. Dù sao thân phận của Lưu Vĩ Hồng không giống bình thường, số lượng người chú ý đến hắn cũng không ít. Lưu Vĩ Đông khẳng định cũng đã được nghe nói, nhưng “nhật báo Sở Nam” còn chưa đăng báo, hắn có thể vẫn chưa gọi cú điện thoại này. Dù sao sau khi báo tỉnh đăng báo, chuyện này có thể khiến cho cao tầng chú ý. Từ đó sự kiện “Vượt quyền phá án” của hai thành phố đột nhiên nâng lên một tầm cao mới. 

Thân là đại ca, Lưu Vĩ Đông đương nhiên phải tỏ vẻ chú ý . 

Lưu Vĩ Hồng tóm tắt đơn giản tình huống căn bản vụ án và quá trình xử lý tiếp sau của vụ án Ngũ Bách Đạt trong điện thoại với Lưu Vĩ Đông. 

Lưu Vĩ Đông trầm mặc một lát mới hỏi: 

- Vậy phía bên “nhật báo Sở Nam” có phải cậu kêu người chào hỏi hay không? 

Giữa anh em với nhau, Lưu Vĩ Đông nói chuyện tương đối thẳng thắn, không có quanh co lòng vòng. 

-Không có! 

Lưu Vĩ Hồng quả quyết phủ nhận, hắn quả thật không có kêu người đi đánh tiếng, “nhật báo Sở Nam” hoàn toàn là “Tự chủ trương”, tựa hồ là phối hợp với động tác phía bên Hạo Dương. 

Lưu Vĩ Đông nhíu mày, chậm rãi nói: 

-Nếu là như vậy, Vĩ Hồng, cậu phải chú ý. Có người muốn lợi dụng chuyện này. 

Đối với điều phán đoán của đại ca, Lưu Vĩ Hồng trên căn bản đồng ý. Lưu Vĩ Đông cũng không xa lạ gì với một số thủ pháp có liên quan đến đấu tranh chính trị. Có lẽ thật sự có đại nhân vật muốn dùng chuyện này làm gì đó, bài viết này của “nhật báo Sở Nam” chẳng qua là cho mọi người hóng gió. 

Bố cục chính trị của Sở Nam cũng đến lúc nhúc nhích rồi, chuyện này có thể được xem là điểm bắt đầu để động đến quan trường Sở Nam. 

Lưu Vĩ Hồng trầm giọng nói: 

-Bất kể nói thế nào, Cửu An không thể tiếp tục loạn như vậy được. Ý kiến của quần chúng sẽ càng lúc càng lớn. 

Lưu Vĩ Đông trầm ngâm nói: 

-Vĩ Hồng, mấy ngày nữa anh phải quay về thủ đô chạy mấy hạng mục, cậu có rảnh không? Nếu có thời gian cậu cũng trở về một chuyến đi, chúng ta lâu rồi chưa gặp mặt, cùng nhau hàn huyên một chút. 

-Được, vậy mấy ngày nữa em trở về một chuyến. 

Lưu Vĩ Hồng không chần chờ đáp ứng. Tóm lại đây là ý quan tâm của đại ca đối với hắn. 

-Ừ, vậy cứ quyết định như thế. 

Lưu Vĩ Đông lại hỏi thăm một số tình hình gần đây của Lưu Vĩ Hồng rồi mới cúp điện thoại. 

Mạch nước ngầm mãnh liệt của quan trường tỉnh Sở Nam, vài ngày sau lại xảy ra một đại sự chấn động. Người nhà Thiệu Minh Chính, bao gồm bà nội, cha mẹ và các trưởng bối thân thích khác, lại một lần nữa xuất hiện trước đại viện Tỉnh ủy, lại dựng lên tấm bảng “Giải oan”. Hoành phi đánh ra vẫn là “Cục công an thành phố Hạo Dương giết người bừa bãi”, thỉnh cầu đảng và chính phủ chủ trì công đạo, truy cứu trách nhiệm của cục Công an thành phố Hạo Dương. 

Trên giấy thỉnh nguyện của nhà họ Thiệu viết, Thiệu Minh Chính vì bị cục Công an thành phố Hạo Dương tra tấn bức cung, lúc này mới nuốt chiếc đũa tự sát, sau khi chuyển giao cho cục Công an thành phố Cửu An, vết thương cũ của Thiệu Minh Chính tái phát, cấp cứu không kịp dẫn tới tử vong. Truy cứu nguyên nhân, Thiệu Minh Chính chết đi có trực tiếp quan hệ với cục Công an thành phố Hạo Dương tra tấn bức cung, cục Công an thành phố Hạo Dương không thể trốn tránh trách nhiệm. 

Người nhà họ Thiệu thật sự quen việc dễ làm, thời cơ vẫn lựa chọn vô cùng chính xác, trong thời gian cán bộ Tỉnh ủy đi làm, bỗng nhiên quỳ rạp xuống đại viện Tỉnh ủy, hò hét kêu oan. 

Tuy nhiên lần này, lại không có ký giả “nhật báo Sở Nam” tình cờ đi ngang qua, đương nhiên cũng không có người quay chụp và phỏng vấn thuận tiện. 

Kể từ khi xảy ra sự kiện đại viện Tỉnh ủy bị “bao vây” lần trước, bộ phận bảo vệ đại viện Tỉnh ủy đã sớm đề cao cảnh giác, sắp xếp tương ứng, người nhà họ Thiệu vừa mới quỳ xuống trước đại viện Tỉnh ủy không lâu, mấy phút sau, bộ phận bảo vệ liền xuất động người, lập tức đem người nhà họ Thiệu cách xa hiện trường. 

May là bộ phận bảo vệ đại viện Tỉnh ủy động tác thần tốc, nhưng cẩn thận mấy cũng có sơ sót, chuyện này may mắn thế nào, lại bị Bí thư Tỉnh ủy Lâm Khải Hàng thấy được. Bí thư Tỉnh ủy ngồi trên xe Audi, sắc mặt nhất thời âm trầm, nặng nề “Hừ” một tiếng, thật sự không vui. 

Khi chuyện này phát sinh, chi đội phó chi đội an ninh cục Công an thành phố Cửu An, đồng chí Bành Anh An, đang đắp chăn kê cao gối mà ngủ trong khách sạn Ngân Yến, rất là mỏi mệt. 

Bên cạnh hắn là một cô gái xinh đẹp trẻ trung nằm trần truồng, bắp đùi thon dài, trắng nõn, nằm lên bụng Bành Anh An ngủ ngon lành. Trên một chiếc giường lớn khác đối diện với giường của Bành Anh An cũng có một đôi nam nữ. Người nam chính là ông chủ khách sạn Ngân Yến Trầm Vân Thiên, người nữ cũng giống như cô gái bên cạnh Bành Anh An, là một cô gái trẻ tuổi, dáng người xinh đẹp. 

Bành Anh An và Trầm Vân Thiên không hổ là huynh đệ kết nghĩa, ngay cả chuyện như vậy cũng làm cùng nhau. Tối qua, trong phòng hai người có bốn cô gái, vì giường không đủ lớn, chen chúc không được ba người, hai cô gái trong đó nửa đêm đã sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi. 

Buổi tối hôm qua đánh nhau quá kịch liệt , Bành Anh An và Trầm Vân Thiên đều có chút kiệt sức, lúc này ngủ như heo chết. 

 

Nhưng lúc này điện thoại di động lại phát ra thanh âm chói tai. 

- Alo, ai vậy? 

Bành Anh An mơ mơ màng màng mở điện thoại, khó chịu nói. 

-Bành Anh An, mày lại làm chuyện gì vậy? Bọn vô liêm sỉ đó tại sao lại náo loạn lên trên tỉnh? Đồ khốn kiếp! Lập tức đem bọn họ trở lại! 

Điện thoại vừa cầm lên, lập tức truyền đến thanh âm rống to đầy tức giận của Bành Tông Minh. 

Bành Anh An nhất thời rùng mình, vội ngồi dậy, nói: 

-Cha, chuyện gì vậy? 

-Đồ khốn khiếp! Ai kêu các ngươi làm loạn? Mày muốn hại chết tao à? Lập tức kêu người nhà họ Thiệu quay về, nếu không tao sẽ xử lý mày. 

Bành Tông Minh lửa giận ngút trời cúp điện thoại. 

Bành Anh An nhìn chiếc điện thoại di dộng ngây người một hồi lâu. 

Ầm ĩ như vậy, Trầm Vân Thiên ngủ ở đối diện đương nhiên cũng tỉnh, dụi dụi mắt hỏi: 

-Anh An, làm sao vậy? 

Bành Anh An phiền não nói: 

-Lão đầu tử nổi giận, kêu chúng ta lập tức đem người nhà họ Thiệu quay về. Lần này, có thể chúng ta gặp họa rồi, đoán chừng lãnh đạo trong tỉnh tức giận….đều là đồ khốn khiếp Thiệu Ngân Yến, làm ra chủ ý thối gì đó? 

Trầm Vân Thiên cười nói: 

-Không cần lo lắng, chủ ý kia của Thiệu Ngân Yến thật ra cũng không tệ lắm, lão đầu tử nhà cậu phê bình là chuyện nhỏ, xem chừng lần này, Hạo Dương khó thoát tội. 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.