Vào tháng 2 năm 1992, đại hội đại biểu nhân dân của tỉnh Sở Nam cử hành, căn cứ vào Tỉnh ủy đề cử, đại biểu tham dự hội nghị lựa chọn Lý Dật Phong làm Chủ tịch tỉnh, lựa chọn Lục Đại Dũng làm Phó Chủ tịch tỉnh Sở Nam!
Vào đầu tháng ba, tân Trưởng ban tổ chức tỉnh ủy của tỉnh Sở Nam Hà Nhữ Dân đến thành phố Hạo Dương, triển khai hội nghị cán bộ từ Phó Chủ tịch huyện trở lên ở phòng họp lớn của địa khu Hạo Dương.
Phòng họp có sức chứa hơn ba trăm người nhưng hiện giờ không còn một chỗ trống, các cán bộ trong địa khu từ cấp phó chủ tịch huyện trở lên ngồi chung một chỗ, thần tình khác nhau.
Các cán bộ của thành phố Hạo Dương theo lệ thường ngồi ở vị trí chính giữa, Lưu Vĩ Hồng ngồi ở hàng thứ nhất. Bí thư thành ủy thành phố Hạo Dương Uyển Trung Hưng là ủy viên địa ủy, dĩ nhiên ngồi trên đài chủ tịch. Bí thư huyện ủy Lâm Khánh Đặng Trọng Hòa ngồi cách Lưu Vĩ Hồng không xa, gật đầu chào hắn.
Trên đài chủ tịch, ngoại trừ Hà Nhữ Dân còn có mấy gương mặt lạ lẫm.
Ngồi song song với Hà Nhữ Dân trên đài chủ tịch, ngay ở vị trí chính giữa là tân Phó Chủ tịch tỉnh kiêm Bí thư địa ủy Hạo Dương Lục Đại Dũng. Lục Đại Dũng rốt cục đã được như nguyện, tiến lên hàng ngũ cán bộ cao cấp của tỉnh, cả người “sáng chói”, thỉnh thoảng liếc qua Lưu Vĩ Hồng, hàm chứa nụ cười thân thiết. Kể từ khi Lý Dật Phong bảo hắn chiếu cố tới Lưu Vĩ Hồng thì Lục Đại Dũng đã chọn lựa sách lược chính xác nhất, toàn lực chiếu cố Lưu Vĩ Hồng. Bây giờ quả nhiên đổi lấy hồi báo cực kỳ hậu hĩnh. Rất nhiều Bí thư địa ủy Bí thư thành ủy lâu năm phấn đấu cả đời cũng không thể bước qua cửa ải cuối cùng này, cả đời sống với cấp bậc cán bộ Địa khu. Lục Đại Dũng hắn nhận chức vụ Bí thư địa ủy bất quá hơn hai năm đã lên đến cán bộ cấp tỉnh, hơn nữa còn là Phó Chủ tịch tỉnh, không phải là Phó chủ tịch tuyến hai của Hội đồng đại biểu nhân dân hay Hội nghị hiệp thương chính trị. Truy cứu nguyên nhân, tự nhiên là dính được hào quang của Lưu gia.
Nhị lão là uy vọng bậc nào? Trong khoảng thời gian này, trên các phương tiện truyền thông đưa tin Lưu lão, Phong lão và thủ trưởng tối cao đi tuần phía nam. Ba vị lão nhân sóng vai mà đi, uy danh hiển hách!
Lục Đại Dũng dường như nằm mơ, trước kia có lẽ không nghĩ tới một ngày kia có thể đi lên thuyền lớn như Lưu gia. Chỉ cần theo sát bước chân của Lưu gia, tuyệt đối là tiền trình vô lượng!
Hà Nhữ Dân khoảng năm mươi tuổi, vẻ mặt nghiêm túc, quan uy trang nghiêm, trước kia là Phó Chủ tịch tỉnh. Phó Chủ tịch tỉnh Lục Đại Dũng lần này chính là tiếp nhận mảng công việc Hà Nhữ Dân để lại. Hà Nhữ Dân tuyệt đối có thể nói là thân tín Hồ Cao Sơn.
Lần này ông ta chuyển sang Trưởng ban tổ chức tỉnh ủy, cũng giống như Lý Dật Phong trước đây. Xem ra suy nghĩ của Vương gia đối với tỉnh Sở Nam cũng giống như Lưu gia, là thông qua lựa chọn cán bộ bản địa. Trước lúc nhân sự ở tầng cao nhất còn chưa ổn định thì tốt nhất là không làm động tác lớn, không “Trêu chọc” phái bản địa Sở Nam hay các tỉnh khác.
Thật ra thì không chỉ là Lưu gia và Vương gia, các tập đoàn chính trị Và các hào môn đại tộc khác trên căn bản cũng lựa chọn sách lược như vậy. Vào lúc mấu chốt này, biểu hiện quá mức, danh tiếng quá thịnh, đều là tối kỵ, chi bằng cẩn thận làm việc.
Ngồi ở phía bên phải Hà Nhữ Dân là Phó bí thư địa ủy Hạo Dương, chuyên viên cơ quan hành chính Tào Chấn Khởi. Tào Chấn Khởi vẫn là như cũ, trên vẻ mặt tuấn tú mang theo nụ cười hòa ái. Chỉ riêng lấy bề ngoài mà nói thì Tào Chấn Khởi có thể coi là cán bộ tuấn tú nhất trong các lãnh đạo địa ủy. Giao thiệp ban đầu với hắn thì hơn phân nửa đều sẽ bị bề ngoài mê hoặc, xếp hắn vào loại “Người tốt”.
Trên thực tế, Tào Chấn Khởi có thể ngồi vào vị trí này, tâm cơ sao có thể đơn giản.
Nhìn ra được, tâm trạng hôm nay của Tào Chấn Khởi cũng là tương đối vui vẻ, mới hơn hai năm đã ngồi lên vị trí Bí thư địa ủy. Nói không chừng chừng hai năm nữa, cũng có thể giống như Lục Đại Dũng bước chân lên hàng ngũ cán bộ cấp tỉnh.
Khả năng đó là không nhỏ!
Tào Chấn Khởi đối với năng lực bản thân rất có lòng tin .
Ngồi bên cạnh Lục Đại Dũng là một người mà đến hơn một nửa các cán bộ ở đây không quen. Sở dĩ nói vậy vì thời gian công tác của Chu Kiến Quốc ở Địa khu Hạo Dương không lâu. Chỉ mấy tháng làm cục trưởng cục nông nghiệp Địa khu, mấy tháng làm bí thư huyện ủy Lâm Khánh, tổng cộng cũng chỉ có hơn một năm là đã đi Đại Ninh. Lần này Tỉnh ủy quyết định Chu Kiến Quốc tiếp nhận chức vụ của Tào Chấn Khởi thật sự có chút ngoài dự tính.
Chu Kiến Quốc này thăng quan không châm!
Hơn một năm trước, Chu Kiến Quốc vẫn chỉ là Bí thư huyện ủy, hơn hai năm vẫn chỉ là hiệu trưởng trường nông nghiệp của Địa khu Thanh Phong, trong nháy mắt đã là chuyên viên cơ quan hành chính địa khu!
Tốc độ thăng quan như vậy hoàn toàn có thể sánh ngang với Lưu Vĩ Hồng.
Cũng là thuộc về tầng cấp ngồi hỏa tiễn.
Xem ra trung ương quyết định muốn đẩy mạnh việc trẻ hóa cán bộ. Chu Kiến Quốc mặc dù cũng không trẻ nhưng lý lịch quá cạn nên trong mắt quan viên là trẻ. Thật không biết tại sao Chu Kiến Quốc may mắn như vậy.
Trong số các chư vị cán bộ đang ngồi không nhiều người biết Chu Kiến Quốc. Bất quá danh tiếng của Chu Kiến Quốc cũng không tệ lắm, mọi người đều biết hắn rất trượng nghĩa, đối với người của mình tương đối chiếu cố. Lãnh đạo như vậy đều được cấp dưới hoan nghênh. Chỉ cần trở thành người của Chu chuyên viên thì sẽ được hắn chiếu cố.
Bất quá bây giờ tự nhiên còn không phải là lúc, còn phải nhìn kỹ hẵng nói.
Tào Chấn Khởi hiện giờ là Bí thư địa ủy . Đối với thủ đoạn của Tào Chấn Khởi, các cán bộ Địa khu đều hiểu rõ, cho dù là Lục Đại Dũng cũng ép không được ông ta, chỉ có thể dựa vào tấm biển lớn Bí thư địa ủy hơi chiếm được thượng phong thôi. Tào Chấn Khởi lần này ngồi vào chiếc ghế Bí thư địa ủy, Chu Kiến Quốc có thể chống lại được không? Những thứ khác không nói, chỉ riêng lấy tư lịch, Chu Kiến Quốc so sánh với Tào Chấn Khởi, còn kém quá xa .
Chuyện này có chút chưa chắc chắn.
Đừng bảo là địa vị ngang nhau, Chu Kiến Quốc bây giờ ở dưới sự áp chế của Tào Chấn Khởi, có muốn lên tiếng vài phần cũng là rất khó lường.
Cũng giống như Lục Đại Dũng, Chu Kiến Quốc nhìn qua Lưu Vĩ Hồng đang ngồi ở hàng thứ nhất dưới đài. Lưu Vĩ Hồng cũng mỉm cười thăm hỏi, Lục Đại Dũng thăng lên Phó Chủ tịch tỉnh, Tào Chấn Khởi nhận Bí thư địa ủy, đây là chuyện đã định. Ai tới tiếp nhận chức vụ chuyên viên cơ quan hành chính, mới là vấn đề mà Lưu Vĩ Hồng chân chính chú ý. Về điều này, Lý Dật Phong có điểm không đồng ý với hắn cũng bởi vì hắn nghĩ đến Chu Kiến Quốc đầu tiên.
Chu Kiến Quốc là cấp trên cũ của Lưu Vĩ Hồng, vào lúc ở trường nông nghiệp đã hết sức chiếu cố cho hắn. Giữa hai người, có thể coi anh em kết nghĩa. Để cho Chu Kiến Quốc tiếp nhận chuyên viên cơ quan hành chính là an bài tốt nhất.
Để cho Lục Đại Dũng đi lên là suy nghĩ để mở rộng lực lượng toàn gia tộc. Về phương diện này, Lưu Vĩ Hồng rất có cái nhìn đại cục. Không chỉ là bởi vì Lục Đại Dũng năng lực rất mạnh mà còn vì Lý Dật Phong và Lục Đại Dũng đề là hắn “Đề cử” Cho Lưu gia. Từ ý nghĩa trên mà nói, điều này cũng đại biểu cho quyền lên tiếng của hắn ở Lưu gia. Bất kỳ một hào môn đại tộc nào hay là trong một tập đoàn chính trị nào cũng sẽ có nhiều ngọn núi nhỏ, đây là điều không thể hoài nghi. Lưu Vĩ Hồng “Đề cử” nhân viên đắc lực càng nhiều, quyền lên tiếng của hắn càng mạnh. Nội bộ của đại gia tộc cũng phải nói thực lực. Lưu Vĩ Hồng cũng không thể bởi vì cần người “Bao phủ” mà sẽ đóng đinh Lục Đại Dũng ở vị trí Bí thư địa ủy Hạo Dương không chuyển hang ổ:
Trong chính trị, đó là một hành động rất mang tính chất “tầm ngắn”.
Dĩ nhiên, Lục Đại Dũng vừa đi, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể không có động tác an bài cần thiết, nhất định phải làm đúng chỗ. Chu Kiến Quốc tiếp nhận vị trí chuyên viên cơ quan hành chính Hạo Dương cũng không cần sử dụng lực lượng của gia tộc mà dựa vào Lý Dật Phong. Lý Dật Phong sau khi trao đổi với Hồ Cao Sơn thì Hồ Cao Sơn đồng ý suy nghĩ này. Làm tốt quan hệ với Chủ tịch tỉnh là rất cần thiết , Hồ Cao Sơn cũng muốn đoàn kết tốt bộ máy.
Chủ tịch tỉnh muốn phân công chuyên viên cơ quan hành chính, cũng không coi là động tác lớn.
Trên đài chủ tịch còn có một gương mặt “hoàn toàn mới”. Người này ngồi bên cạnh Uyển Trung Hưng chừng ba mươi mấy tuổi, vóc người trung bình, áo mũ chỉnh tề, vẻ mặt tương đối nghiêm túc, đôi mắt nghiêm nghị có uy.
Chín giờ sáng, Lục Đại Dũng công bố đại hội bổ nhiệm bắt đầu. Văn kiện bổ nhiệm của Tỉnh ủy chưa tuyên đọc, trước mắt Lục Đại Dũng vẫn còn là Bí thư địa ủy Hạo Dương, đây là một hội nghị hoan nghênh, cũng là một cuộc đưa tiễn vui vẻ.
Lục Đại Dũng tiến hành khai mạc ngắn gọn rồi nhường Trưởng ban tổ chức tỉnh ủy Hà Nhữ Dân đọc văn kiện bổ nhiệm.
Lưu Vĩ Hồng ở Ban tổ chức huyện Lâm Khánh làm ra “Chế độ công khai bổ nhiệm và miễn nhiệm cán bộ”, Ban tổ chức Tỉnh ủy đã mở rộng ra toàn tỉnh nhưng trước mắt việc công khai còn dừng ở cấp huyện trở xuống.
Chuyện này cũng là ném đá dò đường, không thể thoáng cái làm cho quá lợi hại, được, phải có một quá trình quá độ. Dù sao cán bộ địa khu cấp Ban trở lên Tỉnh ủy nắm giữ, tự nhiên Tỉnh ủy sẽ có suy nghĩ cẩn thận.
Giọng của Hà Nhữ Dân rất vang, tuyên đọc văn kiện bổ nhiệm của Tỉnh ủy.
Tỉnh ủy đồng ý đồng chí Lục Đại Dũng rời bỏ chức vụ Bí thư địa ủy Hạo Dương.
Bổ nhiệm đồng chí Tào Chấn Khởi làm Bí thư Địa ủy Hạo Dương. Đồng thời, Tỉnh ủy cũng đồng ý để Tào Chấn Khởi từ bỏ chức vụ chuyên viên cơ quan hành chính Địa khu Hạo Dương.
Bổ nhiệm đồng chí Chu Kiến Quốc làm ủy viên Địa ủy Hạo Dương, Phó bí thư, cơ quan hành chính chuyên viên Địa khu Hạo Dương.
Đồng chí Ngụy Ái Quốc không đảm nhiệm chức vụ Trưởng ban tổ chức địa ủy Hạo Dương, có phân công khác.
Nguyên Trưởng ban Tuyên giáo địa ủy Hạo Dương đồng chí Phương Trung Hàn chuyển sang làm Trưởng ban tổ chức.
Bổ nhiệm đồng chí Uyển Trung Hưng lên làm Trưởng ban tuyên giáo địa ủy Hạo Dương, không còn đảm nhiệm chức vụ Bí thư thành phố Hạo Dương.
Bổ nhiệm đồng chí Tống Hiểu Vệ làm ủy viên địa ủy Hạo Dương kiêm Bí thư thành ủy thành phố Hạo Dương.
Đồng chí Tống Hiểu Vệ, chính là vị cán bộ ba mươi mấy tuổi ngồi ở bên cạnh Uyển Trung Hưng, nghe nói người này là thư ký của Phó bí thư Tỉnh ủy, Bí thư Kỷ ủy tỉnh Phương Đông Hoa bí thư. Không nghi ngờ là từ “Xuất thân” này có thể nói rõ rất nhiều vấn đề, Tống Hiểu Vệ tuyệt đối là do Tào Chấn Khởi đề nghị với Phương Đông Hoa.
Nếu Tào Chấn Khởi làm Bí thư địa ủy, như vậy thủ phủ Địa khu là thành phố Hạo Dương không thể để cho thân tín của Lục Đại Dũng nắm giữ. Thủ phủ của Địa khu lại do nhân mã của Bí thư địa ủy tiền nhiệm nắm giữ, bảo Tào Chấn Khởi làm sao chịu nổi?
Mà Trưởng ban Tuyên giáo tiền nhiệm Phương Trung Hàn cũng là thân tín của Tào Chấn Khởi, để hắn tiếp nhận vị trí Trưởng ban tổ chức cũng là thuận lý thành chương. Bí thư địa ủy không nắm vững được quyền quản mũ ô sa, , làm sao nắm trong tay cả Địa khu?