Cục công an thành phố Hạo Dương tới Cửu An bí mật bắt đi mấy tên tội phạm, đương nhiên tạo nên không khí sôi sùng sục trong dân gian, phiên bản nào cũng có. Ở quan trường Hạo Dương lại tựa hồ không có bao nhiêu ảnh hưởng. Lưu Vĩ Hồng đem toàn bộ tinh lực đặt ở công việc giải tán khu, sát nhập xã, xây dựng thị trấn. Bản dự thảo kế hoạch của khu trung tâm thương mại mới đã sớm được hội nghị thường ủy thông qua, báo lên cho cơ quan hành chính địa ủy Hạo Dương, sau khi có ý kiến phúc đáp, mới báo tiếp lên sở dân chính tỉnh mới có thể xác định cuối cùng.
Lưu Vĩ Hồng ngựa không dừng vó triệu kiến cán bộ nói chuyện.
Hình dung triệu kiến cán bộ nói chuyện như “Ngựa không dừng vó” dùng trên người Lưu Vĩ Hồng hết sức thỏa đáng. Bởi vì Lưu bí thư triệu kiến cán bộ, không phải là tại phòng làm việc tỉnh ủy thành phố. Lưu Vĩ Hồng ngồi xe, đến từng khu vực thị sát, thuận tiện triệu kiến các cán bộ ở đó nói chuyện.
Đây cũng là đặc điểm công việc của Lưu Vĩ Hồng.
Bất kể làm Chủ tịch thành phố hay là làm bí thư, Lưu Vĩ Hồng vẫn duy trì thói quen xâm nhập cơ sở. Vì như thế, mới có thể chân chính thu thập được tài liệu của người đứng đầu, sẽ không bị báo cáo không xác thực làm mờ mắt, dẫn tới đưa ra quyết định không chính xác.
Trước kia chưa có chuyện giải tán khu, sát nhập xã thì đều như vậy, bây giờ vẽ lại lãnh thổ hành chính mới một lần nữa, Lưu Vĩ Hồng càng muốn đi xuống quan sát. Mặc dù nói phương án kế hoạch hành chính mới đã thông qua hội nghị thường ủy thảo luận, nhưng tóm lại vẫn phải xâm nhập thực địa khảo sát một phen mới chắc chắn. Vạn nhất “Lý luận suông” sai lầm, tạo ra tranh cãi không cần thiết cũng không tốt.
Đối với chuyện Lưu bí thư xuống nông thôn khảo sát lần này, tất cả các cán bộ đều chuẩn bị tinh thần một trăm phần trăm ứng đối. Cái này cũng không phải là một cuộc khảo sát trên danh nghĩa bình thường, mà là một “Cuộc thi chọn lựa”. Đoán chừng sau khi khảo sát thực địa, người được chọn vào vị trí lãnh đạo đứng đầu các thị xã, thị trấn quan trọng của thành phố Hạo Dương trên căn bản sẽ được xác định trong đầu Lưu bí thư. Bọn họ “Được để tâm” hay là “Gạt sang một bên hóng mát” đều phải xem biểu hiện trước mặt Lưu bí thư có thể đạt được khẳng định hay không.
Kế hoạch chính khu mới của thành phố Hạo Dương tổng cộng thiết lập mười bảy hương trấn mới. Lãnh đạo Đảng chính có bốn mươi người ở mười khu. Nhìn qua, chức vụ lãnh đạo Đảng chính cấp Trưởng phòng còn nhiều hơn các khu trưởng và bí thư khu ủy mười bốn người, hoàn toàn có thể yên tâm.
Nhưng sự thật tuyệt đối không phải như thế. Lưu bí thư đã sớm trình bày rất rõ ràng ở hội nghị thường ủy, lãnh đạo Đảng chính của các công sở khu vốn có, không nhất định trăm phần trăm có thể đảm nhiệm chủ quản Đảng chính hương trấn mới, phải căn cứ kết quả khảo sát cán bộ mới giao nhiệm vụ, không sắp xếp những cán bộ ăn không ngồi rồi. Lý lịch cán bộ chỉ là một trong những tiêu chuẩn tham khảo, không phải là tiêu chuẩn tham khảo chủ yếu nhất.
Nghe nói vấn đề này, cũng không phải không có lãnh đạo thành phố đề xuất ý kiến phản đối .
Ví dụ chủ nhiệm Chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Cổ Kiến Hiên, cũng rất uyển chuyển nhắc nhở Lưu bí thư, công việc giải tán khu, sát nhập xã, đầu tiên phải cố gắng đạt được ổn định, không nên ảnh hưởng đến cục diện hài hòa và ổn định của xã hội.
Ý tứ của Cổ Kiến Hiên rất rõ ràng, hai mươi khu trưởng và Bí thư Khu ủy hiện có, chính là nòng cốt trung thành trong cơ cấu chính quyền nông thôn thành phố Hạo Dương, phải nhớ công tác giải tán khu, sát nhập xã muốn vững vàng hoàn thành còn phải dựa vào những người này làm việc. Lưu bí thư tốt nhất là ổn định tâm lý cho bọn họ, mọi người mới có thể đàng hoàng phối hợp với công việc của anh, nếu không ngay cả vị trí của mình có thể giữ được hay không cũng không biết, còn có người nào tâm tư chân chính đi hoàn thành các hạng mục công việc.
Phải nói, đề nghị này của Cổ Kiến Hiên cũng không phải không có đạo lý, thậm chí có thể nói là ý kiến lão luyện. Dĩ nhiên, Cổ Kiến Hiên cũng có tư tâm bên trong, chỉ cần xác định Bí thư Khu ủy và khu trưởng vốn có cũng có thể đảm nhiệm lãnh đạo đảng chính các hương trấn mới, vậy mấy cán bộ hơi lớn tuổi mà hắn cất nhắc cũng không còn lo lắng “Rớt đài”. Coi như Cổ Kiến Hiên trước khi về hưu, cuối cùng vẫn tranh thủ được một chút “Phúc lợi”cho một số bộ hạ cũ.
Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng không tiếp thu ý kiến này. Hắn đẩy mạnh dự tính giải tán khu, sát nhập xã ở thành phố Hạo Dương, suy nghĩ chủ yếu chính là bố trí lại cán bộ. Chủ chính Hạo Dương hơn một năm, Lưu Vĩ Hồng cảm thấy phần lớn cán bộ trung tầng, nhất là người đứng đầu các bộ phận trực thuộc thành phố và khu trấn tư tưởng xơ cứng, thiếu hụt tinh thần khai thác tiến thủ, đã trở thành một trong những chướng ngại vật lớn nhất ngăn cản phát triển kinh tế tốc độ cao ở thành phố Hạo Dương. Lưu Vĩ Hồng đã sớm tính toán muốn thông qua công tác giải tán khu, sát nhập xã lần này, đem một nhóm các cán bộ trẻ tuổi, trình độ học vấn tương đối cao, lại có năng lực thực tế nhất định cất nhắc lên các cương vị quan trọng. Nếu vẫn giữ lại hai mươi Bí thư Khu ủy và khu trưởng như cũ, vậy thì hiệu quả công việc giải tán khu, sát nhập xã lần này sẽ giảm bớt rất nhiều.
Chỉ có thống nhất hương trấn, cán bộ vẫn giữ lại như cũ thì có thể tạo được tác dụng gì?
Lưu Vĩ Hồng rất rõ ràng chỉ ra, chẳng những cán bộ hương trấn đều phải điều chế lại, phần lớn lãnh đạo các bộ phận trực thuộc thành phố thẳng ngành cũng phải điều chế lại một lần nữa. Xem ra Lưu bí thư quyết định, sẽ giải phẫu hoàn toàn đội ngũ cán bộ thành phố Hạo Dương, hoàn toàn xác lập uy vọng của Lưu bí thư.
Đối mặt với vị bí thư cường thế vô cùng như vậy, các cán bộ phía dưới chỉ có thể tìm cách biểu hiện trước mặt Lưu bí thư, đối nghịch với Lưu bí thư, nhất định là không thể thực hiện.
Đối với Lưu Vĩ Hồng mà nói, lần này xâm nhập cơ sở, có chút tương tự làm việc ở hiện trường. Nếu chỉ nhìn báo cáo khảo sát của Ban tổ chức rất khó có nhận biết trực qua đối với cán bộ. Tự mình xuống dưới quan sát, lắng nghe phản ánh của quần chúng, trợ giúp Lưu bí thư càng thâm nhập hiểu rõ các cán bộ, khi bổ nhiệm bãi miễn cán bộ sẽ càng thêm nắm chắc.
Lần này xuống nông thôn gần một tháng. Dĩ nhiên, cũng không phải nói Lưu bí thư hoàn toàn ở nông thôn. Dù sao thành phố Hạo Dương không lớn, diện tích quản hạt tám trăm cây số vuông, tình trạng giao thông trạng cũng không quá tệ, rất nhiều khi, Lưu bí thư xuống nông thôn cũng chỉ chạy đi chạy lại trong ngày, chỉ có tới những địa khu tương đối xa như khu Hoàng Sa, khu Hạo Giang, Lưu bí thư mới có thể nghỉ ngơi tại chỗ. Công tác trong tỉnh cũng không thể bỏ lỡ. Đặc biệt là hạng mục phát triển xí nghiệp dân doanh và xí nghiệp hương trấn đang cần được chú trọng.
Sau tháng sáu, khí trời càng thêm nóng bức, Lưu bí thư cứ liên tục xuống nông thôn như vậy, không bao lâu đã sắp trở thành dân bản xứChâu Phi . Đường Thu Diệp rất đau lòng, chỉ còn cách lảm các món ăn bổ sung dinh dưỡng cho hắn, lại sai người mua rất nhiều sản phẩm dưỡng dã, kem chống nắng cao cấp đưa cho Lưu Vĩ Hồng sử dụng.
Nói ra cũng phải, một anh chàng đẹp trai tuấn tú như vậy, nhìn thấy hắn càng ngày càng đen, còn không ngừng bị lột da, Đường Thu Diệp làm sao có thể chịu được?
Lưu Vĩ Hồng bị sự kiên trì của Đường Thu Diệp làm dở khóc dở cười. Kiếp trước kiếp này, Lưu bí thư cũng không làm sao sử dụng qua sản phẩm dưỡng da. Nhưng có nhiều lúc, Lưu Vĩ Hồng vẫn phải phối hợp với Đường Thu Diệp, chẳng qua thuần túy để Đường Thu Diệp an tâm, cũng phải dùng những thứ dưỡng da và kem chống nắng đó. Đường Thu Diệp quan tâm Lưu Vĩ Hồng như vậy, Lưu Vĩ Hồng cũng không thể khiến nàng lo lắn. Trong sâu thẳm trái tim hắn, cũng tràn đầy tình yêu thương với Đường Thu Diệp.
Lưu bí thư quá bận rộn với công việc giải tán khu, sát nhập xã, phía bên Cửu An tựa hồ cũng tương đối phối hợp, trong thời gian này cũng không tiếp tục “Quấy rầy” hắn, hoàn toàn yên lặng, tựa hồ giống như chuyện này đã qua. Bên sở tỉnh, Nghiêm Như Bồi ngoài gọi một cuộc điện thoại cho Thân Khắc Lễ cũng không còn tin tức gì nữa.
Tình hình như thế hơi có vẻ nằm ngoài dự liệu của Lưu Vĩ Hồng. Tựa hồ Thiệu Minh Chính cho dù ở làm lưu manh ở Cửu An, cũng không xem nhân vật có máu mặt gì, không ai đem chuyện của hắn ra. Tân Minh Lượng gọi điện cho Tào Chấn Khởi, Nghiêm Như Bồi gọi điện cho Thân Khắc Lễ cũng là chuyện mới vừa phát sinh không lâu, phía bên Cửu An bị cục Công an thành phố Hạo Dương Cục công an chọc giận“Không nói quy củ”, lúc này mới phản ứng kịch liệt.
Thật mất mặt!
Thấy Tào Chấn Khởi và Thân Khắc Lễ đều giả bộ yên lặng, hoàn toàn không hồi âm, Cửu An và sở tỉnh, cũng định đè chuyện này xuống không đề cập tới nữa, để xem Hạo Dương các ngươi muốn làm cái gì. Bất kể như thế nào, Cục công an thành phố Hạo Dương cũng không thể nào giam giữ đám người Thiệu Minh Chính quá lâu, dù sao cũng phải có một kết luận. Nếu như muốn xử phạt, tất phải trải qua viện kiểm sát công tố, tòa án phán quyết, không thể giam giữ vô kỳ hạn. Một khi viện kiểm sát và tòa án vào cuộc, như thế rõ ràng không tuân theo “Nguyên tắc quản lý Địa vực ”. Đến lúc đó xem các người kết thúc như thế nào.
Cục công an vượt biên bắt người, còn nói chẳng qua là điều tra lấy chứng nhận, nhưng vụ án phát sinh ở Cửu An, Hạo Dương đề xuất công tố, tiến hành phán quyết, tính chất không giống nhau. Phía bên thành phố Cửu An, hoàn toàn có thể coi đây là chứng cứ, kiện thành phố Hạo Dương lên tỉnh.
Lưu Vĩ Hồng đúng là con cháu thế gia, bối cảnh đúng là khổng lồ, nhưng cũng không thể tùy tiện phá hư quy củ như vậy. Như vậy rõ ràng là “Ỷ thế hoành hành”. Nếu muốn bắt người, Lưu gia và đám người Lý Dật Phong Lục Đại Dũng cũng cần xuất ra khí lực toàn thân, vô duyên vô cớ tiêu hao tài nguyên chính trị quý giá, là chuyện rất không sáng suốt.
Tuy nhiên Lưu Vĩ Hồng cảm giác chuyện không đơn giản như vậy.
Loại tình hình gió êm sóng lặng này không phải bình thường.
Trung tuần tháng sáu, Lưu Vĩ Hồng không xuống nông thôn, ở lại triệu khai hội nghị bí thư xử lý thường vụ, mở rộng Trưởng ban tổ chức Quách Thành Chí tham gia, bắt đầu chính thức nghiên cứu vấn đề bố trí cán bộ chủ chốt của hương trấn mới. Lãnh đạo của mười bảy hương trấn cũng phải quyết định lại một lần nữa, còn liên quan đến điều chỉnh phân bố cán bộ ban cục ủy trực thuộc thành phố, lượng công việc vô cùng to lớn. Hội nghị bí thư xử lý thường vụ mở cả ngày, mới chỉ bước đầu nghiên cứu bố trí cán bộ của năm hương trấn. Dù như vậy, Lưu Vĩ Hồng cũng tuyệt đối không chịu qua loa xong việc, kiên trì thảo luận quyết định hết danh sách này đến danh sách khác.
Sau khi tan họp , Lưu Vĩ Hồng trở lại phòng làm việc, lại một lần nữa nhận được điện thoại của Thân Khắc Lễ.
-Ha ha, Lưu bí thư, tối nay có thời gian không? Ở đây tôi có một vị khách, muốn mời anh ăn một bữa cơm, cùng nhau tâm sự.
Lưu Vĩ Hồng mỉm cười đồng ý.
Xem ra, trong trận kiên nhẫn so đấu này hắn đã chiếm được thượng phong.