Lý Bảo Lương không phải trong giờ cơm trưa chạy tới nhà khách Hồng Nghi, mà là nhanh chóng tới nơi
Lưu Vĩ Hồng bọn họ dàn xếp chưa được bao lâu, Vương Triệu Tung và Hà Mẫn cũng vào ở nhà khách Hồng Nghi. Lưu Vĩ Hồng điều nhiệm Bắc Kinh, Vương Triệu Tung và Hà Mẫn cũng theo lại đây. Hai vị này, có vẻ có dấu hiệu lâu ngày sinh tình. Nói tới thì cũng không kỳ quái, thời gian dài như vậy ở cùng một mái nhà, không có việc gì còn phải đóng giả cặp tình nhân đi dạo phố và vân vân, tuy rằng là diễn trò, cũng chỉ là nắm tay nhau, thậm chí làm một vài động tác thân thiết hơn, để không khiến người chung quanh thấy khả nghi. Nam chưa vợ gái chưa chồng, dần dà, nảy sinh cảm tình, vô cùng bình thường.
Lưu Vĩ Hồng cũng không nói lời chia cách bọn họ
Ngoài ra Lý Cường cũng theo tới Bắc Kinh, tiếp tục làm lái xe cho Lưu Vĩ Hồng.
Lý Cường là lính tình nguyện, từ chi đội cảnh sát có vũ trang Cửu An điều tới trung đoàn cảnh sát có vũ trang Bắc Kinh, rồi lại điều tạm đến cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước lái xe, cũng không ai nói gì. Lý Cường vẫn là chấp hành nhiệm vụ chiến đấu, mang súng bên người, và cả giấy chứng nhận dùng súng
Vốn chuyện này, không hợp quy củ cho lắm, cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện không nhất thiết phải dùng một chiến sĩ cảnh sát có vũ trang giải ngũ làm lái xe. Cấp bậc đồng chí Lưu Vĩ Hồng, cũng không đủ trang bị cảnh vệ viên. Nhưng cảnh sát có vũ trang nội bộ điều động, người bình thường tuyệt sẽ không đi sâu tìm hiểu. Phó thủ tướng Hồng chính mồm đã nói, phân phối nhân viên cục Giám sát, do Lưu Vĩ Hồng toàn quyền phụ trách, người khác càng sẽ không vì việc này phát biểu dị nghị gì.
Cháu ruột Lưu gia, con trai độc nhất của tư lệnh viên Lưu bên quân khu Đông Nam, có thể sử dụng cấp bậc đơn giản để đối đãi sao?
Vương Triệu Tung và Hà Mẫn còn tại lễ tân nhà khách làm thủ tục vào ở, một chiếc xe con Toyota Crown hiện ra, lập tức chạy tới cửa chính nhà khách, sau đó một người đàn ông trung niên khoảng chừng 40 tuổi, vội vã từ Toyota Crown bước xuống. Hai cán bộ của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh Liêu Trung chờ ở đại sảnh, vội vàng vẻ mặt tươi cười tiếp đón, gọi người đàn ông trung niên là “ chủ nhiệm Lý “
Dĩ nhiên, đây là nhân vật số một của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh Liêu Trung - Lý Bảo Lương.
- Phó Cục trưởng Lưu và chủ nhiệm Trịnh đang ở đâu?
Lý Bảo Lương vội vàng hỏi, trên trán mồ hôi hột chảy rào rào
Phó chủ nhiệm Tô sau khi thu xếp cho đám người Lưu Vĩ Hồng, vừa rồi đã bớt chút thời giờ gọi điện thoại cho Lý Bảo Lương, báo cáo tình huống tiếp đãi. Lời nói có liên quan đến Trịnh Hiểu Yến, phó chủ nhiệm Tô không dám giấu diếm, nguyên văn thuật lại. Trên thực tế, đây đã có thể xem như lời cảnh cáo mà Trịnh Hiểu Yến đưa ra cho bọn họ
Trong một tỉnh, đắc tội con gái Bí thư Tỉnh ủy, thật sự không phải chuyện nói đùa.
Lý Bảo Lương nếu là thật sự đợi giờ cơm trưa mới vội vàng chạy tới, vậy chỉ nói rõ hai kiện sự —— hoặc là, Lý Bảo Lương có chỗ dựa vững chắc cứng rắn hơn so với Bí thư Tỉnh ủy; hoặc là, chủ nhiệm Lý nhà ta quả thật là cái đồ ngốc!
Nhưng một tên ngốc, dường như rất khó làm được chủ nhiệm của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh
Rất nhanh, Lý Bảo Lương liền xuất hiện trong gian phòng mà Lưu Vĩ Hồng đang ở, phó chủ nhiệm Tô đang cùng Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến nói chuyện phiếm, mắt thấy Lý Bảo Lương vội vã đi đến, vội lập tức đứng dậy
Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến, lại như cũ ngồi yên bất động
- Phó Cục trưởng Lưu, chủ nhiệm Trịnh, đây là chủ nhiệm Lý Bảo Lương bên Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh ta…
- Ha ha, xin chào Phó Cục trưởng Lưu, xin chào chủ nhiệm Trịnh,!
Lý Bảo Lương bước nhanh tiến lên, cười ha ha vang rền, từ xa đã vươn tay ra
Đợi đến khi Lý Bảo Lương đi tới trước sô pha, Lưu Vĩ Hồng mới chậm rãi đứng dậy, vươn một tay ra, để Lý Bảo Lương nắm lấy, mỉm cười nói:
- Xin chào chủ nhiệm Lý, tôi Lưu Vĩ Hồng!
- Xin chào xin chào, Phó Cục trưởng Lưu, hoan nghênh Phó Cục trưởng Lưu đến Liêu Trung chỉ đạo công tác!
Lý Bảo Lương nắm chặt tay Lưu Vĩ Hồng thủ, liên tục lay động, trong mắt nhìn về phía Lưu Vĩ Hồng, hiện lên một vẻ kinh ngạc. Là chủ nhiệm Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh Liêu Trung, đối với nước cơ cấu và nhân sự của Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà Quốc vụ viện, Lý Bảo Lương tự nhiên càng thêm chú ý vài phần so với cán bộ khác ở tỉnh. Cục Giám sát vừa thành lập, rất nhiều tin tức có liên quan Lưu Vĩ Hồng, Lý Bảo Lương cũng đã tìm đủ mọi cách tiến hành hỏi thăm
Tin tức bề mặt, thật ra khá đơn giản, Lưu Vĩ Hồng, hai mươi bảy tuổi, con cháu Lưu gia, con trai tư lệnh viên Lưu bên quân khu Đông Nam, tốt nghiệp Đại học Nông nghiệp Sở Nam, trong sáu năm, từ một sinh viên tốt nghiệp đại học bình thường làm tới cấp Phó giám đốc sở, trên thực tế phụ trách công tác hằng ngày của một đơn vị cấp giám đốc sở.
Hai mươi bảy tuổi, ở độ tuổi này, chỉ ở mặt ngoài, cũng không thể tạo thành ảnh hưởng gì đặc biệt, nhưng giờ phút mặt đối mặt với Lưu Vĩ Hồng, Lý Bảo Lương vẫn là vô cùng giật mình.
Vị này, chính là “ đại tướng tiên phong” của bên Phó thủ tướng Hồng
Nhưng đây lại không phải là nguyên nhân đích thực khiến Lý Bảo Lương giật mình, điều thật sự khiến Lý Bảo Lương đề cao cảnh giác trong lòng, là vẻ mặt đúng mực cùng với khí độ điềm tĩnh tự nhiên của Lưu Vĩ Hồng, khắp người đều tỏ ra phong độ của kẻ bề trên, cũng không hề hiện ra vẻ cao ngạo bốc đồng của thanh niên
Mà tin tức có được thì thấy, vị Phó cục trưởng Lưu này, thực tế là một tên “Giết người không chớp mắt”. Tại thành phố Cửu An tỉnh Sở Nam, trong tám tháng thời gian ngắn ngủi, chém rớt năm sáu mười cái đầu, trong đó bao gồm đầu của một cán bộ cấp Phó giám đốc sở
Theo Lý Bảo Lương nghĩ, nhân vật độc như vậy, bất kể thế nào hẳn đều là mang theo sự tàn ác nào đó, khiến người ta không kìm lòng nổi dựng cả tóc gáy
Nhưng mà giờ phút này đối mặt Lưu Vĩ Hồng, lại là khí độ ôn hòa như thế, không kiêu không nóng nảy, hoàn toàn không thể từ thần thái của hắn nhìn ra bất cứ ý kiêu ngạo ương ngạnh gì
Vì như thế, mới càng nói rõ sự đáng sợ của người này.
Bằng không, cũng sẽ không được Phó thủ tướng Hồng coi trọng như vậy.
- Chủ nhiệm Lý khách khí, chúng tôi chỉ là đến tìm hiểu một chút tình huống doanh nghiệm nàh nước thay đổi chế độ bên Liêu Trung thôi, hy vọng chủ nhiệm Lý và Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh, có thể chỉ điểm nhiều hơn
- Không dám không dám, chúng tôi nhất định phối hợp tốt công tác của cục Giám sát
Lý Bảo Lương lại là liên thanh nói.
Sau khi cùng Lưu Vĩ Hồng hàn huyên xong, Lý Bảo Lương lập tức lại chuyển hướng Trịnh Hiểu Yến, trên mặt lại tràn ngập vẻ tươi cười:
- Xin chào, chủ nhiệm Trịnh! Hoan nghênh hoan nghênh!
Trong mắt Lý Bảo Lương, cô gái trẻ xinh đẹp rực rỡ, quyến rũ hơn người này, phân lượng, không thua kém gì Lưu Vĩ Hồng. Dù sao huyện quan không bằng hiện quản, đây dù gì cũng là con gái rượu của Bí thư Tỉnh ủy
Trịnh Hiểu Yến như cũ mang vẻ mặt như cười như không, cùng Lý Bảo Lương nhẹ nhàng bắt tay, nói:
- Chủ nhiệm Lý không cần khách khí. Nghe nói chủ nhiệm Lý vừa khảo sát ở phía dưới, thế mà phải vội vã trở về gấp, thật sự vất vả rồi, thật sự là không dám nhận. Chúng tôi chỉ là tới tìm hiểu tình huống, tùy tiện đi các nơi xem xét là được, chủ nhiệm Lý không cần khách khí như vậy.
Vừa rồi đối mặt phó chủ nhiệm Tô, Trịnh Hiểu Yến đều không kìm nổi phải đâm vài câu, hiện nay gặp được chính chủ, Trịnh đại tiểu thư tự nhiên lại muốn bão nổi.
Trịnh Hiểu Yến bão nổi, cũng không hoàn bởi vì toàn đám người Lý Bảo Lương thờ ơ với Lưu Vĩ Hồng và chính mình, thờ ơ với cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, mấu chốt ở chỗ, bọn họ chẳng khác nào thờ ơ biến tướng với Trịnh Quảng Nghĩa. Trịnh đại tiểu thư dù có lòng khoan dung, cũng không thể không chấp nhất
Trong quan trường, cũng không chú ý “Ôn lương cung kiệm nhượng” (ôn hòa, hiền lương, cung kính, tiết kiệm và khiêm nhường), có đôi khi tốt tính quá đỗi, ngược lại sẽ bị người khác hiểu lầm là hạng người vô năng. Hơn nữa Trịnh Quảng Nghĩa vừa mới điều nhiệm Bí thư Tỉnh ủy Liêu Trung không bao lâu, đúng là lúc cần lập uy. Trịnh đại tiểu thư xem như giành lại chút thể diện cho ba mình
Về phần bí thư Trịnh Quảng Nghĩa có muốn gặp cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước hay không, có muốn gặp đồng chí Lưu Vĩ Hồng hay không, lại là một chuyện khác
Lý Bảo Lương lập tức liền thoáng xấu hổ, trong đầu âm thầm thở dài.
Kỳ thật chỉ cần hơi tiến sâu phân tích một chút, có thể biết, thờ ơ với Lưu Vĩ Hồng và cục Giám sát, cũng không phải chủ ý của mình Lý Bảo Lương. Y vừa mới nhậm chức chủ nhiệm Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh, thật đúng là không có khả năng ương ngạnh đến vậy. Vốn là khi nhận được điện thoại thông báo bên cục Giám sát, Lý Bảo Lương biết được Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến đều muốn đến An Bắc, trong đầu liền vận động, tính nhân cơ hội này, cùng hai vị mang mác “Nha nội (con ông cháu cha) đảng” kết giao một chút, chỉ cần có thể kết giao bạn bè, lợi ích tương lai nhất định không ít
Ai biết việc này sau khi báo cáo cho Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý không lâu, lại nhận được chỉ thị vô cùng rõ ràng, yêu cầu Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước tỉnh dựa theo nguyên tắc ngang hàng, tiếp đãi khách Bắc Kinh
Lý Bảo Lương lúc ấy liền có chút không biết ra sao cả.
Tiếp đãi ngang hàng?
Đối với công tác qua lại của các đơn vị tỉnh khác, có thể tiếp đãi ngang nhau, đối với cục Giám sát Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước Quốc vụ viện cũng phải tiếp đãi ngang nhau sao? Trước kia rất hiếm khi có chỉ bảo như vậy. Nhất là, trong số những người khách kia, còn có con gái Bí thư Tỉnh ủy
Nhưng mà Lý Bảo Lương tất nhiên là không dám cãi lại chỉ thị của lãnh đạo
Y mơ hồ cảm thấy, có lẽ đúng là bởi vì Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến có thân phận đặc thù, cấp trên mới có chỉ thị tiếp đãi ngang nhau này. Chỉ không biết chỉ thị này, rốt cuộc là xuất phát từ lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh, hay là từ Tỉnh ủy bên kia.
Dường như cũng đều có thể.
Nếu Bí thư Tỉnh ủy Trịnh Quảng Nghĩa biết con gái ông ta phải tới Liêu Trung làm việc công, xuất phát từ suy xét “Chí công vô tư”, cố ý yêu cầu tiếp đãi ngang nhau, không muốn làm đặc thù hóa, cũng là có khả năng.
Đương nhiên, cũng có thể là chỉ lệnh của lãnh đạo Ủy ban nhân dân tỉnh. Chủ tịch tỉnh Cao Thụ Sơn, cũng không phải đèn cạn dầu, chính là cán bộ được Thủ tướng Vương Bỉnh Trung coi trọng. Chủ tịch tỉnh và Bí thư Tỉnh ủy mới nhậm chức có chút bất đồng trên công tác, cũng là có thể lý giải.
Về phần “Gút mắc” của cao tầng, thì không đến lượt Lý Bảo Lương tùy ý phỏng đoán.
Nhưng dựa theo lẽ thường suy đoán, mặc kệ tầng cấp cao thế nào, luôn tồn tại mâu thuẫn.
Lý Bảo Lương lần này, là làm nhân kẹp ở giữa bánh, hơn nữa rất nhiều lời nói không dám nói ra cửa miệng. Nếu thật sự giải thích, có lẽ Lưu Vĩ Hồng và Trịnh Hiểu Yến sẽ không còn thành kiến đối với y, nhưng cũng không tránh được việc đắc tội với nhân vật lớn không thể đắc tội
Người trong quan trường, thường xuyên sẽ đột nhiên biến thành con chuột trong rương —— hai đầu bị khinh bỉ.
Lúc này chỉ có thể giả bộ hồ đồ.
Lý Bảo Lương liên tục cúi người, hướng Trịnh Hiểu Yến nói lời xin lỗi, vẻ tươi cười ở trên mặt cũng đã bị đóng băng
Mắt thấy trên trán Lý Bảo Lương mồ hôi đổ ào ào, Trịnh Hiểu Yến cũng làm quá nữa. Trịnh đại tiểu thư chính là điển hình của tính cách “chịu mềm không chịu cứng”, Lý Bảo Lương nếu là dám ở trước mặt cô cao ngạo, Trịnh đại tiểu thư tuyệt đối không ngại trước mặt mọi người lột sạch da mặt y. Hiện giờ Lý Bảo Lương giống y cô vợ nhỏ, Trịnh Hiểu Yến ngược lại không tiện “Đánh rắn giập đầu”.
Hàn huyên kết thúc, hai bên chia chủ khách ngồi xuống, lại hàn huyên một hồi. Lưu Vĩ Hồng đơn giản tìm hiểu sơ qua tình huống cơ bản của doanh nghiệp nhà nước thay đổi chế độ tỉnh Liêu Trung. Giữa trưa, Lý Bảo Lương ở khách sạn Xuân Thành mở tiệc chiêu đãi đám người cục trưởng Lưu, yến tiệc chào đón khá phong phú. Buổi chiều, hai bên chính thức tiến hành hội đàm công tác, trao đổi một số ý kiến, dường như hết thảy đều khá thuận lợi.
Nhưng từ đầu đến cuối, đồng chí phụ trách chủ yếu của Ủy ban nhân dân tỉnh Liêu Trung, bao gồm Phó chủ tịch tỉnh phân công quản lý Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước, cũng không hề lộ diện.