Quan Gia

Chương 377: Chương 377: Hầu Tử Bối.




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 377: Hầu Tử Bối. 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

 

 

Nhóm người Mục Tân Dân tới Hầu Tử Bối đúng bốn giờ chiều. 

Lúc ba giờ, bọn họ ở giữa sườn núi đụng phải một đoàn thôn dân, ước chừng có ba bốn mươi người, nam nữ đều có, đang khí thế ngất trời xây dựng một kênh dẫn nước. Mặc dù gió núi gào thét, khí trời rét lạnh, rất nhiều tiểu tử trẻ tuổi, vẫn cởi trần, toàn thân bốc ra nhiệt khí, quơ đại thiết chùy, gõ đinh đang lên núi đá. 

Nhìn thấy tình hình này, Tiểu Âu tựa hồ đã hư thoát, tinh thần chấn động, cố hết sức hỏi: 

- Lưu bí thư, bọn họ đang làm gì đó? 

Lưu Vĩ Hồng đáp: 

- Xây kênh dẫn nước. 

- Xây kênh dẫn nước? Địa thế của thôn Hầu Tử Bối không cao lắm sao? 

Tiểu Âu rất không hiểu. Địa thế cao như vậy còn dẫn nước từ đâu chứ? Chỗ cao hơn không phải càng thiếu nước sao? 

Lưu Vĩ Hồng nói: 

- Thôn Hầu Tử Bối thật ra cũng không ở trên núi, mà là nằm bên cạnh núi, giống như khe suối. Cấu tạo địa chấn của thôn bọn họ có chút phức tạp, có thể là địa hình nham thạch vôi, cũng có thể dưới đất có hang động đá vôi, tóm lại nước không tồn tại được. Mỗi lần sau khi trời mưa, không dùng được bao lâu sẽ thẩm thấu hết, hơn tám mươi hộ gia đình thôn Hầu Tử Bối, cả người lẫn vật uống nước và tưới tiêu, nước thiếu nghiêm trọng. Bọn họ chỉ có thể xây dựng kênh dẫn nước này, dẫn nước từ khe núi cách đây mười dặm tới đây. Dọc theo con đường này đều là nham thạch, xây kênh dẫn nước này rất không dễ dàng. 

Lưu Vĩ Hồng vừa nói, đám thôn dân bên kia đã đi tới. 

Đám nông dân bỗng nhiên nhìn thấy năm cán bộ phong cách tây như vậy đều có chút tò mò, không kìm lòng được dừng tay làm việc, nhìn sang. 

- Bí thư chi bộ Cao, bí thư chi bộ Cao, xin chào! 

Lưu Vĩ Hồng hướng về phía đám người bên kia quát to. 

- Ơ, Lưu bí thư? 

Trong nháy mắt, từ trong đám thôn dân truyền ra một thanh âm hết sức kinh ngạc cũng hết sức vui mừng, nhưng ngay sau đó một thân ảnh mạnh mẽ liền trong đám người chui ra. Nhìn kỹ, cũng là một hán tử trẻ tuổi hai mươi mấy tuổi, thân thể đặc biệt cường tráng, khối cơ thịt màu đồng trên người giống như làm bằng sắt, như gió lốc lao về phía Lưu Vĩ Hồng. 

Hán tử mạnh như hổ khiến Tiểu Âu giật mình, liên tiếp lui về phía sau mấy bước. 

- Ha ha, tôi biết ngay tiểu tử cậu nhất định sẽ ở đây sửa kênh dẫn nứoc. Nông nhàn rồi, có thời gian đúng không? 

Hán tử cường tráng hán tử vừa đến bên cạnh, Lưu Vĩ Hồng liền cười ha ha, nắm tay đánh vào lồng ngực thấm đầy mồ hôi của hắn, giống như nổi trống, thùng thùng rung động. 

Lưu Vĩ Hồng xuống tay như vậy, hán tử kia thậm chí không nhăn chân mày. Xem bộ dạng là muốn cho Lưu Vĩ Hồng vuốt ve, cuối cùng không dám, đứng ở đó, cười hắc hắc nói: 

- Bí thư, trời lạnh như vậy,sao anh lại tới đây, không yên tâm về tôi sao? Anh cứ yên tâm đi. Trong vùng phát tiền mua nước bùn, lại cho thuốc nổ phá đá, nếu Cao Thần tôi sửa không xong con kênh dẫn nước này sẽ từ trên núi trực tiếp chảy xuống! Để không bị mất mặt. 

- Hắc hắc, tiểu tử cậu nghĩ hay lắm. Cậu nhảy xuống, để lại một nửa công trình này, ai tới làm, tôi sao? 

Nhìn ra được, Lưu Vĩ Hồng thực sự yêu thích Cao Thần, cười trêu chọc nói. 

Cao Thần cười ha ha, ánh mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng cũng rất thân mật, tựa hồ đối đãi với Lưu Vĩ Hồng như huynh trưởng ruột thịt. 

- Mục bí thư, giới thiệu với anh, vị này là Cao Thần, là bí thư chi bộ thôn Hầu Tử Bối, quân nhân giải ngũ. Cao Thần, vị này chính là bí thư huyện ủy mới tới, bí thư Mục Tân Dân, đích thân đến thăm mọi người! 

Sau khi nói chuyện với Cao Thần mấy câu, Lưu Vĩ Hồng liền giới thiệu cho hắn. 

- Bí thư huyện ủy ? 

Cao Thần cũng ngây ngẩn cả người, có chút không dám tin nhìn Mục Tân Dân. 

Mục Tân Dân trước mắt, thực sự có chút nhếch nhác, cả người ướt đẫm mồ hôi, tóc cũng toát đầy mô hôi, dính chặt trên da đầu. Mái tóc số lượng không đủ càng lộ ra, kết hợp với khuôn mặt uy nghiêm củắhn, nhìn qua rất tức cười. 

Dĩ nhiên, Cao Thần cũng không phải dám hoài nghi thân phận của Mục Tân Dân, Lưu bí thư tự mình giới thiệu, có thể sai không? Hắn chẳng qua không thể tin được, đường đường bí thư huyện ủy, lại có thể đi bộ vài giờ, chạy tới thôn Hầu Tử Bối rách rưới này. 

- Ha ha, xin chào cậu, bí thư chi bộ Cao!- 

Trên mặt Mục Tân Dân lộ ra nụ cười hiếm có, chủ động đưa tay về phía Cao Thần. 

- Xin chào, xin chào ngài Mục bí thư. 

Cao Thần vội vàng nắm lấy tay bí thư huyện ủy, liên tục lay động, vẻ mặt thật sự kích động. Tiểu Hoàng liền vội vàng giơ chiếc máy ảnh lên, chụp giây phút quý giá này, rồi lại chụp mấy tấm hình các thôn dân khác. 

Đây cũng là tư liệu sống tin tức chân chính hiếm có. 

- Cí thư chi bộ Cao, các anh đang sửa công trình gì vậy? 

Mặc dù vừa mới được Lưu Vĩ Hồng giới thiệu qua, Mục Tân Dân vẫn hỏi một câu. 

Cao Thần vội vàng trả lời: 

- Báo cáo Mục bí thư, chúng tôi đang sửa một kênh dẫn nước. Thôn Hầu Tử Bối chúng tôi ở vẫn còn thiếu nước, đặc biệt nước uống đặc biệt ít ỏi. Nhiều năm qua, chúng tôi vẫn muốn sửa một kênh dẫn nước, nhưng lại không có thuốc nổ, cũng không có nước… Thôn chúng tôi quá nghèo, không có tiền mua những đồ này. May là năm nay Lưu bí thư tới, anh ấy rất ủng hộ chúng tôi, cho chúng tôi thuốc nổ giải quyết, lại chi cho hai vạn, cho chúng tôi mua nước bùn, chúng ta đã hạ quyết tâm, nhất định phải sửa xong con kênh dẫn nước này! 

- Ừ, tốt, tốt! Đảng và chính quyền, chính là phục vụ cho quần chúng nhân dân, suy nghĩ cho quần chúng nhân dân. 

Mục Tân Dân liền gật đầu lia lịa, tán thành nói. 

Tiểu Âu bút đi như bay, ghi chép đoạn chỉ thị của Mục bí thư, lại nói khẽ với Mục Tân Dân: 

- Mục bí thư, ngài xem, có phải nói vài lời cho tất cả mọi người hay không, quần chúng đều đang rất mong đợi. 

Tiểu Âu cũng không ngờ ở giữa sườn núi có thể đụng phải tràng diện cảm động khí thế ngất trời như vậy, cảm thấy đó là một cơ hội hiếm có, nếu Mục bí thư nói với mọi người vài lời, thì rất đáng quý. 

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười. 

Không thẹn là làm tuyên truyền, tin tức nhạy cảm rất cao. 

Cao Thần liền luôn miệng nói: 

- Hoan nghênh Mục bí thư ra chỉ thị cho chúng tôi! 

Mục Tân Dân căng thẳng , gật đầu. 

Cao Thần đương nhiên không biết dụng ý chân chính của Mục Tân Dân đến thôn Hầu Tử Bối hôm nay, tưởng rằng lại có một vị lãnh đạo tốt biết quan tâm đến cuộc sống khó khăn của quần chúng, trong đầu vô cùng vui mừng, nhìn thấy Mục Tân Dân gật đầu công nhận, lập tức quay người cao giọng hô với ba bốn mươi thôn dân: 

- Các hương thân, Mục bí thư trong huyện đến thăm mọi người chúng ta . Mục bí thư sẽ làm chỉ thị cho mọi người, mọi người nhiệt liệt hoan nghênh! 

Các thôn dân tỉnh tỉnh mê mê, không biết bí thư trong huyện là quan lớn cỡ nào, nghe lời này, liền vỗ tay. Mục Tân Dân giơ tay phải lên, chào hỏi bọn họ, dưới sự dẫn dắt của Cao Thần, đứng trên một tảng đá cao, hắng giọng một cái, bắt đầu phát biểu đầy nhiệt tình đối với bọn họ. 

Tiểu Hoàng bận rộn chụp hình, Tiểu Âu bận rộn ghi chép, tựa hồ mới vừa rồi mỏi mệt lên núi bị quét sạch, cả người lại tràn đầy sức sống. 

Lưu Vĩ Hồng và Lương sư phụ đứng chung một chỗ, mỉm cười lắng nghe Mục bí thư nói chuyện. 

Trong gió lạnh thấu xương, thân thể của Mục bí thư thỉnh thoảng lay động một chút. 

Lương sư phụ liền thấp giọng nói: 

- Lưu bí thư, nơi này quá lạnh, gió lớn, Mục bí thư dang ra mồ hôi, làm không tốt sẽ bị…. 

Vừa nói, Lương sư phụ cũng kìm lòng không được rùng mình một cái. 

Chỉ cảm thấy chiếc áo lót ướt đẫm mồ hôi lạnh như băng dán trên người, tựa như một băng giáp, rất không thoải mái. 

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, không lên tiếng. 

Trên người có lạnh hay không, Mục bí thư là người đã năm mươi mấy tuổi, hẳn là không cần người khác nhắc nhở? 

Quả nhiên, Mục Tân Dân chỉ đơn giản thuyết giảng khoảng hai phút, liền kết thúc diễn giảng, bước xuống từ trên tảng đá. Lương sư phụ vẫn ôm áo khoác nãy giờ vội vàng đi ra phía trước, mặc chiếc áo Tôn Trung Sơn cho Mục Tân Dân, nói với Cao Thần: 

- Bí thư chi bộ Cao, Mục bí thư hôm nay đi một ngày đường núi, hơn tám giờ sáng mới xuất phát. Cậu xem, bây giờ có phải mời Mục bí thư vào thôn các cậu nghỉ ngơi một chút, uống chén trà nóng ấm áp thân thể? 

Cao Thần như ở trong mộng mới tỉnh, vội vàng nói: 

- Dĩ nhiên dĩ nhiên, Mục bí thư, Lưu bí thư cùng các vị lãnh đạo, hôm nay cũng là khách quý của Hầu Tử Bối chúng tôi. Mục bí thư, Lưu bí thư, xin vào trong thôn nghỉ ngơi. 

Đề nghị này, đương nhiên không có bất kỳ người nào phản đối. 

Thật ra thì Mục Tân Dân chẳng qua chỉ cố gắng chống cự, đã chịu không nổi rồi. Đừng thấy Tiểu Âu rất chật vật, nhưng dù sao còn trẻ tuổi, Mục Tân Dân làm không tốt sau khi trở về còn ốm một trận. Tuy nhiên nói ra, bị bệnh cũng không xấu. Bí thư Huyện ủy vừa nhậm chức, liền vội vàng xâm nhập thể nghiệm vùng núi và quan sát dân tình, vì vậy bị đông cứng bị bệnh, cũng là một tin tức rất tốt. Chỉ riêng sự kiện này, là có thể viết được một bài báo rất tốt . Huyện Lâm Khánh mới vừa làm “kinh nghiệm Lâm Khánh”, làm điển hình cả nước, lập tức lại xuất ra một vị bí thư huyện ủy “Yêu dân như con”, nói không chừng Mục bí thư năm mươi ba tuổi, cũng giống như Chu bí thư tiền nhiệm, còn có không gian bay lên? 

Chuyện trên quan trường mấu chốt là phải thuận theo thuỷ triều, còn có một số thuộc vào vận khí. 

Cao Thần lớn tiếng nói: 

- Các hương thân, hôm nay thu công sớm, tất cả mọi người cùng trở về, nói chuyện với đại lãnh đạo tới từ trong huyện. 

Đám thôn dân sửa kênh dẫn nước liền hoan hô. Mùa đông khắc nghiệt, ai muốn ở giữa sườn núi đập đá chứ? Chẳng qua kênh dẫn nước này chính là con đường số mệnh của thôn Hầu Tử Bối , phải hoàn thiện trước đầu mùa xuân sang năm, dẫn nước từ khe núi mới không ảnh hưởng tới vụ xuân. Mọi người lúc này dưới sự hướng của Cao Thần, liều mạng đẩy nhanh tốc độ. Hôm nay bí thư trong huyện và bí thư trong vùng cùng đến thăm mọi người, trong lòng người nào cũng nóng hầm hập ? 

Được Cao Thần dẫn dắt, bọn họ vây quanh Mục Tân Dân tiếp tục leo lên núi, cần phải vượt qua ngọn núi này, mới có thể chạy tới thôn Hầu Tử Bối. Bọn thu thập xong công cụ và thuốc nổ, cười nói theo sát phía sau. Bọn họ từ nhỏ đã lớn lên ở vùng núi, đi đường núi sớm đã thành thói quen, không thèm để ý chút nào. Tiểu Âu rất nhanh lại bắt đầu tụt lại phía sau, mấy cô gái thân thể khoẻ mạnh liền nhiệt tình đỡ nàng, đến sau này dứt khoát mỗi bên một người, kéo nàng trèo lên. 

Tiểu Âu ban đầu còn có chút xấu hổ, bọn họ liền cười an ủi nàng. 

Chuyện này cũng phải, nàng là một nữ cán bộ trong thành, trèo núi một ngày, đến đây thăm mọi người, thật sự đáng quý. Trước đó, còn chưa bao giờ có cô gái trong thành nào đến Hầu Tử Bối này. 

Lưu Vĩ Hồng bước đi nhẹ nhàng, dọc theo đường thỉnh thoảng nói chuyện với Cao Thần mấy câu, hỏi thăm tiến độ dẫn nước và tình huống trong thôn. 

codon.trai 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.