Quan Gia

Chương 674: Chương 674: Kết luận điều tra sự cố




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 674: Kết luận điều tra sự cố 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

 

 

Vầng mặt trời chói chang nhô lên cao, quảng trường nằm ở phía đối diện tòa nhà hành chính Địa ủy Hạo Dương, cũng nóng bỏng giống như một cái chảo dầu. 

Quảng trường này của tòa nhà Địa ủy, dùng đá cẩm thạch làm sàn, đương nhiên không phải là cái loại đá thực sang quý, mà là đá tương đối bình thường. Bất quá, bởi vì quy mô quảng trường khá lớn, nên từ xa nhìn lại, sẽ cảm giác thấy như từng khối gạch khổng lồ màu xanh hợp lại mà thành, thoạt nhìn phi thường có khí thế. 

Chính bởi vì cái loại khí thế này, cho nên có rất ít người nguyện ý đứng ở trên quảng trường này. Bởi vì cái cảm giác mình sẽ trở nên nhỏ bé, sẽ phát sinh ra một loại áp lực khẩn trương khó nói nên lời. 

Lưu Vĩ Hồng một mình chạy xe đến, không mang theo thư ký, cũng không mang theo lái xe, sau khi dừng xe ổn định xong. Ở dưới ánh mặt trời mùa hè chói chang, không nhanh không chậm đi về phía tòa nhà hành chính, trong phút chốc đầu đã túa đầy mồ hôi. 

Ánh nắng thực cay độc! 

Dù là như thế, cước bộ dưới chân Lưu Vĩ Hồng vẫn rất thong thả. 

Tòa nhà ủy ban nhân dân thành phố Hạo Dương, so sánh cùng tòa nhà Thành ủy số 2, còn hoành tráng hơn rất nhiều. Lưu Vĩ Hồng đã từng qua Ủy ban nhân dân tỉnh, chỉ tính riêng phong cách tân triều mà nói, thì tòa nhà ủy ban nhân dân tỉnh cũng không thể so sánh bằng tòa nhà ủy ban nhân dân của thành phố Hạo Dương được. 

Đương nhiên, cái loại khí thế uy nghiêm túc mục nồng đậm của ủy ban nhân dân tỉnh, thì cũng không phải ủy ban nhân dân thành phố Hạo Dương có thể so sánh được. 

Lưu chủ tịch chẳng những là danh nhân của thành phố Hạo Dương, mà trên cơ quan hành chính Địa ủy cũng là ngôi sao, có không ít người nhận thức hắn. Dọc theo đường đi, rất nhiều người đều mỉm cười chào hỏi cùng Lưu Vĩ Hồng, Lưu Vĩ Hồng cũng gật đầu thăm hỏi. Thật lòng mà nói, những người này có hơn phân nửa là hắn cũng không nhận ra. Bất quá, cũng có vài người, đối với chủ tịch Lưu đều nhìn mà coi như không thấy, cùng Lưu Vĩ Hồng đối diện qua, đều không có chào hỏi gì cả. 

Cố tình, trong số những người này, lại có nhiều người Lưu Vĩ Hồng nhận ra hơn, những người này công tác ở trong Địa ủy, trước kia đã từng giao tiếp qua rồi. Nhưng bây giờ, không hiểu vì sao, Lưu chủ tịch ở trong mắt bọn họ, bỗng nhiên liền biến trở thành không khí, nhìn mà đều coi như không thấy. 

Khóe miệng Lưu Vĩ Hồng toát ra vẻ mỉm cười. 

Người ta lựa chọn phương pháp “không nhìn thấy”, Lưu Vĩ Hồng thật ra cũng có thể lý giải. 

Hiển nhiên là công tác điều tra sự cố phát sinh ở mỏ quặng số 72, đã có kết luận rồi. 

Ngay tại ngày hôm qua, trong buổi hội nghị ủy viên thường vụ Thành ủy, phó bí thư Thành ủy, Lưu Khánh Long đã đại diện tổ điều tra tuyên bố kết quả điều tra. Tổ điều tra, trải qua quá trình điều tra phỏng vấn cẩn thận, trưng cầu ý kiến của các chuyên gia, nhận định sự cố tràn nước ở mỏ quặng số 72 trong mỏ than Hồng Kỳ, là do nhân viên mỏ than Hồng Kỳ thời điểm điều chỉnh thao tác các thiết bị tân trang, đã không cẩn thận thăm dò tình huống địa chất, thao tác mù quáng, cho nên mới phát sinh tình huống tràn nước. 

Nguyên tưởng rằng có người sẽ đưa ra lời dị nghị về kết quả điều tra này, nhưng nằm ngoài dự đoán của mọi người đó chính là, không có một ai mở miệng phản bác. 

Tất cả mọi người đều trầm mặc. 

Ngay cả Lưu Vĩ Hồng cũng không hề có ý kiến gì, về kết quả của công tác điều tra. 

Kết luận điều tra sự cố đã nhất trí thông qua, lấy danh nghĩa của Thành ủy Hạo Dương, báo cáo lên Địa ủy Hạo Dương. 

Một vài người có tính mẫn cảm đặc biệt, đối với “chính trị”, thì từ kết quả điều tra này cũng nhìn ra một chuyện. Đó chính là có người muốn “động thủ” với Lưu Vĩ Hồng. 

Hàm ý trong kết luận điều tra này, không cần nói nhiều cũng hiểu. Có người muốn lợi dụng sự cố lần này, để đả kích vài người có trách nhiệm ở trong chuyện này. 

Dựa theo danh sách quản lí, mỏ than Hồng Kỳ lệ thuộc trực tiếp vào sự quản hạt của Ủy ban nhân dân thành phố Hạo Dương, cũng là mỏ than có quy mô lớn nhất trong công ty quản lý nguồn năng lượng mới thành lập ở thành phố Hạo Dương...được coi là mỏ than của nhà nước. 

Quặng mỏ số 72 thái độ làm việc thiếu trách nhiệm nên đã xảy ra sự cố, Dương Kiến Trung mỏ trưởng mỏ than Hồng Kỳ. Phó chủ tịch thành phố, Vương Thụ Quốc được phân công quản lý nguồn năng lượng khoáng sản, Lưu Vĩ Hồng chủ tịch thành phố, kiêm giám đốc công ty quản lý nguồn năng lượng, đều thiếu trách nhiệm lãnh đạo, cho nên mới phát sinh ra sự cố tai nạn lần này. 

Thật sự mà nói, thì trước đây chưa từng bao giờ xử lý qua tình huống như thế này. 

Nếu như đem sự cố ấn định là bởi vì do thiếu trách nhiệm mà tạo thành, thì ngày sau phát sinh ra tình huống tương tự, liền sẽ trở thành “tiền lệ mà làm theo”. Lần này đám người Lưu Vĩ Hồng, Vương Thụ Quốc gặp xui xẻo, nhưng lần sau sẽ rơi vào ai thì không thể đoán trước được? 

Cho nên theo tình hình bình thường, mọi người sẽ đều hết sức để giải vây. Bất kể có giao tình với Lưu Vĩ Hồng Vương Thụ Quốc hay không thì cũng nên cần bỏ qua, lúc cần giảo bộ hồ đồ thì sẽ phải giả bộ hồ đồ. Dĩ nhiên, những người có liên quan lần này cũng sẽ đem hết toàn lực triển khai “Hoạt động” để kết quả điều tra tương đối có lợi cho mình. 

Vấn đề là, Lưu Vĩ Hồng không có hoạt động. Từ đầu đến cuối, hắn cũng không có tiến hành bất kỳ tiếp xúc gì với người của tổ điều tra, không có tiến hành bất kỳ tham dự. Về phần Vương Thụ Quốc và Dương Kiến Trung có - Hoạt động- hay không thì không được biết. Nhưng cho dù bọn họ hoạt động thì từ kết luận này mà xem chắc cụng không hiệu quả. Bởi vì cho dù Vương Thụ Quốc hay là Dương Kiến Trung đều không phải mục tiêu chủ yếu. Bọn họ đều là “ Cá trong chậu”, Lưu Vĩ Hồng mới là “Cửa thành”. So sánh với Lưu Vĩ Hồng thì Vương Thụ Quốc và Dương Kiến Trung còn kém một chút phân lượng, bất kể bọn họ có hoạt động hay không, đều không ở trong “Kế hoạch” của người ta. 

Nhìn qua quan trường Hạo Dương bình tĩnh, trên thực tế thì mạch nước ngầm đã mãnh liệt chuyển động. 

Lưu Vĩ Hồng không chỉ đơn giản là Chủ tịch thành phố Hạo Dương, hắn là người có thể làm xáo động quan trường Địa khu Hạo Dương. Một đống quan lớn đứng sau như Lý Dật Phong, Lục Đại Dũng, Chu Kiến Quốc, chỉ cần một lời của hắn sẽ làm dậy lên một trận sóng lớn. Song thực lực đối phương cũng không hề yếu nhược. Tào Chấn Khởi, Tống Hiểu Vệ cho tới Phương Đông Hoa, tất cả cũng có thể coi là ngưu nhân. 

Cho dù không có ân oán cá nhân, chỉ là “quyền chủ đạo” cũng đủ để dẫn phát đấu tranh. 

Lưu Vĩ Hồng quá cường thế, đổi lại là bất kỳ một vị Bí thư thành ủy nào cũng không thể “Nén giận” lâu dài. 

Mấy vị nhân viên trong tòa nhà làm việc của cơ quan hành chính hiện giờ đối với Lưu Chủ tịch làm như không thấy người đều là loại có tính cách đặc biệt cẩn thận. Bọn họ chỉ sợ lúc này dính vào Lưu Vĩ Hồng thì đều bị cuốn vào vũng nước xoáy, cũng làm cá trong chậu, hơn nữa còn là con cá trong chậu oan uổng nhất. 

Lưu Vĩ Hồng hiểu sự cẩn thận trong tâm lý và tác phong trong lòng các cán bộ của cơ quan, cũng không tính toán mà vẫn bước đi trầm ổn vào phòng làm việc của Chu Kiến Quốc. 

Nhìn thấy Lưu Vĩ Hồng, thư ký Chu Kiến Quốc là Đái Tuấn vội vàng đứng dậy, mỉm cười chào hỏi Lưu Vĩ hồng: 

- Lưu Chủ tịch, tới rồi.  

Đái Tuấn hai mươi mấy tuổi, không phải quê ở đây mà sau khi tốt nghiệp đại học thì được phân tới Hạo Dương . Đầu tiên hắn làm ở bên Địa ủy sau đó bị điều sang cơ quan hành chính . Chu Kiến Quốc sau khi nhận chức chuyên viên thì chọn trúng hắn làm thư ký của mình. Đái Tuấn rất cẩn thận, tính cách khiêm tốn, hợp với khẩu vị Chu Kiến Quốc. Nhưng hắn có thể được Chu Kiến Quốc chọn làm thư ký vì có hai nguyên nhân chủ yếu, thứ nhất là có quan hệ với Phó chủ nhiệm văn phòng địa ủy Vương Hóa Đồng, nguyên nhân thứ hai là chữ viết của hắn rất đẹp. 

Phó chủ nhiệm văn phòng địa ủy Vương Hóa Đồng, chính là chủ nhiệm văn phòng huyện ủy Lâm Khánh tiền nhiệm, là thân tín cũ của Chu Kiến Quốc, giao tình với Lưu Vĩ Hồng cũng rất tốt. Chu Kiến Quốc đến nhận chức không lâu, liền đem Vương Hóa Đồng điều lên cơ quan hành chính đảm nhiệm chức vụ chủ nhiệm văn phòng cơ quan hành chính, tiếp tục theo sát Chu Kiến Quốc. 

Đái Tuấn chính là Vương Hóa Đồng đề cử cho Chu Kiến Quốc . 

Kể từ khi dùng Lưu Vĩ Hồng thư ký trên thực tế, con đường làm quan của Chu Kiến Quốc bay lên thẳng tắp, chỉ qua mấy năm ngắn ngủi đã từ hiệu trưởng trường nông nghiệp địa khu nhảy lên ba cấp làm chuyên viên cơ quan hành chính Địa khu. Vì vậy Chu Kiến Quốc đối với thư ký trẻ tuổi tương đối ưu ái, mặc dù không thể nói mỗi thư ký trẻ tuổi đều “yêu nghiệt” như Lưu Vĩ Hồng, nhưng loại hảo cảm này một khi tạo thành, sẽ rất khó thay đổi. 

Đái Tuấn coi như là nhặt được tiện nghi có sẵn. 

Bất quá sau khi ở cùng Chu Kiến Quốc mấy tháng, Chu Kiến Quốc đối với hắn rất hài lòng. 

Căn cứ theo nguyên tắc làm việc nhất quán của Lưu Vĩ Hồng thì quan hệ với thư ký của lãnh đạo cấp trên tương đối mật thiết, Đái Tuấn tự nhiên cũng không ngoại lệ. Cho nên Đái Tuấn vừa thấy được Lưu Vĩ Hồng, liền biểu hiện ra ý thân cận. 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: 

- Mang chủ nhiệm, chuyên viên ở đâu? 

Hắn đối với cán bộ trẻ tuổi cẩn thận như Đái Tuấn cũng rất có hảo cảm. 

- Ở bên trong, mời Lưu Chủ tịch! 

Đái Tuấn vội vàng nói, dẫn Lưu Vĩ Hồng vào phòng làm việc của Chu Kiến Quốc. 

Lưu Vĩ Hồng đến phòng làm việc của Chu Kiến Quốc không cần phải thông báo, cũng chỉ có hắn là có được đãi ngộ này trong cả Địa khu Hạo Dương. 

codon.trai 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.