Quan Gia

Chương 538: Chương 538: Không phải là đèn cạn dầu(Hạ)




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 538: Không phải là đèn cạn dầu(Hạ) 

Nhóm dịch: PQT  

Nguồn: metruyen.com 

 

 

 

 

 

Xếp hạng thứ sáu chính là ủy viên thường vụ Thành ủy, bí thư Ủy ban Kỷ luật kiểm tra thành phố---Lý Đại Quần. 

Lý Đại Quần khoảng năm mươi tuổi, hình dáng có chút hơi béo mập, trên mặt luôn mang theo vẻ tươi cười. Bất quá, theo Lưu Vĩ Hồng biết, thì Lý Đại Quân này từng có danh xưng là “nham hiểm” ở thành phố Hạo Dương. Chuyện này thật ra Lưu Vĩ Hồng cũng có thể lý giải, dựa tho thuyết pháp bình thường, công việc của bí thư Ủy ban Kỷ luật kiểm tra đúng là vì “chỉnh người” mà sống, cho nên thái độ làm người của Lý Đại Quần cũng là lai giả bất thiện, người ngồi ở trên cương vị này, thì nhất định phải có bàn tay ngoan lạt. 

Khi bắt được một số cán bộ không tuân theo quy củ làm việc nhà nước. Bị người gán cho cái danh xưng “nham hiểm” cũng là rất bình thường. 

Lý Đại Quần cười híp mắt chào hỏi Lưu Vĩ Hồng, không hề vì Lưu Vĩ Hồng còn trẻ tuổi mà bày ra tư cách lão thành. 

Còn vị thứ bảy thì chính là Trưởng ban tổ chức Thành ủy, Đinh Lập Quốc. Năm nay Đinh Lập Quốc khoảng chừng trên dưới năm mươi tuổi, diễn cảm nghiêm trang, khuôn mặt khắc khổ, chỉ cần vừa nhìn nhân dạng của ông ta, thì đã biết đây là một vị cán bộ thích nói chuyện “nguyên tắc” rồi. 

Lưu Vĩ Hồng lấy được tin tức, Đinh Lập Quốc là cấp dưới cũ của Uyển Trung Hưng, cơ hồ là luôn đi theo Uyển Trung Hưng. Lúc trước làm bí thư Khu ủy ở một huyện trong địa khu Hạo Dương, sau này Chu Bằng Cử chuyển lên làm Phó chủ tịch thường trực xong, thì Uyển Trung Hưng liền đề bạt ông ta lên, đảm nhiệm chức vị Trưởng ban tổ chức Thành ủy thành phố Hạo Dương. 

Theo suy đoán của Lưu Vĩ Hồng, thì phỏng chừng Chu Bằng Cử chuyển lên làm Phó chủ tịch thường trực, cũng là do một tay Uyển Trung Hưng dốc sức thúc đẩy. Nếu hắn không dọn vị trí, thì Đinh Lập Quốc tự nhiên sẽ vô pháp trèo lên nổi. Phó bí thư phụ trách công tác Đảng Lưu Khánh Long thế đã rất mạnh, hơn nữa vị Trưởng ban tổ chức Thành ủy Chu Bằng Cử đồng dạng cũng là một con rắn địa đầu cường thế. Vị bí thư Thành ủy Uyển Trung Hưng này không muốn yếu thế, thì cần phải tuyển nhân mã đứng về phía mình mới được. 

 

Đinh Lập Quốc trên mặt lộ ra vẻ tươi cười, hướng Lưu Vĩ Hồng gật đầu hỏi thăm. 

Ở dưới tình huống chưa rõ chân tướng người khác, vị Trưởng ban ngạo khí này, trên thực tế mọi người đang ngồi ở đây đều biết, Đinh Lập Quốc có thể phơi bày ra dáng vẻ tươi cười như vậy đối với Lưu Vĩ Hồng đã là rất không dễ dàng rồi. Người này cùng Mộ Tân Dân bí thư huyện ủy Lâm Khánh hơi có điểm giống nhau đến kỳ diệu, dường như là cùng chung sư môn bình thường, thần kinh cười đã xảy ra vấn đề, dưới tình huống bình thường, chắc chắn là không bao giờ nhìn thấy hắn ta mỉm cười. 

Vị thứ tám là Thái Tuyết Phong, cục trưởng cục Công an kiêm bí thư Chính Pháp Ủy, bộ dáng khoảng chừng bốn mươi bảy bốn mươi tám tuổi, thần tình cũng tương đối nghiêm trang. Đương nhiên không đến mức giống như Đinh Lập Quốc. Cái dáng vẻ nghiêm túc này xuất hiện ở trên mặt bí thư Chính Pháp Ủy cũng là rất thích hợp. Bất quá Lưu Vĩ Hồng đối với ấn tượng về vị Thái bí thư này rất là bình thường. Hai năm qua, thành phố Hạo Dương phát triển ồ ạt, trị an xã hội cũng rất bình thường, lưu manh hỗn loạn không ít, một số nhân dân quần chúng có ý kiến về chuyện này. Mặc dù trị an xã hội không phải là của riêng một cơ quan nào, nhưng chung quy thì vẫn là do Chính Pháp Ủy chưởng quản, ổn định xã hội bất lực, Thái Tuyết Phong đương nhiên là phải đứng ra chịu trách nhiệm rồi. 

Vị thứ chín là trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Trương Thủ Chính, đồng dạng cũng khoảng gần năm mươi tuổi, cùng Uyển Trung Hưng giống nhau, có khí độ của phần tử trí thức. Cùng Uyển Trung Hưng bất đồng chính là, Trương Thủ Chính còn đeo thêm một chiếc mắt kính gọng vàng. 

Thái độ của Trương Thủ Chính đối với Lưu Vĩ Hồng cũng là rất khách khí, tươi cười chân thành, ngoại lệ nói nhiều thêm một câu: 

- Chủ tịch Lưu, xin chào, tôi đối với anh đã kính ngưỡng từ lâu rồi ah! 

Xếp hạng thứ 10 trong ủy ban thường vụ Thành ủy là một vị phụ nữ, tên là Quách Lệ Hồng, chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ thành phố kiêm chủ tịch Công Đoàn. Quách Lệ Hồng hơn bốn mươi tuổi, dáng người không tồi, ăn mặc đoan chính hào phóng, rất có khí chất phong phạm của một vị lãnh đạo là nữ giới. 

Quách Lệ Hồng là chị vợ của Chuyên viên Tào Chấn Khởi. Từ rất lâu trước kia đã công tác ở huyện Hạo Dương, chồng bà là kỹ sư trưởng của xưởng công binh thành phố Hạo Dương, nhà máy lệ thuộc trực tiếp vào các bộ và ủy ban trung ương quản hạt, nằm trong phạm vi quản hạt của thành phố Hạo Dương. Quách Lệ Hồng định cư cùng chồng ở Hạo Dương, trước đây công tác ở dưới huyện. Sau khi Tào Chấn Khởi đảm nhiệm chuyên viên địa khu Hạo Dương, thì Quách Lệ Hồng nước lên thuyền dâng, chẳng những đảm nhận chức chủ tịch hội liên hiệp phụ nữ thành phố, mà còn chân được chân vào ủy ban thường vụ thành phố. 

Lưu Vĩ Hồng đối với tình huống này, cũng có thể lý giải. 

Ban ủy viên Thành ủy thành phố Hạo Dương, cũng chỉ có mười một thành viên, vị nào sếp sau cùng, theo lẽ thường thì sẽ là chủ nhiệm văn phòng Thành ủy. Chủ nhiệm văn phòng Thành ủy Hàn Tiến Hỉ, khoảng chừng bốn mươi lăm bốn mươi sáu tuổi, cùng toàn bộ các vị “đại quản gia” đều giống nhau, tươi cười chân thành, đối với Lưu Vĩ Hồng cũng rất là khách khí. 

Giới thiệu xong thành viên trong ban Thành ủy, Uyển Trung hưng lại hướng Lưu Vĩ Hồng giới thiệu qua thành viên trong Ủy ban nhân dân Thành phố. 

Ủy ban nhân dân Thành phố tổng cộng có tám vị chủ tịch, so với huyện Lâm Khánh nhiều hơn hai vị. Cùng Ban ủy viên Thành ủy có cỗ tương đồng, chính là nhóm phó chủ tịch thành phố đều lớn tuổi, tương đối mà nói, phó chủ tịch thường trực Chu Bằng Cử có thể coi là trẻ tuổi nhất. Trong đó có một vị phó chủ tịch thành phố, thậm chí còn ngang bằng Cổ Kiến Hiên, khoảng chừng 57-58 tuổi. Nhưng về ngoài so với Cổ Kiến Hiên thì càng già hơn, nói riêng về tuổi, vị phó chủ tịch thành phố này chính là trưởng bối của Lưu chủ tịch. 

Giới thiệu thành viên trong Ủy ban nhân dân Thành phố xong, Uyển Trung Hưng liền đem lãnh đạo của bốn cơ quan chức năng, nhất nhất hướng Lưu Vĩ Hồng giới thiệu. Sau đó lại phát biểu tương đối nhiệt tình, nói rằng lãnh đạo cấp trên phân phối đồng chí Lưu Vĩ Hồng đảm nhiệm làm chủ tịch thành phố Hạo Dương là quyết định phi thường anh minh, tỏ vẻ kiên quyết ủng hộ. Thành ủy Hạo Dương sẽ mạnh mẽ ủng hộ chủ tịch Lưu tham gia công tác, làm cho thành phố Hạo Dương được xây dựng kiến thiết cao hơn một tầng. 

Đây cũng là thái độ ứng đối của bí thư Thành ủy. 

Kế tiếp, Lưu chủ tịch cũng phát biểu vài lời qua loa! 

Sau khi tan họp xong, thì phó chủ nhiệm văn phòng Ủy ban nhân dân thành phố, Vương Trác Lập tự mình cùng Lưu chủ tịch đi đến tòa nhà ủy ban nhân dân. Vương Trác Lập vừa mới tham gia dự thính cho nên cũng biết, ấn tượng của Lưu Vĩ Hồng đối với hắn, tương phản so với phó chủ tịch thành phố bình thường càng thêm sâu sắc hơn. 

Cũng không kỳ quái, Vương Trác Lập tuổi còn rất trẻ, ước chừng bộ dạng chủ khoảng ba mươi tuổi, trong đó, tuy rằng mặc âu phục có vẻ già hơn trước tuổi, nhưng vẫn không thể che giấu nổi vẻ đẹp trai anh tuấn. Sở dĩ phó chủ nhiệm văn phòng ủy ban nhân dân thành phố, có thể tham gia dự thính hội nghị liên tịch, là do chủ nhiệm văn phòng ủy ban nhân dân thành phố, do một vị phó chủ tịch thành phố kiêm nhiệm. Vương Trác Lập vị phó chủ nhiệm văn phòng này, trên thực tế chính là người chủ quản văn phòng ủy ban nhân dân thành phố. Vị phó chủ tịch kia năm nay khoảng năm mươi tuổi rồi, muốn ông ta đích thân bưng bê trà nước hầu hạ Lưu chủ tịch là không có khả năng. Vì vậy mọi công tác đều đè nặng lên người của Vương Trác Lập. 

Chuyện này Lưu Vĩ Hồng cũng không quan tâm nhiều lắm, tương phản còn tán thành an bài này. Một vị trưởng giả tầm năm chục tuổi, mà ở trước mặt hắn khom lưng cúi đầu hầu hạ trà nước, thì Lưu chủ tịch trong lòng cũng có điểm khó xử. 

Tòa nhà ủy ban nhân dân thành phố nằm ở phía đông đại viện Thành ủy, cùng tòa nhà Thành ủy giống nhau, đều là kiến trúc xây dựng năm tầng bằng xi măng, kế quả của bảy tám chục năm thời gian, có vẻ tương đối xuống cấp, lớp gạch men bên ngoài thậm chí không ít chỗ đã bong ra thành từng mảnh, lộ ra màu gạch đỏ chót rồi. Nhìn qua thật là cũ nát, nhân viên cán bộ trong tòa nhà Thành ủy, đều có thói quen gọi tòa nhà ủy ban nhân dân thành phố là tòa lầu số 2. 

Thấy ánh mắt của Lưu Vĩ Hồng thi thoảng dừng ở trên bờ tường bị bong lớp vôi vữa. Vương Trác Lập nhất thời đỏ mặt lên, thấp giọng giải thích nói: 

- Lưu chủ tịch, tòa lầu số 2 này thời gian sử dụng quá lâu....Trước kia Lâu chủ tịch tiền nhiệm còn ở thành phố, cũng đã tính toán xây dựng tòa nhà mới rồi. 

Lưu Vĩ Hồng hờ hững nói: 

- Xây dựng hay không thì còn phải bàn bạc. Nhưng cái gì cần tu bổ, thì tu bổ đi. 

Vương Trác Lập nhất thời rùng mình trong lòng một cái, vội vàng gật đầu tán thành: 

- Được, được, tôi sẽ lập tức an bài. Lưu chủ tịch, mời! 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.