Quan Gia

Chương 813: Chương 813: Quyết tâm đã định




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 813: Quyết tâm đã định 

Nhóm dịch: Dungnhi  

Nguồn: vipvandan 

 

 

 

 

Một tòa biệt thự nào đó của công viên Long Sơn Bắc Kinh, trong phòng khách, Lưu Thành Thắng, Mã Quốc Bình, Lưu Vĩ Đông và Lưu Vĩ Hồng đang ngồi. 

Đây là nhà mới của Trưởng ban Tổ chức Trung ương Lưu Thành Thắng. 

Sau khi trở thành Ủy viên bộ Chính trị, Lưu Thành Thắng dọn tới ở tại tòa biệt thự mới xây dựng không lâu. Ban đầu Lưu Thành Thắng có suy nghĩ, vẫn là muốn ở trong khu nhà sân vườn kiểu cũ. Lưu Thành Thắng khi còn trẻ, có một thời gian dài sống trong khu nhà sân vườn kiểu cũ, nên có cảm tình. Tuy nhiên Đỗ Vu Hinh không chịu. Khu nhà sân vườn kiểu cũ sao có thể thoải mái bằng ở biệt thự hiện đại hoá 

Cuối cùng Lưu Thành Thắng theo ý vợ. Trên mặt việc nhà nội trợ, Lưu Thành Thắng bình thường đều tôn trọng ý nguyện của Đỗ Vu Hinh. Về chức năng sử dụng mà nói, biệt thự hiện đại hoá vẫn là tiện lợi hơn rất nhiều, diện tích ở cũng lớn 

Ví dụ như gian phòng khách này, chính là thiết kế mà trong khu nhà vườn không có. Có thể làm phòng sách, cũng có thể làm nơi tiếp khách quy mô nhỏ, một số vấn đề khá mẫn cảm, có thể đóng cửa lại để thảo luận. 

Mã Quốc Bình là quay về Bắc Kinh tham gia hội nghị. Lưu Thành Ái ở bắc kinh như trước, đi làm tại bộ quốc gia nào đó, đảm nhiệm chức vụ Vụ trưởng. Tỉnh Ích Đông quá hẻo lánh xa xôi, Lưu Thành Ái ở Bắc Kinh đã quen cuộc sống thành phố lớn, nên không muốn cùng Mã Quốc Bình tới Ích Đông "Chịu khổ". Dù sao hiện tại giao thông cũng khá thuận tiện, Lưu Thành Ái có thể thỉnh thoảng đáp máy bay đi Ích Đông đoàn tụ với chồng. Mã Quốc Bình cũng thường xuyên tới Bắc Kinh họp, cũng không mấy bất tiện khi ở hai nơi khác biệt 

Hơn nữa con cái Mã Quốc Bình và Lưu Thành Ái đều học ở Bắc Kinh, cu không rời mẹ được 

Hiện giờ Lưu Thành Ái đang ở ngoài phòng khách cùng Đỗ Vu Hinh nói chuyện phiếm, giữa em chồng chị dâu các cô, quan hệ luôn được duy trì khá hòa hợp 

Bình thường không có việc gì, Lưu Thành Ái cũng sẽ chạy đến biệt thự Long Sơn cùng Đỗ Vu Hinh nói chuyện. 

Lưu Vĩ Hồng nếu trở về Bắc Kinh, khẳng định phải tới chỗ bác cả thăm hỏi. Hơn nữa chuyến này là Lưu Vĩ Đông mời gọi. Lưu Vĩ Hồng ở tỉnh Sở Nam làm ra động tĩnh cực lớn... Đã khiến cho Bí thư Tỉnh ủy Lâm Khải Hàng đặc biệt chú ý... hiếm khi mọi người được ngồi lại với nhau, cùng bàn bạc thương lượng một chút sách lược ứng đối. Lưu Vĩ Hồng tuy còn trẻ tuổi, thật sự là con cháu dòng chính Lưu gia, nhất cử nhất động ở tỉnh Sở Nam, đều bị chú mục. Nhưng cũng không thể dễ dàng bị người khác tính kế. 

- Vĩ Hồng... tình hình Cửu An thật sự nghiêm trọng như con nói đến vậy sao? 

Lưu Thành Thắng tựa vào sô pha, nhả khói, hai hàng lông mày chau lại, trầm giọng hỏi 

Vừa rồi Lưu Vĩ Hồng đã tỉ mỉ báo cáo lại tiền căn hậu quả của vụ án Ngũ Bách Đạt với ông ta, rồi đem một số tình hình Cửu An cũng báo cáo luôn, Lưu Thành Thắng hơi khó có thể tin. 

Một thành phố cấp 3 không ngờ loạn tới rồi tình trạng này, mà thành phố cấp 3 này không lâu nữa sẽ thông qua địa khu đổi thành thành phố. 

Lưu Thành Thắng tại trung ương đã lâu… khi được điều ra ngoài thì là Bí thư Tỉnh ủy, nên hiểu biết đối với tình hình cơ sở, chủ yếu là đến từ báo cáo của cán bộ cấp dưới và tài liệu báo cáo của các nơi đưa đến cùng với báo chí đưa tin. Lưu Vĩ Hồng báo cáo tình hình này, ông ta thật đúng là lần đầu nghe được. Nghĩ lại trước kia số cán bộ hướng ông ta báo cáo, bình thường sẽ không đem tình hình thực tế nói với ông ta. Về phần tài liệu báo cáo mà các nơi đưa tới và tin tức báo chí đưa tin, càng thêm là chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, không rõ tình hình thực tế cũng dễ hiểu thôi 

Cũng do Lưu Vĩ Hồng là cháu ông ta, nói chuyện mới thẳng thắn như thế, không thêm che dấu. 

Lưu Vĩ Hồng nói: 

- Bác cả, tình hình thật sự, chỉ có nghiêm trọng hơn so với con nói. Cho tới bây giờ, con cũng mới chỉ tiếp xúc qua rất ít người của Cửu An bên kia. Chỉ riêng bọn họ phản ánh thì đã nghiêm trọng như thế. Những người đó không rõ tình hình ác liệt cỡ nào, càng thêm không biết có bao nhiêu 

Lưu Vĩ Đông nói: 

- Tình hình này, cậu hướng bí thư Lâm Khải Hàng báo cáo chưa? 

Lưu Vĩ Hồng nói: 

- Đây chỉ là tình hình sơ bộ mà con biết được 

Ần ý của những lời này rất rõ ràng. Hiện tại là người trong nhà với nhau, tình trạng nghe nói lại đem nói ra là không cần lo lắng. Dù sao không phải phá án, không cần chứng cớ vô cùng xác thực. Nhưng chính thức hướng bí thư tỉnh ủy báo cáo, vậy là phải rất chú ý. Quá nhiều tài liệu chưa chứng thực, là không thể tùy tiện báo cáo, bằng không còn có bị hiềm nghi là "Bịa đặt sinh sự". Mặc dù Lưu Vĩ Hồng tin tưởng những gì bản thân mình biết được đều là tư liệu có thật 

Mã Quốc Bình trầm giọng nói: 

- Anh cả, em cho rằng tình hình Vĩ Hồng nói, chắc là phần lớn đều là sự thật. Ích Đông cũng có mấy chỗ tồn tại tổ chức thế lực lưu manh ác bá coi trời bằng vung. Tỉnh ủy đã đang thảo luận, tiến hành hành động đàn áp 

Đối với Lưu Vĩ Hồng, Mã Quốc Bình hiện tại là vô cùng tín nhiệm. Ông ta tin tưởng trong sự tình trọng đại như vậy, Lưu Vĩ Hồng tuyệt không sẽ nhất thời nông nổi. Nếu hắn đã ra tay, nhất định có lý do không thể không ra tay 

Lưu Thành Thắng chậm rãi gật đầu, chuyển hướng Lưu Vĩ Đông, nói: 

- Vĩ Đông, tình trạng trị an của thành phố Tân Xuân thế nào? 

Lưu Vĩ Đông năm ngoái điều tới thành phố Tân Xuân tỉnh Giang Hán đảm nhiệm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, trước mắt song yên biển lặng, vì thành phố Tân Xuân tranh thủ một hạng mục được quốc gia nâng đỡ, làm đến mấy chục triệu tài chính, đã dần dần bày ra năng lực ở mặt kiến thiết kinh tế. Về mặt đoàn kết đồng chí, cũng làm được không tồi. Củng với hình tượng sắc bén trước kia của y có chút khác biệt, có vẻ rất là thành thục cay độc hơn 

Lưu Vĩ Hồng và Mã Quốc Bình đều chỗ thiếu sót trong tình hình trị an địa phương, Lưu Thành Thắng liền hỏi câu này. 

Đối với Lưu Vĩ Đông, Lưu Thành Thắng là ký thác kỳ vọng cao. 

Giới bên ngoài nhìn vào, Lưu Vĩ Đông mới là "Người nối nghiệp" chính thức của Lưu gia, người tài đức xuất chúng tiếng tăm lừng lẫy kiệt của cách mạng đời thứ ba. Ở trong mắt bề trên của thế gia Bắc Kinh, "Thanh danh" cũng tốt đẹp hơn so với Lưu Vĩ Hồng 

- Tân Xuân là vùng căn cứ cách mạng cũ, dân phong khá thuần phác, đội ngũ cán bộ xây dựng Thành ủy cũng nắm bắt rất chặt chẽ, tương đối mà nói, tình trạng trị an so với thành phố cấp 3 khác đỡ hơn một chút 

Lưu Vĩ Đông đơn giản làm báo cáo. 

Lưu Thành Thắng gật gật đầu, nói: 

- Tình thế trị an của Cửu An tồi tệ như vậy, Tỉnh ủy quả thật nên coi trọng mới được 

Lưu Vĩ Đông nói: 

- Ba, ba xem có nên đích thân gọi điện thoại cho bí thư Lâm Khải Hàng hay không? 

Mã Quốc Bình hai hàng lông mày hơi hơi chau lại với nhau. Lúc này Lưu Thành Thắng gọi điện thoại cho Lâm Khải Hàng, đặc biệt nói tới tình huống trị an Cửu An, chỉ sợ không được thỏa đáng cho lắm, Lâm Khải Hàng rất khả năng hiểu lầm ý của Lưu Thành Thắng. Tuy nhiên Mã Quốc Bình cũng không nói ra 

Lưu Thành Thắng từ chối cho ý kiến, chuyển hướng Lưu Vĩ Hồng, hỏi: 

- Vĩ Hồng, ý kiến của con thế nào? 

Lưu Vĩ Hồng ngẫm nghĩ một chút, nói: 

- Bác cả gọi điện thoại cho Bí thư Lâm cũng tốt, hy vọng Bí thư Lâm có thể coi trọng vấn đề này hơn 

Lưu Thành Thắng thật sâu sắc liếc mắt nhìn Lưu Vĩ Hồng một cái, chậm rãi gật đầu 

Mã Quốc Bình quan tâm nói: 

- Vĩ Hồng, con nắm chắc chủ ý chứ? 

Cú điện thoại này mà gọi ra, có thể sẽ không còn đường lui nữa. Với trí tuệ chính trị mà Lưu Vĩ Hồng ngày xưa biểu hiện ra ngoài, hắn hẳn là hiểu được quan hệ lợi hại trong đó. Chủ tâm của Mã Quốc Bình là không muốn Lưu Vĩ Hồng dấy vào đầm nước đục này. 

Lưu Vĩ Hồng khẽ mỉm cười, gật gật đầu. 

Nếu quyết tâm đã định, với việc Lưu Thành Thắng gọi điện thoại hay không, khác biệt vẫn là rất lớn. 

Mã Quốc Bình thở dài, không có nói gì nữa. 

Lưu Vĩ Hồng cái gì cũng tốt, chỉ là có đôi khi rất ngang bướng, chuyện đã nhận định, trâu chín đầu cũng kéo không về 

Lưu Thành Thắng chậm rãi nói: 

- Vĩ Hồng, con bây giờ còn trẻ, rèn luyện nhiều một chút không có gì. Tuy nhiên con phải nhớ kỹ, kiên quyết dám nghĩ dám làm là tốt, nhưng là phải xem xét thời thế, không cần cứ dũng cảm tiến tới. Vừa phải vùi đầu kéo xe, cũng phải ngẩng đầu nhìn đường 

Lưu Vĩ Hồng rùng mình, ưỡn thẳng người, kính cẩn địa đáp: 

- Vâng, bác cả, con nhớ rồi 

Vẻ mặt Mã Quốc Bình, ôn hoà lại một chút. Lưu Thành Thắng nói không sai, Lưu Vĩ Hồng bây giờ còn trẻ, chức vụ cũng không quá cao, thật muốn làm rối lên, vấn đề cũng không đến mức quá nghiêm trọng. Hiện giờ rèn luyện nhiều hơn, tóm lại là tốt. Một khi tới địa vị cao rồi, cũng có thể tránh không phạm phải sai lầm lớn 

Ở biệt thự Long Sơn dùng bữa xong, Lưu Vĩ Hồng cáo từ mà đi, lái xe tới trụ sở cơ quan Tổng cục Chính trị, đậu xe dưới bóng cây trong sân, lập tức đi lên lầu 4 của một tòa nhà ký túc xá. Ở trong tòa nhà ký túc xá đều là cán bộ cao cấp cơ quan của Tổng cục Chính trị. 

Cha Lưu Bân - thiếu tướng Lưu Hồng An sống ở lầu 4 

Lưu Vĩ Hồng lần này quay về bắc kinh, thăm hỏi Lưu Hồng An một trong "Quy trình" được dự định. Lưu Vĩ Hồng sớm đã gọi điện thoại hẹn trước 

Lưu Hồng An không phải chiến hữu cũ của Lưu Thành Gia, nhưng cùng Lưu gia quan hệ nhất quán không tồi. Với giao tình của Lưu Vĩ Hồng và Lưu Bân, nên đến nhà thăm hỏi. 

Sau khi ấn chuông cửa, Lưu Hồng An tự mình ra mở cửa 

- Ha ha… Vĩ Hồng, đến rồi à 

Thấy được Lưu Vĩ Hồng thân hình vạm vỡ trước cửa, Lưu Hồng An cười hô, trong mắt toát ra vẻ thân thiết 

Lưu Hồng An khoảng năm mươi tuổi, ở nhà, mặc y phục hàng ngày, mang một bộ mắt kính gọng vàng, vẻ mặt nho nhã. Vốn Lưu Hồng An cũng nổi danh là nho tướng 

- Chào chú Lưu 

Lưu Vĩ Hồng cung kính cúi đầu vấn an Lưu Hồng An 

- Được được, mời vào mời vào! 

Lưu Hồng An cười ha hả nói. 

Lưu Vĩ Hồng đi vào cửa, thuận tay đặt lễ vật cầm trong tay xuống 

Lưu Hồng An nói: 

- Vĩ Hồng, sao đến nhà chú Lưu chơi, còn mang quà cáp làm thế? 

Lưu Vĩ Hồng cười nói: 

- Chú Lưu, con đây chỉ là làm ơn mà không tốn công sức. Đây đều là đặc sản Hạo Dương, Lưu Bân hiếu kính hai vị, con chỉ là sang tay thôi, ha ha 

Lưu Hồng An cười ha hả, nói: 

- Con đó, không hổ là làm Bí thư Thị ủy, há mồm là có thể nói được! Đến đây, mời ngồi! 

- Cảm ơn chú Lưu 

Lưu Vĩ Hồng đi nhanh tới trước, ở sô pha ngồi xuống. 

Lưu Hồng An tự mình pha trà cho hắn 

Lưu Vĩ Hồng khẩn trương đứng dậy tiếp lấy, hỏi: 

- Chú Lưu, cô Từ đâu? 

Cô Từ dĩ nhiên là vợ của Lưu Hồng An, khi còn nhỏ Lưu Vĩ Hồng đến đây chơi đùa, cô Từ đối với hắn rất tốt 

- Ha ha, cô hả, hiện tại bận lắm, thường xuyên tăng ca, phải làm đề tài nghiên cứu, còn phải dẫn dắt nghiên cứu sinh, khá bận 

Cô Từ và Dương Cầm như nhau, là phần tử trí thức cao cấp, nghiên cứu viên của viện nghiên cứu nào đó 

Lưu Hồng An ở sô pha ngồi xuống, trên dưới quan sát Lưu Vĩ Hồng vài lần, cười nói: 

- Vĩ Hồng, cơ sở công tác này nhìn qua khá vất vả nhỉ, con cũng biến thành người châu Phi rồi. 

Lưu Vĩ Hồng cười nói: 

- Công tác cơ sở, luôn phải đi xuống xem xét mới được, nếu không thì là quan lieu rồi 

- Ha ha, nói đúng, có phong cách của lão Lưu. Lão Lưu trước kia cũng là thường xuyên xuống cơ sở làm điều tra nghiên cứu... Thế nào, Vĩ Hồng, Lưu Bân ở Hạo Dương, biểu hiện được chứ? Thủ trưởng bộ đội có phê bình gì nó hay không? 

Lưu Vĩ Hồng cười nói: 

- Cái gọi là chỉ có cha hiểu con nhất. Lưu Bân là con của chú, chú còn không hiểu cậu ta ư? Cậu ta ở đâu cũng là ưu tú nhất. Chỉ là thường xuyên càu nhàu nói với cháu quá nhàn 

Lưu Hồng An hai mắt hơi hơi nhíu lại, thản nhiên nói: 

- Quân nhân mà, vừa phải kéo ra được đánh cho thắng, cũng phải bình ổn vững vàng, ngồi cho vững! 

- Chú Lưu dạy rất phải. 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười gật đầu. 

codon.trai 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.