Quan Gia

Chương 786: Chương 786: Sở Công an tỉnh chú ý




 

Quan Gia 

Tác Giả: Hãm Bính  

Chương 786: Sở Công an tỉnh chú ý 

Nhóm dịch: PQT 

Nguồn: Mê Truyện 

 

 

 

 

Đám quan viên buổi tối đi nhà khách Hạo Dương ăn cơm hầu hết đều giật nảy mình. Không ngờ sẽ ở cửa nhà khách nhìn thấy Cục trưởng Công an địa khu Thân Khắc Lễ. Thân Khắc Lễ đến nhà khách Hạo Dương ăn cơm, đây không kỳ quái. 

Cán bộ có thực quyền nhất định, bình thường đều là khách quen cao cấp của nhà khách. Kỳ quái chính là, Thân Khắc Lễ không ngờ đang đợi người 

Cục trưởng Công an địa khu, ở toàn địa khu Hạo Dương, cũng được xem là một nhân vật lớn có máu mặt. Bình thường đều là người khác cung kính chờ đợi sự hiện diện của Cục trưởng Thân, Thân Khắc Lễ đâu lẽ nào lại đi đợi người khác chứ? 

Hiện tại toàn địa khu Hạo Dương, cán bộ được Thân Khắc Lễ trọng lễ như vậy, thật đúng là không nhiều lắm, có thể đếm trên đầu ngón tay. Đến Phó chủ tịch Địa khu, e là cũng không đủ phân lượng này. 

Đoàn người liền cùng nhau trở nên cẩn thận hơn, mỉm cười chảo hỏi Thân Khắc Lễ, liền vội vội vàng vàng chui vào phòng riêng của mình, đóng chặt cửa, trốn ở trong đó, đỡ phải bị nhân vật lớn nhìn thấy không được tự nhiên. 

Khoảng 6h, Bí thư Thị ủy Lưu Vĩ Hồng đi bộ thay xe, chậm rãi đi tới. 

Tòa nhà Thị ủy cách nhà khách Hạo Dương không xa, bình thường đi làm hay xuống ca, Lưu Vĩ Hồng cũng không dùng xe, đều là đi bộ, coi như là rèn luyện thân thể. Trong khoảng thời gian này, công tác Lưu Vĩ Hồng cực bận, ngoại trừ mỗi buổi sáng kiên trì luyện tập, bình thường thật đúng là không có bao nhiêu thời gian để rèn luyện. Người này đã quen kiên trì rèn luyện, một khi giảm bớt thời gian rèn luyện, thì cứ cảm thấy cả người rã rời khó chịu 

- Ha ha, Bí thư Lưu, đến rồi 

Thân Khắc Lễ thấy thế, vội vàng tiếp đón, cùng Lưu Vĩ Hồng bắt tay. 

- Thật ngại quá, phải để Sếp Thân đợi lâu 

- Nào có nào có, tôi cũng mới đến một lát thôi. Bí thư Lưu mỗi ngày đều đi bộ đi làm và xuống ca sao? 

- Đúng vậy, cả một ngày công tác nên hoạt động chút gân cốt 

Thân Khắc Lễ cười nói: 

- Cậu thân thể thế này còn kiên trì rèn luyện, bảo chúng tôi phải làm sao đây? Đúng là người so với người thật sự là tức chết người! 

Hai người hàn huyên, cùng nhau đi vào gian phòng mà Thân Khắc Lễ đã đặt sẵn. Người gặp được dọc đường, đều nhường đường cho Bí thư Lưu và Cục trưởng Thân. Hai tên này, đều là thứ dữ ở Hạo Dương 

Phòng riêng là phòng sáu người ngồi, bố trí cũng khá tinh xảo. Người phụ trách nhà hàng nhà khách đích thân phục vụ hai vị lãnh đạo, đợi Lưu Vĩ Hồng và Thân Khắc Lễ ngồi xuống ổn định, thức ăn rượu nước lần lượt như nước chảy được đưa lên bàn, chỉ chốc lát trên bàn đã bày biện đầy đồ ăn thức uống. Sáu món một canh, rồi có rượu ngũ lương. Đều là rượu và thức ăn mà Lưu Vĩ Hồng thích, có thể thấy được Thân Khắc Lễ làm đủ bài tập, rất có thành ý. 

- Sếp Thân, chỉ hai người, sao mà nhiều rượu và thức ăn thế? 

- Ha ha, tiếp đãi khách quý, quá keo kiệt thì không được đâu 

Lưu Vĩ Hồng cười vung tay nói: 

- Sếp Thân, ông là lãnh đạo lão thành, đây là sỉ nhục tôi rồi? 

Thân Khắc Lễ nói: 

- Lãnh đạo lão thành không dám nhận, tuy nhiên chúng ta quả thật cũng là bạn bè cũ nhiều năm mà? Chúng ta đều là “những người” đợt đầu tiên đến Hạo Dương, xem như người khai hoang, ha ha... 

Thân Khắc Lễ nói lời này, cũng là nói được vô cùng hình tượng. Năm đó địa khu Hạo Dương vừa mới thành lập, Thân Khắc Lễ và Lưu Vĩ Hồng liền cùng nhau điều đến đây. Thân Khắc Lễ vừa đến, chỉ là Cục trưởng Công an, còn Lưu Vĩ Hồng lúc đó, cũng chỉ là Phó chánh văn phòng của cục Nông nghiệp địa khu, cán bộ cấp phó phòng nho nhỏ ở trước mặt Thân Khắc Lễ, thật sự chỉ là thế hệ con cháu. Lúc ấy đến phân lượng Chu Kiến Quốc ở trong cảm nhận của Lục Đại Dũng đều không bằng Thân Khắc Lễ, càng miễn bàn đến Lưu Vĩ Hồng. Không ngờ 3 năm thời gian trôi qua, cán bộ cấp phó phòng nhỏ nhoi năm đó, nhảy cái đã thành Bí thư Thị ủy, ngang nhiên cùng nhân vật lớn như Thân Khắc Lễ ngồi ngang hàng nhau, Thân Khắc Lễ miệng nói lời khách khí, trong đầu không thể không có một chút cảm thán. 

Đây đúng là Trường Giang sóng sau đẩy sóng trước, thế hệ người mới đổi người cũ. 

Tuy nhiên Thân Khắc Lễ hiện tại được công nhận là dòng chính của Chu Kiến Quốc, cùng Lưu Vĩ Hồng xem như là chiến hữu trong một chiến hào, kết giao tuy rằng không nhiều, nhưng cũng không có gì ngăn cách, không khí phòng riêng có thể nói là hòa hợp. 

Nhân viên phục vụ rót đầy rượu cho hai vị lãnh đạo, Thân Khắc Lễ phất phất tay, cho nhân viên phục vụ lui ra ngoài, nâng chén rượu lên, nói với Lưu Vĩ Hồng: 

- Nào, Bí thư Lưu, làm một ly! 

- Cạn ly! 

Lưu Vĩ Hồng mỉm cười cùng ông ta cụng ly một cái, một uống cạn 

- Dùng bữa dùng bữa! 

Thân Khắc Lễ tự mình động thủ, gắp chút thức ăn đặt vào chén nhỏ cho Lưu Vĩ Hồng, có vẻ rất là ân cần hiếu khách. 

Lưu Vĩ Hồng khách khí hai câu, lại đáp lễ Thân Khắc Lễ một ly. 

Uống vào vài chén rượu, không khí dần dần hòa hợp hơn, Lưu Vĩ Hồng mỉm cười nói: 

- Sếp Thân, có phải sở Công an tỉnh có ý kiến không? 

Thân Khắc Lễ hôm nay bỗng nhiên mời hắn ăn cơm, khẳng định là vì chuyện Thiệu Minh Chính mấy tên lưu manh Cửu An kia, mặc dù Thân Khắc Lễ và Lưu Vĩ Hồng quan hệ coi như khá tốt, nhưng trước nay chưa từng cùng nhau ăn cơm riêng với nhau. Lưu Vĩ Hồng liền chủ động đề cập tới câu chuyện 

Chuyện này, Lưu Vĩ Hồng biết Cửu An bên kia sẽ không từ bỏ ý đồ. Tân Minh Lượng tự mình gọi điện thoại cho Tào Chấn Khởi, mấy ngày trôi qua, Tào Chấn Khởi không hề động tĩnh, cho tới nay chưa từng tìm tới Lưu Vĩ Hồng. phỏng chừng là không muốn dấn thân dính vào đây. Tân Minh Lượng ở Cửu An cố nhiên là “ông hoàng” nói một không hai, nhưng cũng quản không được Hạo Dương, nếu là việc khác, Tào Chấn Khởi còn có thể nể mặt Tân Minh Lượng, thuận tay giúp y giải quyết. Đây cũng là lễ nghĩa qua lại phải có trong quan trường. Nhưng đề cập tới Lưu Vĩ Hồng, vậy hoàn toàn khác hẳn 

Tào Chấn Khởi mới không vì một cú điện thoại của Tân Minh Lượng, mà hướng Lưu Vĩ Hồng đột nhiên đổi sắc mặt 

Ở trong cảm nhận Tào Chấn Khởi, Tân Minh Lượng và Lưu Vĩ Hồng là không hề ở cùng một cấp bậc. Đắc tội Tân Minh Lượng thì không sao, y cũng cắn không được Tào Chấn Khởi một miếng thịt nào, vì chuyện này mà cùng Lưu Vĩ Hồng xảy ra xung đột, Tào Chấn Khởi mới không khờ dại đến thế 

Có thể kết luận, Thân Khắc Lễ khẳng định không phải được Tào Chấn Khởi chỉ thị gì đó, mới hẹn Lưu Vĩ Hồng ăn cơm. Chu Kiến Quốc càng không thể ra chỉ thị cho Thân Khắc Lễ, nếu là Chu Kiến Quốc muốn cùng Lưu Vĩ Hồng nói chuyện này, cần gì phải mượn tay Thân Khắc Lễ chứ? 

Bởi vậy có thể biết, phỏng chừng tám phần là người bên Cửu An đem sự tình báo lên trên, sở Công an tỉnh bên kia có ai đó đã lên tiếng. 

Thân Khắc Lễ giơ ngón tay cái lên, nói: 

- Bí thư Lưu, lợi hại, liệu sự như thần. 

Lưu Vĩ Hồng cười cười, tuy nhiên vẻ tươi cười hơi lãnh đạm. Hiển nhiên không phải đối với Thân Khắc Lễ có ý kiến, mà là đối với Cửu An bên kia có ý kiến. 

- Lúc này a, người Cửu An bên kia rất không phục lắm, nói chúng ta không tuân thủ quy củ, vượt quyền phá án, hoàn toàn không đem đồng chí cơ quan chính pháp Cửu An để vào mắt, liền kiện lên sở Công an tỉnh. Mới vừa rồi, Phó giám đốc sở Nghiêm của sở Công an tỉnh... Ồ, là Nghiêm Như Bồi, gã là Phó giám đốc sở của sở Công an tỉnh kiêm chủ nhiệm ban Chính trị… Nghiêm Như Bồi gọi điện thoại cho tôi, nói đồng chí Liêu Trạch Trung đối với chuyện này khá chú ý, muốn cục Công an chúng ta đốc thúc một chút 

Thân Khắc Lễ nhấc mày nói 

Phải nói, Thân Khắc Lễ nói lời này rất có tiêu chuẩn, luôn mồm "Chúng ta" "Bọn họ", nhìn qua lập trường cực kỳ kiên định, tôi với Lưu Vĩ Hồng anh là người một nhà, Cửu An bên kia là "Bọn họ" 

Đầu tiên là trên tâm lý khiến Lưu Vĩ Hồng có cùng nhận thức với gã, không đến mức nổi lên phản cảm 

Cái gọi là đồng chí Liêu Trạch Trung, Lưu Vĩ Hồng tự nhiên là ngưỡng mộ đã lâu. Liêu Trạch Trung là Phó chủ tịch tỉnh kiêm Giám đốc sở Công an tỉnh của tỉnh Sở Nam. Cục Công an Cửu An kiện lên trên, Liêu Trạch Trung tỏ vẻ chú ý, cũng là trong tình lý. 

Tuy nhiên Thân Khắc Lễ cũng không nói uqa1 thấu đáo, khi Nghiêm Như Bồi nói lại là Liêu Trạch Trung có chút chú ý, lời nói này lại không hòa nhã như vậy. Nghiêm Như Bồi nói Liêu Chủ tịch tỉnh rất tức giận, hy vọng cục Công an địa khu Hạo Dương có thể xử lý tốt chuyện này càng sớm càng tốt, đem nhân viên liên quan tới vụ án chuyển giao cho cục Công an Cửu An xử lý. Còn nói muốn cục Công an địa khu Hạo Dương chỉnh đốn lại kỷ luật của cục Công an thị xã Hạo Dương, không nên gây rối như thế 

Thân Khắc Lễ đối với tính cách của đúng Lưu Vĩ Hồng, vô cùng rõ ràng, vị "Thái Tử gia" này, không phải là ai cũng chịu nể mặt. Năm đó khi làm Bí thư Khu ủy nhỏ bé, đã ngang nhiên chống đối lại tổ điều tra Ủy ban Kỷ luật tỉnh, khiến cho mặt xám mày tro. Chuyện lần này, tốt nhất là cùng Lưu Vĩ Hồng thương lượng, thuận theo tóc của hắn mà vuốt, thì còn có vài phần hy vọng được giải quyết, nếu đem nguyên văn lời nói Nghiêm Như Bồi thuật lại, vậy là hỏng toàn tập. Lưu Vĩ Hồng nếu chịu thua, thì đúng là có quỷ a! 

Không cần nói Nghiêm Như Bồi là một Phó giám đốc sở Công an tỉnh, cho dù là Liêu Trạch Trung đích thân ra tay, e là Lưu Vĩ Hồng cũng dám chống đối như nhau. Liêu Trạch Trung cố nhiên quyền cao chức trọng, cũng chưa chắc có thể lướt qua đầu Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tỉnh Phương Đông Hoa. Lưu Vĩ Hồng cũng có thể trực tiếp đem Phương Đông Hoa đính trên tường không thể xuống 

Đây cũng là sách lược mà Thân Khắc Lễ suy nghĩ mãi mới áp dụng. Đứng ở lập trường của Thân Khắc Lễ, y đương nhiên là hy vọng việc này có thể thuận lợi giải quyết, Lưu Vĩ Hồng chỉ thị cục công an thị xã, đưa mấy người bị tình nghi phạm tội chuyển giao cho cục Công an Cửu An, vậy phải đỡ phiền toái hơn không? 

Nếu thật sự chống chọi đến củng như bây giờ, cuối cùng mấy sếp lớn ở tỉnh lên tiếng, có lẽ Lưu Vĩ Hồng cuối cùng là sẽ chịu thua giao người, nhưng ảnh hưởng gây ra cực lớn a, nhất định sẽ liên lụy cả Thân Khắc Lễ vào đó. Không phải nói Thân Khắc Lễ y chủ nghĩa cá nhân, bao che cán bộ hệ thống công an Hạo Dương, thì nói y vô năng, thân là Cục trưởng Công an địa khu, mà không thể chỉ huy đội ngũ của một cục công an thị xã. Dù là kiểu đánh giá nào, Thân Khắc Lễ đều không muốn nghe 

Lưu Vĩ Hồng lai lịch lớn, bên trên có chỗ dựa, Thân Khắc Lễ y lại không hề có hậu trường cứng rắn như vậy 

- Sếp Thân, Chủ tịch tỉnh Liêu và lãnh đạo khác của sở Công an tỉnh, chỉ chú ý trình tự chúng ta không hợp pháp, không chú ý một chút đến tình hình khác sao? 

Lưu Vĩ Hồng bưng chén rượu trầm ngâm một lát, thản nhiên hỏi 

Thân Khắc Lễ vừa nghe vậy, trong lòng liền trầm xuống, biết sự tình có thể không xong rồi. Tính ngang ngược của chàng thanh niên trước mặt này, lại nổi lên rồi, liền cười nói: 

- Bí thư Lưu, cậu cũng đừng hiểu lầm, lãnh đạo sở Công an tỉnh chủ yếu là muốn phối hợp công tác của hệ thống công an địa phương. Nếu quan hệ làm quá căng, thì về sau có hành động liên hợp lớn, cũng không tiện phối hợp 

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên nói: 

- Lãnh đạo Sở Công an tỉnh suy xét toàn diện, tôi hoàn toàn có thể lý giải. Tuy nhiên sở Công an tỉnh vì sao lại không chú ý một chút đến tình hình trị an bên Cửu An chứ? Trị an bên Cửu An loạn cào cào như thế, lãnh đạo sở Công an tỉnh lẽ nào không biết sao? Phần tử phạm tội đánh người giết người cưỡng bức không ai quản, cục Công an bắt người cũng sai lầm. Phương hướng lãnh đạo Sở Công an tỉnh chú ý, có phải quá hạn hẹp không! 

Thân Khắc Lễ âm thầm lắc đầu, thở dài, trong lòng hiểu rõ, hôm nay người hoà giải này làm không thành rồi. Ban đầu Thân Khắc Lễ còn tính phân tích nói rõ quan hệ lợi hại cho Lưu Vĩ Hồng, ngẫm lại vẫn là từ bỏ, bật cười ha hả, nói: 

- Nào, Bí thư Lưu, uống rượu. 

Tính ngang bướng của Lưu Vĩ Hồng đã phát tác, chuyện này muốn giải quyết yên ổn, chỉ sợ là rất khó đây. 

Hồng Thất Công 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.