Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 350: Chương 350: Nhật nguyệt ngũ luân




Trở về từ Thủy Hàn Phong, Nhạc Vũ liền báo cho Đoan Mộc Hàn sau đó quay về Đại diễn phủ tạm thời để xuống hết thảy, đóng cửa tìm hiểu tiến hóa bộ Ngũ Hành linh phù của Ngũ Sắc Thần Quang của Sơ Tam.

Chuyện này đối với hắn hiện giờ còn quan trọng hơn cả chuyện kết đan.

Sau hai ngày, Nhạc Vũ cũng lâm vào trầm tư, vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ.

Cấu thành của linh phù cũng đơn giản, chỉ cần để cho Sơ Tam liều mạng là có thể mở ra Ngũ Sắc Thần Quang tức khắc.

Ngoài ra hắn cũng có dự cảm, nếu hai trăm mười Ngũ Hành linh phù này dung nhập vào đến đan điền của mình thì nhất định có thể thành công khiến cho phù trận hình cầu kia kết thành Kim Đan!

Nhưng vấn đề là tổ hợp một trăm lẻ tám linh phù bên ngoài, với kinh nghiệm của hắn trước kia thì trừ khi nội tức hiện giờ của hắn tăng gấp đôi mới có thể dung nạp được!

- Trong chín tháng này, chân khí Hỗn Nguyên Ngũ Hành của mình đã tích lũy được hơn năm sáu lần, bất quá muốn dung nạp tầng linh phù thứ ba này chắc vẫn còn thiếu xa. Cho dù thế nào, cũng cần thêm ít nhất tám tháng cho tới một năm nữa.

Nhạc Vũ khẽ nhíu mày, quyết định trước hết phải thí nghiệm để quan sát. Đầu tiên là đem hai tầng gia tăng thành tổng cộng ba trăm đạo linh phù. Điều khiến hắn vui mừng là việc này không mất quá nhiều thời gian, cũng như trước kia, chỉ cần một tổ hợp năm cái mới vừa ngưng kết thì đã được phù trận hình cầu tự động dung nạp.

Điều khiến hắn sầu não là cứ sau khi một tổ hợp linh phù hình thành thì phù trận hình cầu kia lại mở rộng ra ngoài thêm một chút. Đợi đến khi ba trăm linh phù hoàn toàn tạo xong, nội tức vừa khó khăn tụ tập trong cơ thể hắn lập tức bị thu nạp vào, thể tích phù trận hình cầu lại tăng lên thêm mấy lần.

Nhạc Vũ thầm thở dài, tiếp tục bắt đầu tầng thứ ba của phù trận. Tầng này phải cần Hỗn Nguyên chân khí số lượng lớn. Quả nhiên Nhạc Vũ mới miễn cưỡng làm ra ba mươi tổ hợp thì chân khí Hỗn Nguyên trong kinh mạc đã chỉ còn chưa đầy ba thành.

Nhạc Vũ cũng không dám tiếp tục, nghĩ thầm dù gì mình cũng phải lưu lại chút pháp lực đối địch. Bất quá xem tình hình hiện giờ thì vẫn cảm thấy lạc quan, nói không chừng từ tám tháng đến hai năm nữa là có thể.

Thoáng qua chút thất vọng nhưng sau đó hắn lại cười tự giễu, mình hiện giờ đã mạnh hơn tu sĩ bình thường không biết bao nhiêu. Từ lúc mười hai tuổi cho tới giờ chỉ mới năm năm, tốc độ này đã đủ để kinh thế hãi tục. Người khác hai ba trăm năm mới có thể hoàn thành như vậy, bản thân chỉ mười mấy năm đã làm được, như vậy còn chưa đủ hay sao?

Nếu là có thể luyện chế đan dược cao cấp hơn thì cũng có thể hoàn thành nhanh hơn, bất quá con đường này hiện giờ là căn bản đoạn tuyệt. Tu sĩ cao cấp sở dĩ không dùng đan dược ngoại trừ việc không thể loại bỏ hoàn toàn độc chất thì còn ở tâm ma. Nếu sử dụng quá nhiều có thể sẽ hấp dẫn những Vực Ngoại Thiên Ma tập kích.

Cho nên những đan dược cao cấp tuy là mê người nhưng đối với những tu sĩ địa giai như bọn họ mà nói tự thân nỗ lực mới là tốt nhất.

Hiện giờ thất phẩm linh đan đối với Nhạc Vũ đã không có tác dụng gì, về phần những thứ cao cấp hơn như lục phẩm ngũ phẩm, trước lúc chưa tự tin đối phó tâm ma, Nhạc Vũ cũng không chuẩn bị đi luyện chế.

- Cũng được! Dù sao là trong vòng một năm, tuyệt không thể kết đan. Như vậy trước lúc độ kiếp mình sẽ làm căn cơ vững chắc hơn một chút! Không biết sau khi lực lượng thân thể rèn luyện lên đến 160 Thạch lực thì khi độ kiếp sẽ xuất hiện tình hình gì.

Nghĩ đến điểm này, trong mắt Nhạc Vũ nhất thời lóe lên sắc nhọn. Trong thoáng chốc đã bình ổn tâm cảnh, mở lại động phủ khôi phục cuộc sống như thường.

Thời gian bế quan của hắn mới chỉ bốn ngày, Đoan Mộc Hàn cũng không lấy làm kinh ngạc, vẫn cứ đều đặn mỗi sáng mỗi chiều dùng Chu Lệ Kiếm đánh tới.

Còn bên chỗ Xương Băng Hồng sau khi gặp lại cũng hơi hơi động dung:

- Tu vi ngươi tựa hồ lại có tiến nhanh, hình như đã có sở ngộ với việc kết đan?

Nhạc Vũ hơi kinh hãi, hắn sớm biết sư thúc tổ này của mình tuệ nhãn như đuốc nhưng không ngờ lại tinh tường như vậy.

Bất quá ở trước mặt Xương Băng Hồng thì chuyện này vốn không cần giấu diếm, Nhạc Vũ lập tức gật đầu nói:

- Ước chừng còn có một năm rưỡi nữa thì đệ tử hẳn là có thể thành công kết đan

Nghe được lời ấy, Tào Vấn khẽ thở phào nhẹ nhõm, thầm kêu may mắn.

Xương Băng Hồng trầm ngâm chốc lát, trên mặt lần đầu tiên nở nụ cười:

- Một năm rưỡi sao? Sớm hơn ta dự đoán một năm. Vũ nhi, tuy ta hận ngươi không kết đan ngay bây giờ mới thỏa đáng nhưng người tu hành chúng ta tối kỵ gấp gáp mà cần một chữ “ổn”! Hiện giờ ngươi vững vàng là tốt, chờ hai ba năm nữa sẽ thành, đừng để ý đến bọn ta!

Nhạc Vũ cảm động, tuy trên mặt không biểu hiện gì nhưng trong lòng cũng không nguyện thấy Xương Băng Hồng lúc đó vẫn lạc. Trưởng bối trên thế gian này người làm hắn có thể hoàn toàn tín nhiệm, ngoại trừ Nhạc Trương Thị cũng chỉ có người trước mắt này mà thôi.

Chẳng qua chuyện tu hành mặc dù không có trưởng bối mong đợi, hắn cũng sẽ không dễ dàng để mình phung phí thời gian ở cảnh giới này quá lâu.

Nghĩ đến đây, Nhạc Vũ bất giác nhìn sang Tào Vấn, vị sư thúc chắc cũng đã chuẩn bị rời động, đây cũng là cơ hội mà hắn mong đợi.

Nhạc Vũ từ lâu vẫn mong muốn đi xuống tầng thứ năm của Thiên tiên quật, nơi chứa các thi thể của tu sĩ Nguyên Anh nhưng chưa được. Hiện giờ vì nguyên nhân Tào Vấn chuẩn bị độ kiếp mà nhân thủ không đủ chính là một cơ hội!

Hơn nữa rất có thể đây là cơ hội duy nhất của hắn. Dù sao thời gian chịu phạt của hắn ở Thiên tiên quật cũng chỉ là mười năm mà thôi, hiện giờ đã được gần một nửa!

Tuy vì nguyên nhân chân khí chưa đầy mà nhất thời Nhạc Vũ không có khả năng vấn đỉnh Kim Đan. Bất quá chỉ sau một tháng đã có một chuyện vui ngoài dự kiến đã khiến tâm trạng của hắn lại thêm phấn chấn.

Vào ngày hôm đó hắn đang rèn luyện Nhật Nguyệt Ngũ Luân Quyền thì đột nhiên cảm thấy Diễn Thiên Châu sau gáy lại một lần nữa điên cuồng thu nạp linh lực thiên địa, ngay sau đó toàn thân chấn động.

Đầu tiên Nhạc Vũ cảm thấy khó hiểu, sau đó nhớ lại tình hình lúc kiếp trước khi hệ thống phụ trợ trí năng lên cấp tựa hồ cũng giống vậy.

Nghĩ đến đó hắn lập tức cảm thấy vui mừng, tình huống này chắc chắn là thống phụ trợ trí năng tiến hóa, đang trong quá trình phân giải để tổ chức lại.

Dùng hồn thức xâm nhập vào trong Diễn Thiên Châu, Nhạc Vũ càng thêm kinh ngạc, trong thế giới này mơ hồ đã có màu sắc.

Nhạc Vũ thấy được biến hóa này thì cũng thầm kỳ quái.

- Chẳng lẽ nguyên nhân là mình sắp xem xong Kinh Sóc Các, điều này hình như không đúng. Đúng ra thì Diễn Thiên Châu bắt đầu tiến hóa mạnh sau khi Sơ Tam độ kiếp!

- Chẳng lẽ là do những linh phù của Ngũ Sắc Thần Quang?

Nhạc Vũ nhớ lại, Diễn Thiên Châu bắt đầu ngưng kết khi Sơ Tam học được Ngũ Sắc Thần Quang tầng thứ nhất được một tháng, sau đó khi nó trải qua lôi kiếp bốn cấp thì Diễn Thiên Châu quả thật trải qua hai lần tiến hóa lớn. Một lần là khi tạo thành ba trăm đạo linh phù, một lần là khi hình thành tầng thứ hai của ngũ hành phù trận hình cầu.

- Theo truyền thuyết, Ngũ Sắc Thần Quang của khổng tước chính là một chút Tiên Thiên Hỗn Độn khí phân hóa thành Ngũ Hành được Khổng Dật Chân Nhân lúc ấy còn chưa khai mở linh trí lấy được.

, từ đó ngộ ra thần thông truyền thừa cho đời sau, nói không chừng trong đó bao hàm bí mật của thế giới hồng hoang.

Nỗi đau đớn chỉ kéo dài chừng một khắc rồi ngừng hẳn. Nguyên nhân là bởi vì hệ thống trí năng của Nhạc Vũ đã ở thế hệ thứ bảy, nếu thật sự hoàn thiện thì thậm chí không có một chút đau đớn.

Nhạc Vũ tiếp đó dùng năng lực phân tích để tìm hiểu toàn diện cơ thể, phát hiện những tế bào của hệ thống trí năng đã có rất nhiều điểm giống với kết cấu của linh phù, còn lại cũng không có gì thêm. Một điểm nữa là sự tương tác khống chế của cơ thể với linh lực thiên địa giờ cũng tăng hơn, cơ nhục lại càng bền bỉ.

Nhìn qua như không có quá nhiều biến hóa nhưng Nhạc Vũ lại hết sức mừng rỡ. Hắn biết rõ chỗ tốt của việc hệ thống trí năng tiến hóa không chỉ đơn thuần như vậy. Thích ứng hoàn toàn với thế giới này chỉ là một phương diện, năng lực tính toán và lí giải thế giới gia tăng mới là thu hoạch lớn nhất.

Lúc này hắn hận không được xông về trong động phủ thử tính toán một linh trận. Bất quá cuối cùng hắn vẫn đè nén được vọng động, rốt cuộc năng lực tính toán thế nào thì đợi đến chiều đến chỗ Xương Băng Hồng sẽ biết rõ. Trước mắt cũng chỉ có vị sư thúc tổ này mới có thể ép ra được tiềm lực tính toán lớn nhất của hệ thống trí năng.

Trong thời gian còn lại của nhật trình hôm nay hắn còn dành cho việc khác. Hít sâu một hơi, Nhạc Vũ bắt đầu tập luyện Nhật Nguyệt Ngũ Luân quyền, được một lát ngũ tạng của hắn bắt đầu phát ra thanh âm như sấm sét.

Thái Ất Trường Sinh Quyền luyện là để luyện gân cốt huyết nhục còn Nhật Nguyệt Ngũ Luân Quyền là để rèn luyện ngũ tạng lục phủ. Thu nạp lực lượng của nhật nguyệt, thôi động ba vòng, lấy ngũ tạng làm vòng mặt trời, lục phủ làm vòng mặt trăng, nhật nguyệt luân chuyển, Ngũ Hành luân hồi, rèn luyện nội tạng. Lâu ngày có thể khiến cho ngũ tạng lục phủ thân thể con người từ từ cường tráng.

Đánh xong một bộ quyền, trên trán Nhạc Vũ đã lấm tấm mồ hôi. Bất quá ngay sau đó hắn nhìn về phía trước, theo bản năng lấy Phượng Loan kiếm cùng Bi Âm đao từ trong nhẫn trữ vật ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.