- Không phải, nghi thức của Thần.
Sybille không kiên nhẫn trả lời, “Ngươi không nên hỏi nhiều, đến lúc đó sẽ biết.
Laisser Morrie ừm một tiếng nói:
- Ca ngợi vầng mặt trời!
Sybille chưa đáp lại, rời phòng ngủ, đi vào phòng bếp.
Lumian thoáng cái có phán đoán:
Sybille có hiểu biết nhất định đối với hoạt động âm thầm của cha xứ và người chăn cừu Pierre Berry, còn chồng của nàng Laisser Morrie hoàn toàn không biết gì!
Nghi thức trong miệng nàng không phải hiến tế trong Mùa Chay, thật sự có khả năng liên quan đến đêm thứ mười hai!
Lumian có một chút thu hoạch rời khỏi nhà Morrie, tiến đến tòa nhà hai tầng chỗ ở của Pato Russell và Madena Bene kia.
Khác với Sybille, Madena Bene mang theo phần tài sản xuất giá thuộc về mình, Pato Russell cũng nhận được phần tài sản bản thân nên có do trong nhà phân cho, vì thế bọn họ có thể xây dựng lên căn nhà coi như không tệ, cũng có hơn hai mươi con cừu ủy thác cho những người chăn cừu chăn thả.
Madena trở thành tình nhân của cha xứ khi nào, Lumian cũng không rõ ràng, hắn chỉ biết trong một năm gần đây nhất, trước khi cấu kết với phu nhân Puares, cha xứ thích tìm đến Madena nhất, có lẽ cấm kỵ về thân phận mang đến mồi lửa nào đó.
Lúc này, Pato Russell học quan hành chính để hai chòm râu quý ông dạo bước trong phòng bếp, hắn hỏi Madena đang bận rộn chỉ huy hầu gái:
- Khi nào lại mời cha xứ đến làm khách?
Hắn tỏ vẻ sốt ruột, hy vọng có thể dựa thế người nắm quyền của thôn Cordu kia.
Madena nhìn con gái riêng của ông Pato, cũng chính là tôi tớ đang nấu cơm, giọng điệu vi diệu nói:
- Ta không rõ, chuyện này quyết định bởi tâm tình của hắn.
Còn có trạng thái thân thể của hắn nữa, đúng không? Lumian ở chỗ bí mật bên ngoài nghe lén không tiếng động nói thầm một câu.
- Không phải gần đây ngươi thường xuyên đi nhà thờ cầu nguyện sao? Có thể thuận tiện hỏi hắn một chút.
Pato Russell không chịu bỏ qua.
Thường xuyên đi nhà thờ? Lumian nhíu mày.
Nhóm người cha xứ kia mưu tính việc bí mật ở trong nhà thờ?
Thật sự là không cho Mặt Trời Vĩnh Hằng và Thánh Sith thể diện…
Lại nghe thêm một lúc, hắn rời khỏi nhà Russell đi đến nhà thờ ở bên cạnh quảng trường trong thôn, hy vọng có thể nói chuyện trực tiếp với cha xứ.
Nhưng mà khi hắn đến nhà thờ, cha xứ Guillaume Bene đã không ở trong này, chỉ có cha phó Michelle Garrigou đứng ở trước thánh đàn.
Đây là một người xứ khác, đến từ Darliege, tốt nghiệp chủng viện Thần học ở Bigor, năm trước được Giám mục phái đến thôn Cordu làm trợ lý cho Guillaume Bene, bình thường rất bị chèn ép, chỉ phụ trách đăng ký mai táng kết hôn sinh đẻ.
Vào tuần hoàn lần trước, Lumian đến nhà thờ, vừa vặn gặp được cha xứ rời đi, đối phương còn kêu hắn ngày hôm sau đến cầu nguyện, hoàn toàn không cho Michelle cơ hội nghe tín đồ cầu nguyện và sám hối.
Vóc người Michelle khá cao, không hề lùn hơn Lumian trước đó (bởi vì ăn ma dược thợ săn, Lumian cảm thấy mình lại cao thêm hai ba cm, sắp 1m8), là một người trẻ tuổi thanh tú có mái tóc quăn màu nâu, hơi ngây ngô.
Nhìn Michelle Garrigou mặc trường bào màu trắng viền vàng, Lumian dang hai tay ra:
- Ca ngợi vầng mặt trời!
Hành lễ xong, hắn nhìn thẳng vào Michelle, muốn nhìn xem cha phó này đối mặt với lễ nghi của giáo hội Mặt Trời Vĩnh Hằng sẽ có phản ứng gì.
Nếu như xuất hiện chần chừ nhất định, vậy Lumian có thể phán định hắn bị nhóm người cha xứ kia dụ dỗ.
Michelle Garrigou lập tức đáp lại bằng tư thế giống vậy:
- Ca ngợi vầng mặt trời!
Hắn không hề do dự, trong đôi mắt màu nâu vàng tràn đầy tình cảm vui sướng và chờ mong.
Theo lời nói của Madena Bene nhóm người, cha xứ kia thường xuyên thương lượng sự việc ở chỗ này, là cha phó, Michelle sẽ phải có phát hiện nhất định chứ? Lumian không hỏi thẳng, liếc nhìn xung quanh nói:
- Cha xứ không ở đây?
- Đã rời đi được một lúc.
Michelle đáp lại, mười lăm phút trước có ba người xứ khác đến tìm hắn đều không tìm được.
Ánh mắt của cha phó nhiệt tình, giống như đang nói có cần tiện thể làm xưng tội không.
Lo nghĩ đến cha xứ có khả năng đi một vòng lại quay về nhà thờ, chờ phu nhân Puares mang bữa tối đến, đang nghe lén đối thoại giữa mình và Michelle, Lumian cố ý thở dài:
- Vậy thì thôi, ngày mai ta lại đến cầu nguyện.
Ánh mắt của Michelle lập tức mất đi sáng rọi.
Lumian xoay người lại, rời khỏi nhà thờ, định đợi đêm khuya dần sâu lại lặng lẽ đến chỗ ở của Michelle, nhìn xem có hỏi được tin tức có ích nào không.
Thấy mặt trời sắp rơi xuống sau núi, hắn quay trở về nhà, nói với Aurora đang dọn bàn ăn:
- Ngươi có phát hiện gì không?
Aurora nhẹ nhàng gật đầu:
- Trừ bỏ những khác thường ngươi đã đề cập ra, ta còn phát hiện cha phó Michelle Garrigou có chút vấn đề.
- Hả?
Lumian không che giấu kinh ngạc của bản thân.