Tưởng Viễn Chu nhìn con gái sau lưng, anh đưa tay cầm bàn tay bé nhỏ của bé, “Sẽ gọi, bởi vì tương lai ở bên cạnh bọn chúng chính là chúng ta.”
Trở lại Hoàng Đỉnh Long Đình, Duệ Duệ ghé vào đầu vai Hứa Tình Thâm rất yên tĩnh, Lâm Lâm ngủ thiếp đi, vào phòng trẻ con, Tưởng Viễn Chu đặt con gái lên giường, nhận lấy con trai từ trong ngực Hứa Tình Thâm, Duệ Duệ cũng đã ngủ thiếp đi.
Hứa Tình Thâm đi vào phòng ngủ, Tưởng Viễn Chu nhìn cô cầm áo lót đi ra: “Làm gì vậy?”
“Đi tắm, lúc nãy ở chỗ chơi trẻ con đổ nhiều mồ hôi.”
“Anh đi cùng em.”
Hứa Tình Thâm dừng chân: “Tắm cũng phải cùng nhau sao?”
“Anh cũng muốn tắm.”
Hứa Tình Thâm lơ đễnh, cô đi tới trước cửa phòng tắm, xoay người nói với anh: “Em tắm trước, anh trải ga giường thay em, lát nữa em muốn ngủ.”
Tưởng Viễn Chu thấy cô nhấc chân đi vào, tiện tay đóng cửa lại.
Anh đi tới cửa, cũng không mở cửa, gương mặt tuấn tú dựa vào gần cửa, sau khi nghe thấy bên trong truyền đến tiếng nước chảy thành dòng rơi xuống đất vang lên âm thanh vô cùng dễ nghe, Tưởng Viễn Chu đưa tay chạm vào cửa giống như có thể cảm nhận được phía trên truyền tới sự ẩm ướt.
Bộ vị phía dưới giống như thức tỉnh, đúng là kinh người.
Giống như Hứa Tình Thâm mặc áo choàng tắm đi qua người anh cũng có thể hạ gục anh.
Giống như cô xõa tóc ra, anh nói cô……………., giơ tay nhấc chân đều có thể khiêu chiến làm cho anh muốn đè ép cô.
Cho nên anh càng không dám làm gì, chờ cô tắm xong lại lên giường ngủ sao?
Không được!
Tưởng Viễn Chu có quá nhiều lý do.
Anh nói trên người cô quá thơm, hết sức mê hoặc người khác.
Hứa Tình Thâm đưa tay cầm lấy sữa tắm, mùi thơm từ trong lòng bàn tay tỏa ra, cô định dội qua hai lần, ít nhất Tưởng Viễn Chu sẽ không ngửi được mùi thơm đó.
Cửa phòng tắm truyền đến tiếng răng rắc, Hứa Tình Thâm đang gội đầu, nước chảy qua đỉnh đầu, cô không nghe thấy tiếng gì.
Tưởng Viễn Chu đi vào, sau đó đóng cửa, anh cởi hết quần áo trên người, Hứa Tình Thâm nhắm chặt hai mắt, bên hông trần trụi bị người ôm lấy làm cho cô nhảy dựng lên, cô cúi đầu dùng tay xoa nước trên mặt, quay đầu nhìn Tưởng Viễn Chu: “Làm sao anh lại vào đây?”
Cảm giác sau lưng nóng bỏng, nhìn đi nhìn lại cô cảm thấy người da thịt màu đồng nơi cổ anh, Hứa Tình Thâm không nhìn xuống dưới.
Tưởng Viễn Chu thăm đưa tay thăm dò từ eo cô, Hứa TìnhThâm đưa tay đè lại cổ tay đang bận rộn của anh: “Em đang tắm.”
Người đàn ông hít một hơi thật sâu: “Thật là thơm.”
“Em… em còn muốn gội đầu.”
“Em cứ làm đi, anh tắm với em.”
Hứa Tình Thâm bật vòi hoa sen, nước rơi trên mặt, Tưởng Viễn Chu đưa tay di chuyển trên người cô, Hứa Tình Thâm sợ nhất chính là yêu khi đang tắm.
“Đợi lát nữa, để cho em tắm sạch sẽ đã…”
Ngừi đàn ông kéo vòi sen xuống, nước phun mạnh lên người Hứa Tình thâ, cả người tràn đầy bọt trắng, Tưởng Viễn Chu đưa tay, bàn tay di chuyển trên cổ cô.
“Dùng loại nào để tắm?”
“Vẫn dùng loại đó cũng chưa thay đổi.”
Hứa Tình Thâm muốn cầm lấy vòi sen: “Để tự em làm.”
“Anh giúp em.”
“Em cũng không phải là đứa trẻ.”
Tưởng Viễn Chu đưa tay sau sau cô làm cho cô xoay người, Hứa Tình Thâm quay đầu nhìn anh :”Buông em ra.”
“Anh tắm giúp em, em không cần làm gì, chỉ cần hưởng thụ là được.”
“Anh đang giúp em sao?” Hứa Tình Thâm hoài nghi.
Tưởng Viễn Chu đẩy vòi sen lên lưng cô, bọt lại nổi lên, từ trên sống lưng chảy xuống, đi qua lưng lại đến hông,………..
Cổ họng Tưởng Viễn Chu nuốt hai cái, “Hứa Tình Thâm, nói em là yêu tinh em còn không chịu nhận.”
“Liên quan gì tới em?” Hứa Tình Thâm muốn đứng dậy, Tưởng Viễn Chu thấy vậy, đưa tay để sau lưng cô: “Đừng động.”
Hứa Tình Thâm nhịn nước dội qua lưng, sau đó đến ngực, rơi xuống đất.
Tưởng Viễn Chu nhìn một màn này, anh đẩy vòi sen đi, Hứa Tình Thâm lau mặt, vừa muốn đứng dậy liền bị người đàn ông từ phía sau ôm lấy. ………………
Trẻ con là phải trong sáng, đến thế thôi nha….. TA LÀ ĐƯỜNG PHÂN CÁCH……
Hứa Tình Thâm cảm tahays miệng khô lưỡi khô: “Em nóng quá.”
“Tắm rồi còn nóng?”
Cô nuốt nuốt, “Anh đừng dội nữa, em xong rồi, em muốn ra ngoài.”
“Đi ra ngoài làm cái gì?”
“Có chút khó chịu, nơi này…”
Tưởng Viễn Chu buông vòi sen, một tay kéo Hứa Tình Thâm lại: “Có phải rất nóng hay không?”
Bốn bề đều là hơi nóng, Hứa Tình Thâm không ngừng gật đầu: “Em đi ra ngoài.”
…………………………….
Lúc hai người ra khỏi nhà tắm, Hứa Tình Thâm mặc áo ngủ, Tưởng Viễn Chu trần truồng đi vào cho nên cũng trần truồng đi ra.
Hứa Tình Thâm ngồi mép giường, cả người đổ xuống, Tưởng Viễn Chu chưa mặc gì cũng nhào lên lưng Hứa Tình Thâ,
Cô vốn đã nhắm chặt mắt: “Nặng quá.”
“Anh mệt.” Tưởng Viễn Chu cũng nói.
Hứa Tình Thâm liếc anh một cái “Anh thích chơi đùa nhất chính là chơi đùa thể lực, Tưởng tiên sinh… có phải bây giờ anh còn muốn một lần nữa hay không?”
“Xem thường anh sao?” Tưởng Viễn Chu cầm lấy cằm cô.
“Nói đúng rồi.” Hứa Tình Thâm cho anh ánh mắt quyến rũ, “Ba phút trước vừa mới tước vũ khí đầu hàng, em cũng không tin hiện tại anh còn có thể………………”
Tưởng Viễn Chu cắn chặt răng: “Em chờ đó.”
“Em không muốn chờ, em muốn hiện tại.”
Người đàn ông nheo mắt nhìn cô, Hứa Tình Thâm càng cười càn rỡ hơn: “Anh có được hay không?”
“Em nói cái gì?”
“Được hay không được, nói thật đi.”
Tưởng Viễn Chu bóp eo cô, lời nói đầy cảnh cáo: “Anh để cho em nói thêm lần nữa, em tốt nhất là suy nghĩ cho kĩ, em phải biết, có mấy câu anh không thích nghe… nếu em nhất định nói thế, vậy anh…”
Hứa Tình Thâm nhếch môi, trong mắt hiện lên sự giảo hoạt, “ được rồi,anh xem mình đi, em nói bây giờ anh không được… nếu anh không thừa nhân thì chứng minh cho em xem đi.”
Tưởng Viễn Chu kéo cô qua, “Em xác định?”
“Xác định.”&Tưởng Viễn Chu cười khẽ, nụ cười xấu xa, anh rất ít khi lộ ra vẻ mặt như vậy, Hứa Tình Thâm vội vàng ngồi dậy, người đàn ông thấy vậy liền đè vai cô lại, một tay kia lại chui vào áo ngủ của cô.
Ngày hôm sau, Hứa Tình Thâm vẫn vì lời khiêu khích kia của mình mà cảm thấy hối hận.&Tưởng Viễn Chu không phải là thần, càng không phải là siêu nhân, nhưng anh có tay.
Lời này là lời của Tưởng Viễn Chu, tóm lại, cuối cùng Hứa Tình Thâm chỉ có thể ừ, dạ cầu xin, nhưng cầu xin cũng không có ích gì, đối với Tưởng Viễn Chu mà nói mãi mãi không đủ, người chịu tiếng là anh cho nên anh nhất định phải phụ trách.
Cuối cùng Hứa Tình Thâm không chịu nổi, cảm giác cơ thể như bị móc sạch, không lời nào đủ để hình dung cô lúc này.
Cô bị cuốn lấy không dám nói lung tung nữa.
Hứa Tình Thâm cũng tổng kết được một câu, khiêu khích Tưởng Viễn Chu chính là tự mình làm bậy, không được người khác đồng tình. Nhà họ Hứa dạo này yên tĩnh hẳn, Hứa Minh Xuyên và Hạ Manh đã chọn ngày đi nhận giấy chứng nhận, Hứa Tình Thâm đã hỏi em trai, thấy nhà cũng không khác gì nhiều.
Triệu Phương Hoa đi tới Hoàng Long đỉnh, không nghĩ tới cả Hứa Tình Thâm và Tưởng Viễn Chu đều không ở nhà.
Thím Nguyệt đang chuẩn bị cùng người giúp việc đưa hai đứa bé ra ngoài, Triệu Phương Hoa nhìn xung quanh, “Chuẩn bị đưa Lâm Lâm và Dụê Duệ ra ngoài sao? Tôi cũng đi, bình thường không có thời gian chơi cùng bọn nhỏ, hôm nay nên đi cùng một chút.” Tự nhiên thím Nguyệt sẽ không từ chối, lại nói đó là người nhà mẹ đẻ của Hứa Tình Thâm.&Đi ra vườn, Triệu Phương Hoa ôm Lâm Lâm, “Lâm Lâm, đi chơi cùng bà ngoại nào.”
Thím Nguyệt và bảo mẫu nhìn nhau, bình thường người đàn bà này vẫn bát hòa với Hứa Tình Thâm, hôm nay sao lại nhiệt tình như vậy?
Triệu Phương Hoa ôm Lâm Lâm đi trước, bà ta đương nhiên tự có chủ ý của mình, bà ta muốn sau này Hứa Tình Thâm là cây to cho bà ta dựa vào, quan hệ đương nhiên không thể nháo lớn. Bà ta phải để Hứa Tình Thâm đứng bên cạnh mình, nói như vậy bà ta mới có thể sống tốt.
Mấy người mang theo đứa nhỏ vào trung tâm thương mại, không ai chú ý tới gian hàng khác có một người phụ nữ đứng đó.&Hứa Ngôn giả bộ như đang chọn quần áo, đợi bọn họ đi qua mới vội vàng đuổi theo.&Lăng Thì Ngâm nói dung, Hứa Ngôn muốn dựa vào bản thân để hấp dẫn Tưởng Viễn Chu là không thể nào.
Mà cô ta và Tưởng Viễn Chu lại khó gặp nhau, nếu cô ta cứ tiếp tục như vậy sợ đến một ngày nào đó Tưởng Viễn Chu gặp cô ta ở ngoài đường nói không chừng cũng không nhận ra.