Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một là do vị trí cách quá gần với Cố gia, ở càng gần thì càng sống không yên với mấy người đó, phát sinh mâu thuẫn gì thì rất khó giải quyết.
Lý do thứ hai là vợ của Lục thúc – Lục thẩm Tiền thị, nổi tiếng là cái loa của thôn, nếu như thật sự ở cùng một chỗ với bà ấy, sợ là đánh rắm thôi cũng sẽ bị đồn ra cho cả thôn biết.
Thật ra thì cũng còn nơi có phòng trống, nhưng tất cả đều đã cũ nát lắm rồi, người vô không sống nổi.
Khi bọn họ đến trước cổng của thôn trang, hai vợ chồng lập tức cõng bao bố dược liệu lại trên lưng, sau đó chào tạm biệt Điền Gia Vượng rồi đi về hướng tiệm thuốc Lạc thị.
Lạc đại phu trông thấy bọn họ cõng hai cái bao bố đi về hướng này từ đằng xa, ông ấy lập tức nhiệt tình mời gọi hai người vào bên trong, bảo dược đồng pha trà cho họ uống rồi ông ấy mới bắt đầu hỏi Cố Thừa Duệ: “Chàng trai trẻ, nhìn sắc mặt ngươi chuyển biến tốt thế này là đã hết bệnh rồi sao?”
“Tạ ơn Lạc đại phu, ngoại trừ việc mỗi sáng sớm sẽ hơi ngứa cổ muốn ho một chút, còn lại thì đều ổn cả.”
“Nói trắng ra là sức khỏe của người trẻ bây giờ rất tốt, có điều để tránh bị bệnh lại thì hồi nữa ngươi nhớ mang về thêm hai gói thuốc, uống để mốt khỏi bệnh luôn.”
Cố Thừa Duệ gật đầu đáp: “Vâng. Ồ đúng rồi, hai ngày này chúng ta có lên núi đào được thêm một ít cây huyết sâm cây, nhưng mà không được nhiều lắm. Ngoài ra còn có mấy loại dược liệu khác nữa, ngài giúp ta nhìn thử chất lượng của chúng được không?”
Hắn vừa dứt lời thì lập tức mở miệng bao bố ra, bắt đầu lấy từng loại dược liệu bên trong ra ngoài.
“Ngươi cứ yên tâm mà đào dược liệu đi nhé, chỉ cần chất lượng tốt, thì ta sẽ thu tất.”- Sau khi Lạc đại phu nói xong, ông ấy xoay người bắt tay vào việc định giá với Cố Thừa Duệ, nghiêm túc kiểm tra chất lượng.
Khi ông ấy thấy được cây thiên ma thì nụ cười trên mặt càng thêm xán lạn.
Sau khi kiểm tra chất lượng xong, ông ấy mới nói: “Chất lượng rất khá đó, cây thiên ma với cây khổ sâm* ta trả một trăm năm mươi văn tiền cho nửa kí, cây huyết sâm như cũ là một trăm văn tiền, cây bạch chỉ và cây phục linh là năm mươi văn tiền. Gừng và những loại dược liệu khác thì ta trả mười văn tiền, ngươi thấy giá này thế nào?”
* Cây khổ sâm:
“Ta chấp nhận giá này, ngài cứ cân đi.”
“Chờ một lát.”- Lạc đại phu nói xong thì đi vào sau nhà kho lấy cái cân ra, ông ấy bắt đầu ngồi cân dược liệu.
Cuối cùng, hai người thu được chín trăm bảy mươi hai văn tiền, đương nhiên là cây thiên ma đóng vai trò chủ chốt trong cuộc giao dịch lần này, chiếm gần hai mươi lăm ký lận mà.
Sau đó hai người mua hai gói thuốc rồi rời đi.
Hai người tiếp tục đi đến cửa hàng tạp hóa mua năm bộ bát đũa, một cái muôi xới cơm bằng đồng, một cái hũ với một cái thùng gỗ.