Anh linh cũng không phải là quỷ hồn, mà là chấp niệm của cường giả, là cường giả khi còn sống ý nghĩ bị in vào thời không trong, sau khi chết ý niệm mãnh liệt không thể tản đi, ngưng tụ ở cùng một chỗ, hình thành đặc biệt tồn tại.
Anh linh không thuộc về sinh mạng, nhưng cũng có thể lấy ra tu luyện, nhưng dưới tình hình chung, anh linh không có đủ linh trí, chỉ biết thực hiện dựa theo suy nghĩ trong giây phút cuối cùng khi còn sống, một khi hoàn thành nhiệm vụ, lại sẽ tự mình tản đi.
Theo Như Lai Phật Tổ biết, nếu như anh linh có loại kỳ ngộ lớn đặc biệt nào đó, cũng có thể sống lại, chỉ có điều sau khi sống lại sau, có khả năng đã không còn là người ban đầu.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao càng là tồn tại cường đại, càng khó có thể bị giết chết, bởi vì càng là tồn tại cường đại, lại càng có nhiều thủ đoạn, lấy máu sống lại, linh hồn tạo lại, chân linh chuyển thế, hoặc anh linh sống lại các loại v.v.
Nhưng sau khi anh linh đều tiêu tan, lại không thể có cơ hội lại sống lại nữa.
Cho dù là tồn tại trong truyền thuyết vượt qua thánh nhân cũng không có khả năng sống lại nữa.
Không ngờ, Nữ Oa nương nương lại khiến cho Quan Âm Bồ Tát đã tiêu tan anh linh có thể sống lại, đây quả thực ngay cả nghe cũng không có nghe nói qua, không trách Như Lai Phật Tổ lại chấn động kinh sợ như vậy.
- Có thể điều này cũng không phải là sống lại.
Đường Tăng nói:
- Đạo hư ảnh này là do lực tín ngưỡng và lực lễ tế ngưng tụ thành, bên trong cũng không có ý thức của Quan Âm Bồ Tát.
- Đúng vậy.
Như Lai Phật Tổ gật đầu:
- Cứ theo đà này, khi có một ngày đạo hư ảnh này hoàn toàn ngưng tụ thành thân thể, có lẽ sẽ sinh ra một ý thức, nhưng ý thức kia hơn phân nửa đã không còn là Quan Thế Âm.
- A di đà phật!
Như Lai Phật Tổ niệm phật, cảm khái nói:
- Quan Thế Âm ra đời như vậy, chỉ trở thành khôi lỗi, chỉ biết chấp hành nguyện vọng của chúng sinh, theo bản năng đi phổ độ chúng sinh. Đây lại không phải là Quan Thế Âm. Thiện tai, thiện tai!
Đồng tử của Đường Tăng co lại, ánh mắt có chút lạnh lùng, lặng lẽ thu hồi bảo bình đại đạo.
Như Lai Phật Tổ nói không sai, Đường Tăng cũng từng có ý nghĩ như vậy, nhưng vẫn không muốn tin tưởng.
Mà bây giờ, ngay cả Như Lai Phật Tổ cũng cảm thấy như vậy, hơn phân nửa chính là kết quả như vậy.
Quan Âm Bồ Tát được sống lại như vậy, vẫn là Quan Âm Bồ Tát ban đầu sao?
Ngay cả chấp niệm cũng bị đánh tan, Quan Âm Bồ Tát được sống lại căn bản không có khả năng nắm giữ ký ức lúc trước sẽ chỉ là một sinh mạng khác, không còn là người ban đầu.
Đến lúc đó, cảnh còn người mất.
Rất có khả năng Nữ Oa nương nương chỉ muốn sáng tạo một sinh mạng có thể giúp nàng quản lý ba giới, nhưng trực tiếp sáng tạo sinh mạng, khó có thể thu được tín nhiệm, sử dụng hình tượng Quan Âm Bồ Tát tới sáng tạo sinh mạng lại không khác, bởi vì Quan Âm Bồ Tát ở trong ba giới có uy vọng quá lớn.
Không phải Đường Tăng có ý định sử dụng ác ý lớn nhất đi suy đoán Nữ Oa nương nương, mà đây chính là kết quả có khả năng phát sinh lớn nhất mà hắn có thể đoán ra.
Nói cách khác, Quan Âm Bồ Tát ban đầu kia cũng sẽ không xuất hiện nữa.
Nghĩ tới đây, Đường Tăng không khỏi có chút hứng thú suy giảm, hắn vốn vẫn chờ mong Quan Âm Bồ Tát sống lại, hiện tại hắn lại không cảm thấy chờ mong nữa.
Bởi vì sau đó lại xuất hiện đã không còn là người quen nữa, mà là một người xa lạ.
Như Lai Phật Tổ bỗng nhiên cảm giác bầu trời đêm quang đãng thoáng cái trở nên âm u, trên bầu trời chẳng biết lúc nào xuất hiện đã mây đen che phủ trăng sao, hình như bất cứ lúc nào cũng sẽ đổ mưa.
Nàng cảm thấy có chút kỳ quái, bấm ngón tay tính toán, lại phát hiện Thiên Đình vẫn chưa tuyên bố hành pháp chỉ làm mây mưa.
- Chuyện gì xảy ra vậy?
Như Lai Phật Tổ nhíu mày cảm ứng, cuối cùng phát hiện ra phạm vi của những đám mây đen, thậm chí là trời âm u như vậy, lại lấy bọn họ ở đây làm trung tâm.
- Lẽ nào...
Như Lai Phật Tổ không khỏi nhìn về phía Đường Tăng, hình như nghĩ tới điều gì, nàng không khỏi bị dọa cho giật mình.
- Tâm tình của Kim Thiền Tử người này lại có thể ảnh hưởng tới thời tiết sao?
Như Lai Phật Tổ khiếp sợ không nhẹ.