Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ

Chương 1132: Chương 1132: Tai to mặt lớn.






Phía đông Yết Dương, sáng sớm hôm nay đã có không ít xe tới đây.

Nhà máy ngọc khí Huy Hoàng của bọn Lý Dương, hôm nay chính thức động thổ. Đối với rất nhiều người Trung Quốc mà nói, một đầu tư lớn ngày khởi công là một ngày rất quan trọng.

Mã Tuấn Đào vì cái ngày này đã chuẩn bị rất lâu.

Sớm sớm, y chạy tới chỗ nhà máy mới, chuẩn bị tất cả cho ngày hôm nay, y cũng là người đến sớm nhất.

Nhà máy ngọc khí Huy Hoàng chính là cái tên do Mã Tuấn Đào đặt, đã được Lý Dương đồng ý đăng ký.

Lấy cái tên này, ý nghĩa là cái nhà máy này của bọn họ sau này sẽ càng ngày càng náo nhiệt, càng ngày càng huy hoàng, đối với Mã Tuấn Đào rất có niềm tin.

Cái nhà máy này, có sức ảnh hưởng của hai vị đại sư cấp đỉnh Ngọc Thánh và Phỉ Thúy Vương, lại có y làm ăn như vậy nhiều người đến chủ trì quản lý, còn có sức ảnh hưởng kinh khủng của Trần Vô Cực.

Hơn nữa sức ảnh hưởng của bọn họ ở Myanmar và khả năng tiêu thụ của tập đoàn Lâm thị, thiên thời địa lợi thậm chí đến nhân hòa đều cụ bị rồi, Mã Tuấn Đào thực sự nghĩ không ra, còn có cách gì có thể để nhà mấy của bọn họ không kiếm tiền.

Cái này cũng có thể nói là lần đầu tư Mã Tuấn Đào có lòng tin nhất.

- Mã tiên sinh, Ngài đến rồi à?

Mã Tuấn Đào đang bận rộn bố trí tất cả, một chiếc xe chạy vào trong nhà máy, Lâm Bá Văn cũng đến rồi.

- Cậu cũng không giống

Mã Tuấn Đào cười ha hả trả lời, tuy cổ phần của Lâm Lang rất ít, nhưng công lao làm ăn ở chỗ này tuyệt đối không thua kém Mã Tuấn Đào.

Lần này, Lâm Lang mời bốn vị đại sư đến tọa trấn. Bốn vị đại sư này mang theo mười mấy đệ tử tay nghề không tệ. Hơn nữa Mã Tuấn Đào từ Vân Nam đến Yết Dương đã thông báo tuyển dụng một số sư phụ chạm ngọc. Hôm nay nhà máy vẫn chưa chính thức thành lập, các gia công chế biến đã đầy đủ rồi.

Đây cũng là một điểm quan trọng nhất của nhà máy ngọc khí, về mặt nguyên liệu, mấy người hoàn toàn không có lo lắng gì.

Có Lý Dương và Phỉ Thúy Vương hai tôn đại thần ở bên phía Myanmar dù không có hàng cũng ưu tiên cung ứng cho bọn họ. Càng không phải nói, bản thân Lý Dương chính là một cổ đông mạch khoáng siêu cấp.

- Cũng vậy thôi, cũng vậy thôi! Mã Tuấn Đào cười ha hả, ánh mắt của y sáng quắt lên:

- Lý Dương cũng đến rồi!

Lâm Bá Văn xoay người lại. Sau lưng y, Lý Dương từ trên xe bước xuống, cùng đi với Lý Dương còn có Vương Giai Giai, Lưu Cương, Triệu Khuê và Hải Đông .

- Tôi cho rằng tôi là người đầu tiên, không ngờ hai người còn sớm hơn tôi.

Lý Dương còn chưa tới liền cười ha hả nói một câu, hôm nay quả thật hắn chuẩn bị sớm, nhanh tới sớm chỗ này.

Hắn là một ông chủ bỏ mặc, bình thường không hỏi gì thì thôi, nhưng hôm nay là ngày động thổ nhất định phải tới, hắn còn phải chủ trì cắt băng, dù sao hắn mới là cổ đông lớn, là đổng sự trưởng.

- Tới sớm để chuẩn bị thêm một số thứ, chúng ta đều giống nhau.

Lâm Bá Văn vừa cười vừa nói, bên cạnh còn có rất nhiều nhân viên công tác đang bận rộn. Một hồi nữa, có khách đến tới lúc đó bọn họ càng thêm bận.

Thời gian chầm chậm trôi qua. Hơn tám giờ sáng Mã Tuấn Đào đã chuẩn bị xong tất cả. Sau khi đã chuẩn bị xong hết, gật đầu mãn nguyện.

Chờ sau khi động thổ, khu nhà xưởng và khu tòa nhà rất nhanh được xây lên, nhà máy ngọc khí không có xây dựng phức tạp như nhà máy khác, những cái này rất nhanh được làm xong.

Dần dần, chính là các tòa nhà văn phòng trung tâm, tòa nhà này tổng cộng có mười hai tầng, cũng là một loại kiến trúc lớn nhất của nhà máy ngọc khí. Tương lai chạm ngọc cấp cao cùng với bốn vị đại sư sẽ làm việc ở đây, trong này rất thích hợp với bọn họ, hơn nữa không gian làm việc vô cùng thoải mái.

Đặc biệt là chỗ làm việc của bốn vị đại sư, không chỉ diện tích rộng, còn có nhân viên phục vụ chuyên môn, để bọn họ yên tâm làm việc.

Nhưng tòa lầu văn phòng không xây dựng tốt cũng không sao, công việc của các đại sư để trước đó, các sư chạm ngọc bình thường cũng có thể khởi công trước.

Theo dự đoán của Mã Tuấn Đào, tối đa hai tháng, nhà máy sẽ bắt đầy sản xuất ra thành phẩm. Đợi sau khi hai tháng, sau khi tất cả mọi thứ đều bình thường, thì có thể làm lễ khai trương, chính thức bắt đầu kinh doanh.

Nếu nguyên thạch của bọn họ mua tốt, hay nguyên liệu mua nhiều, lợi nhuận mỗi năm của nhà máy có thể đạt tới trên trăm triệu đồng, cái này cũng trở thành một chậu châu báo thực sự.

- Ông chủ Trầm và hội trưởng Vương đến rồi!

Mã Tuấn Đào mặt bộ đồ tây trắng phẳng phiu đột nhiên nói một câu, hơn nữa còn đi thẳng tới.

Hai người này là đến cổ vũ là một trong số các vị đến sớm nhất, không chỉ là hai người, Viện trưởng Vương còn dẫn theo rất nhiều thành viên quan trọng nhất của hiệp hội ngọc thạch Yết Dương, toàn lực ủng hộ Lý Dương.

Tới sau hai người không lâu, các vị khách khác cũng liên tục tới chỗ này.

Gần đến giờ, rất nhiều người ở bản địa Yết Dương đều đến, bất luận bọn họ đối với cái nhà máy mới này là thái độ gì, chỉ nhìn thấy mấy ông chủ của nhà máy này, bọn họ không thể không đi.

Mấy tôn đại thần này, kỳ thực quá lớn rồi, lớn đến mức bất cứ ai cũng không dám xem thường.

- Thật ngại, để các ông chờ!

Lý Dương đang cùng nói chuyện với hội trưởng Cố của hiệp hội ngọc thạch Quảng Đông. Hội trưởng Cố cũng là bạn cũ của Mã Tuấn Đào, lần này được Mã Tuấn Đào mời đến.

Cách đó không xa, trên mấy chiếc xe bước xuống không ít người. Lý Dương thấy bọn họ, trên mặt lộ ra nụ cười sáng lạn, tạm chia tay với người bên cạnh, lập tức đi qua.

- Anh Tư Mã, anh Trịnh, Trương tổng, sao các anh cùng đến đây?

- Làm ăn của cậu, chúng tôi nhất định phải đến, Tư Mã Lâm cười lớn một tiếng, người đến lần này lại không ít, đều là các thành viên cũ của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương, bọn họ nghe nói Lý Dương xây dựng nhà máy ngọc khí ở Yết Dương, thì tự tổ chức lái xe đến đây.

Sau khi những người này đến, thuận tiện tới Bình Châu một chuyến, nhân cơ hội này thủ nghiện cho thõa thích.

- Chính là vậy, chúng tôi phải tới, nhưng Lý Dương, nhà máy của cậu lớn như vậy, thật làm chúng tôi ngưỡng mộ.

Trương Vĩ đang nhìn xung quanh, nói một câu rất cảm khái.

Vương Hạo Dân bên cạnh y gật đầu không tự nhiên, trên mặt còn có chút phức tạp.

Chỉ vì đổ tăng Lý Dương đã từng được hiệp hội ngọc thạch mời vào. Lúc đó Lý Dương tỏ vẻ xem thường, thậm chí chỉ là một nhân viên bình thường của công ty châu báo.

Cho dù công việc của Lý Dương ở An thị là quan trọng, nhưng dù sao hắn cũng chỉ là nhân viên, không giống mấy người bọn họ đều là ông chủ có tài sản.

Thời gian đó, tuy Trương Vĩ mời Lý Dương đến, nhưng mọi người đối với hắn không có xem trọng bao nhiêu, Vương Hạo Dân tự cho mình tài trí hơn người.

Chỉ có Tư Mã Lâm có cách nhìn khác đối với Lý Dương, ngày nay sự thật chứng minh con mắt của Tư Mã Lâm cũng là cực cao, Lý Dương chính là con rồng ẩn mình không bay nhưng đã bay thì xông thẳng lên trời.

Lý Dương hôm nay, Vương Hạo Dân là ngưỡng mộ, tùy tiện làm thì đã làm ra thành tích mà bọn họ không thể ngờ.

Mà Vương Hạo Dân hối hận nhất là, lúc đầu không đối đãi Lý Dương chân chính giống Tư Mã Lâm, cũng không như Trịnh Khải Đạt chủ động tìm đến Lý Dương để hợp tác. Bây giờ, y liên hệ với Lý Dương, cũng thua xa không bằng bọn Tư Mã Lâm.

Có một số chuyện bỏ lỡ thì bỏ lỡ rồi, muốn cưỡng cầu cũng không thể.

- Nhà máy ngọc khí lớn như vậy, Minh Dương chúng ta không có một cái, nếu xây dựng ở Minh Dương thì tốt biết mấy!

Lão Cố đang đứng bên cạnh Tư Mã Lâm, nói ra rất nhiều câu khen ngợi. Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt, bao gồm những người như Trương Vĩ cũng nhìn về hướng Lý Dương.

Nhà máy này nếu mở một cái ở Minh Dương, đối với sự phát triển của hiệp hội ngọc thạch Minh Dương có tác dụng thúc đẩy rất quan trọng.

- Minh Dương chúng ta không có điều kiện này.

Lý Dương lắc đầu bất đắc dĩ, ban đầu muốn mở nhà máy ngọc khí, không phải hắn không có nghĩ tới Minh Dương chỉ là cái nhà máy ngọc khí loại này, không phải tùy tiện đặt ở đâu cũng được.

Nếu là gia công nhỏ bình thường chỉ là cung cấp hàng cho công ty châu báo, mở ở Minh Dương cũng không sao. Giống như bọn họ mua hàng của mình, nhà máy ngọc lớn của chính mình gia công, Minh Dương không có điều kiện này.

Nói cách khác, ở Minh Dương, tuyệt đối bạn sẽ không tìm được nhiều sư chạm ngọc đến như vậy.

Nếu tất cả dùng lương cao để tuyển, cũng không nhất định có thể mời được nhiều người như vậy.

Chạm ngọc là không ngừng học hỏi, đối với các sư chạm ngọc cần có một môi trường tiến bộ. Đến cái gì Minh Dương cũng không có. Bọn họ không thể cùng các người trong nghề học tập nghiên cứu, cũng mất dần đi cái không khí này.

Trừ phi người không muốn tiến bộ, người chỉ muốn cuộc sống an nhàn mới có thể đến đây.

Nhưng người thế này trình độ bình thường cũng không cao như vậy, bọn Lý Dương cũng sẽ không cần người như vậy. Chỉ điểm này, thì hạn chế địa điểm Lý Dương xây dựng nhà máy ngọc khí.

Cả nước, có thể xây dựng một nhà máy ngọc khí lớn thế này, kỳ thực cũng có mấy cái, chọn đi chọn lại, Yết Dương là nơi thích hợp nhất đối với Lý Dương.

- Lý Dương, tôi chỉ là nói thôi, cậu cũng không cần để ý, chúng tôi đều hiểu.

Lão Cố vội vàng nói mấy câu. Kỳ thực Lý Dương đã làm rất nhiều cho Minh Dương, ngày nay Minh Dương đứng đầu vững chắc ở tỉnh Hà Nam, thậm chí cả nước cũng có chút danh tiếng, kỳ thực công lao của Lý Dương là lớn nhất.

Tư Mã Lâm, Trịnh Khải Đạt cũng sôi nỗi nói mấy câu, không nhắc đến vấn đề này nữa.

- Lý Dương. Chủ tịch Cao, phó chủ tịch Từ, hội trưởng Tịch bọn họ đều đến rồi, chúng ta phải đi đón tiếp một chút.

Lý Dương đang nói chuyện cùng với Tư Mã Lâm, Mã Tuấn Đào vội vàng chạy đến. Bên cạnh Mã Tuấn Đào còn có hội trưởng Cố của hiệp hội ngọc thạch Quảng Đông và hội trưởng Vương của Yết Châu.

Trong đó hội trưởng Vương kích động nhất, còn có chút khẩn trương..

- Bọn họ cũng đến?

Chân mày Lý Dương chau lại, ba cái tên này đặt cùng một chỗ, người khác có lẽ không biết đây là cái gì, nhưng Lý Dương lại biết rất rõ.

Chủ tịch Cao, người cầm lái Trung Bảo Hiệp, phó chủ tịch Từ là chủ tịch thường vụ trong Trung Bảo Hiệp.

Hội trưởng Tịch là tổng hội trưởng của hiệp hội ngọc thạch, chính là tai to mặt lớn của giới ngọc khí châu báo chân chính. Công ty châu báo lớn như An thị có lần khai trương chi nhánh cũng không mời được bọn họ, chỉ có trường hợp gặp riêng đặc biệt bọn họ mới xuất hiện.

Mã Tuấn Đào liên tục gật đầu, vẻ mặt có chút nghiêm túc.

Mấy người này, y cũng không nghĩ là sẽ tới, y đã phát thiệp mời, chỉ là trên hình thức, y biết rõ trọng lượng của mình, những người này, tuyệt đối không phải mình mời đến.

Cũng không thể là Lâm Bá Văn, có thể làm mấy người cùng xuất hiện, chỉ còn lại là Lý Dương, chỉ có Lý Dương, chỉ có cái mặt này mới có thể làm nhiều nhân vật quan trọng như vậy cùng tới tham gia nghi thức đặc móng của nhà máy ngọc khí.

Dù sao Lý Dương cũng là người trong hiệp hội, còn là một giám đốc.

Cho nên sau khi nghe tới mấy cái tên quan trọng này tới đây, người đầu tiên Mã Tuấn Đào nghĩ tới là Lý Dương, vội chạy tìm Lý Dương, cùng đi đón khách.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.