Đánh giá: 7.5/10 từ 3 lượt
Triệu Tử Văn thở dài, không nghĩ mình bị rơi xuống nước lại bị cuốn tới
nơi này, nếu không sẽ không chịu ủy khuất như vậy. Nếu không phải Bảo
Nhi tại đây, chỉ sợ tên Lý Thiên Chính kia đã sớm đuổi mình đi rồi.
Chính mình mỗi ngày đã tận lực khống chế cơn thèm ăn, thường xuyên chỉ
ăn lửng dạ, nhưng không nghĩ hắn lại coi mình là thùng cơm. Con mẹ nó,
ta còn oan khuất hơn cả Thị Kính. (Nguyên tác: oan hơn Đậu Nga)
Triệu Tử Văn trước khi đi vào thế giới này cũng làm một giáo viên cấp
ba, tuy không hiểu biết nhiều về thị trường chuyên nghiệp, nhưng hắn
luôn làm thêm trong lúc nghỉ hè, cũng đã làm được mấy tháng nghiệp vụ
giáo viên, học được một ít mánh lới buôn bán, nếu dùng để giải quyết cái đám người cổ đại thực là việc dễ dàng.
Rồi chuyện gì sẽ diễn ra tiếp theo sau những vấn đề đó, hắn có tồn tại được ở thế giới cổ đại hay không?
Bình luận truyện