Ngay khi Trương Văn Trọng vừa rời đi, béo hòa thương lấy ra điện thoại,
gọi cho người phụ trách tên Diêu Khoái của an toàn bộ quốc gia, đơn giản rõ ràng giải thích chuyện đã xảy ra tại đây, dặn hắn mau nhanh chạy tới giải quyết tốt hậu quả. Không nghĩ tới béo hòa thượng cũng là người
biết đùn việc cho người khác.
Thu lại điện thoại, béo hòa thượng đột nhiên vỗ lên đầu trọc của mình, oán giận nói thầm: “Ôi,
ta thật sự là dễ quên, sao lại quên đem chuyện đó nói cho Trương thiếu
tướng đây? Mà thôi, qua thêm vài ngày tiểu hồ đồ cũng sẽ chạy tới Ung
Thành, đến lúc đó để cô ấy nói với Trương tướng quân cũng được. Dù sao
trong khoảng thời gian ngắn, chuyện này hẳn cũng không có vấn đề gì
lớn.”
Béo hòa thượng lấy ra một cái túi, bỏ Kim Võng
đựng đầu A Mông Thái vào trong, khoác lên vai, cũng không đi cửa chính,
thả người nhảy xuống cửa sổ, tay chân cùng sử dụng rất nhanh đã tuột
xuống đất, biến mất vào trong đêm tối.
Sau khi rời khỏi tòa lầu, Trương Văn Trọng cản lại một chiếc taxi, trực tiếp quay về nhà trọ tại tiểu khu Hoa Hàng.
Vừa vào trong phòng, Trương Văn Trọng lập tức lấy ra Hỗn Độn Lô, để nó biến lại nguyên hình, sau đó lấy Thất Sát Phệ Hồn Hạp đã bị phong ấn bỏ vào bên trong Hỗn Độn Lô, đồng thời bỏ thêm Phi Hồn Sa, Liễu Bản Mộc và Huyền Chân Thiết vào trong.
Căn bản không cần Trương Văn Trọng phân phó, Tam Túc Ô vốn hiểu tâm ý hắn lập tức xuất ra Thái
Dương tinh hỏa, trong nháy mắt đã đốt Hỗn Độn Lô đỏ bừng, mà Trương Văn
Trọng khoanh chân ngồi trước Hỗn Độn Lô, bắt đầu tập trung tinh lực điều khiển linh khí bên trong đỉnh lô, rèn luyện theo tâm ý của mình, cường
hóa Thất Sát Phệ Hồn Hạp nằm bên trong.
Dưới sự điều
khiển của Trương Văn Trọng, linh khí trong Hỗn Độn Lô được ứng dụng hoàn toàn, không hề lãng phí chút nào. Ngoại trừ rèn luyện, cường hóa Thất
Sát Phệ Hồn Hạp, Trương Văn Trọng còn nghĩ ra bố trí thêm một trận pháp
vào trong hộp, gọi là Đao Binh Túc Sát Trận, đề thăng lực túc sát của
Phệ Hồn Hạp. Nhưng đây cũng không phải không có tác dụng phụ, khi đề
thăng uy lực của Phệ Hồn Hạp, cũng sẽ tăng thêm tỷ lệ phản phệ của nó.
Nhưng Trương Văn Trọng không lo lắng điểm này, tuy rằng hiện tại hắn
chỉ vừa mới bước vào tầng thứ nhất của Dưỡng Khí Cảnh, tu vi không khác
biệt với người tu chân ở Trúc Cơ hậu kỳ. Nhưng tâm trí của hắn cùng sự
lĩnh ngộ đối với Đạo, vẫn lưu lại tại thần tiên đỉnh kỳ. Ở dưới tình
huống này, tỷ lệ phản phệ của Thất Sát Phệ Hồn Hạp dù có lớn, nhưng cũng tuyệt không khả năng phản phệ trong tay hắn, nhưng nếu người khác muốn
sử dụng pháp bảo này, sẽ gặp phản phệ hay không cũng không dám chắc.
Khoảng nửa tiếng sau, Tam Túc Ô ngưng phóng xuất Thái Dương tinh hỏa,
bay lên trên bàn gắp lấy một bình sứ nhỏ, lật nắp bình lấy ra một viên
Linh Khí Hoàn ăn vào, sau đó híp mắt lại hấp thu linh khí bên trong để
khôi phục linh lực cùng đề thăng linh năng cho bản thân.
Trương Văn Trọng vung lên tay phải, nắp Hỗn Độn Lô mở ra, một mảnh sương trắng mang mang nhất thời tràn ngập khắp phòng.
Nương theo sương trắng tuôn ra, Thất Sát Phệ Hồn Hạp cũng tự động bay ra khỏi Hỗn Độn Lô, rơi vào trong tay hắn.
Nguyên Thất Sát Phệ Hồn Hạp có màu đen thui, lúc này đã thay đổi dáng
dấp, thể tích rút lại thật nhỏ. Nếu như chỉ nhìn vào bề ngoài, nó giống
như một vật phẩm trang sức treo lủng lẳng trên chìa khóa, mà không giống như một hộp sắt.
Trương Văn Trọng thử truyền một đạo chân nguyên vào bên trong Thất Sát Phệ Hồn Hạp, nhất thời có bảy đạo
quang mang khác nhau phóng ra, đồng thời dùng tốc độ cực nhanh ngưng tụ
ngay trước mặt Trương Văn Trọng, chỉ trong hai giây ngắn ngủi đã hóa
thành một võ tướng mặc ngân giáp tay nắm trường thương.
Võ tướng ngân giáp trừng mắt nhìn Trương Văn Trọng một lát, cũng không mở miệng nói, chỉ đặt trường thương sang bên cạnh, quỳ gối trước người
Trương Văn Trọng, cúi thấp đầu.
Đây là uy lực đích
thực của Thất Sát Phệ Hồn Hạp, triệu hoán ngôi sao thứ sáu Nam Đẩu lục
tinh trong Thất Sát Tinh, biến thành thực thể để sử dụng.
Trong lòng Trương Văn Trọng nhìn võ tướng ngân giáp hạ mệnh lệnh, thấy hắn đều có thể hoàn thành thỏa đáng, không khỏi hài lòng gật đầu, nói:
“Không tệ, qua một đoạn thời gian luyện tập, tất nhiên sẽ đạt được khả
năng sai khiến như lòng bàn tay!” Sau đó hắn thu hồi chân nguyên trong
Thất Sát Phệ Hồn Hạp, tinh tướng uy vũ kia lập tức hóa thành bảy đạo
quang mang rút về bên trong hộp.
Trương Văn Trọng đem Thất Sát Phệ Hồn Hạp cùng chìa khóa treo vào bên hông, sau đó cầm một
bình sứ nhỏ đổ ra một viên Linh Khí Hoàn ăn vào, khoanh chân hấp thu
linh khí
….