Siêu Thần Yêu Nghiệt

Chương 17: Chương 17: Khảo hạch thông qua (1)




Theo hào quang xuất hiện, lại từ trắng thành vàng, đến cuối cùng nổ tung, quả thực để cho Mã Đại Chinh khiếp sợ không thôi, đợi hết thảy chấm dứt, hắn phán đoán, khảo thí cầu nổ tung có lẽ là bởi vì mình động tay chân.

Như vậy kim sắc xuất hiện, cũng là bởi vì mình động tay... nghĩ đến đây, trong nội tâm Mã Đại Chinh lập tức bình tĩnh, ở trước mặt mọi người tuyên bố, lần này khảo thí không có hiệu lực.

Các thiếu niên khiếp sợ nhao nhao nghị luận:

- Ta còn tưởng rằng tư chất của hắn rất cường đâu, nguyên lai là khảo thí cầu xuất hiện trục trặc.

- Đúng vậy, vừa rồi trái tim ta sắp nhảy ra ngoài, nếu cái này là thật, tất nhiên sẽ oanh động toàn bộ đại lục.

Các thiếu niên lòng còn sợ hãi.

Ánh sáng kim sắc ở Vạn Thế đại lục cực kỳ hiếm thấy, nếu quả thật xuất hiện, tuyệt đối là rung động. Bọn hắn càng hy vọng đây là một cái ngoài ý muốn.

- Khảo thí cầu nổ tung, từ xưa đến nay rất ít khi xảy ra, lại bị thằng này gặp được, vận khí không khỏi...

- Ân, nếu như bị ta đụng phải, không công lãng phí một cơ hội, khóc cũng không có chỗ để khóc.

Mọi người âm thầm may mắn.

Nhờ có thằng này lên trước, nếu đến phiên mình, một khi nổ tung, lại phải chờ một tháng. Nghe mọi người nghị luận một chữ không lọt, khóe miệng của Vân Phi Dương mỉm cười nói:

- Đại nhân, lần này khảo thí đã không tính, như vậy có lẽ ta còn có cơ hội khảo thí khác nha?

Mã Đại Chinh vốn không có ý định cho hắn cơ hội, trực tiếp để cho hắn xéo đi. Nhưng nhìn tiểu tử này mỉm cười chán ghét, lập tức nóng tính, vì vậy giả bộ nghĩ sâu tính kỹ nói:

- Bổn đại nhân đặc biệt khai ân, cho ngươi thêm một cơ hội.

- Tiếp đó chúng ta tiến hành khảo thí thể chất.

- Tiểu tử đứng vững, ta sẽ dùng lực lượng gấp ba tu vi của ngươi công kích ngươi, nếu như ngươi chống được không ngã xuống, liền thông qua.

Trong Không Gian Giới Chỉ của Mã Đại Chinh có chuẩn bị khảo thí cầu dự phòng, nhưng hắn không dám lấy ra khảo thí, bởi vì nếu như động tay chân dẫn tới nổ tung nữa, như vậy khảo thí tháng này sẽ không có biện pháp tiến hành, chỉ có thể cải thành khảo thí thể chất.

Cái gọi là khảo thí thể chất, đơn giản là khống chế lực lượng công kích thiếu niên khảo hạch, chỉ cần gánh được thì vượt qua kiểm tra.

Còn có rất nhiều loại phương pháp, ví dụ như nâng tảng đá sức nặng nhất định.

Mã Đại Chinh cho Vân Phi Dương một cơ hội, lựa chọn khảo thí như thế, là thấy tiểu tử này không thoải mái, muốn ở lúc ra quyền tăng thêm lực đạo, không chỉ muốn hắn thất bại, cũng muốn để cho hắn bị thương!

Vân Phi Dương không có đa tưởng, lúc này lui về phía sau hai bước, thầm nói:

- Ta hiện tại chỉ có Võ lực một đoạn, gấp ba là Võ lực ba đoạn, không có vấn đề.

Mã Đại Chinh thản nhiên nói:

- Chuẩn bị xong chưa?

- Chuẩn bị xong.

Vân Phi Dương đáp.

Mã Đại Chinh không nói nhiều, áp chế tu vi, phóng ra một bước, nắm tay phải bộc phát lực lượng Võ lực ba đoạn.

Nắm đấm vung đến, vù vù rung động. trong nội tâm Vân Phi Dương kết luận, mình chống tuyệt đối không có vấn đề, nhiều lắm là ăn chút vết thương nhỏ, tu dưỡng vài ngày sẽ khôi phục.

Nhưng vào lúc này, lực đạo trên nắm tay của Mã Đại Chinh ở nửa đường lập tức đề cao, đạt đến Võ lực bốn đoạn!

Lực đạo đề cao, Vân Phi Dương phát giác được, nếu đánh vào người cũng không phải vết thương nhỏ, mà là trọng thương.

Hắn vội vàng hô:

- Chậm đã!

Mã Đại Chinh sắp đánh đến, nghe vậy theo bản năng ngừng chân cả giận nói:

- Làm cái gì?

Mọi người cười rộ lên.

Thằng này ngưu bức, Võ Sư đại nhân đã xuất thủ, lại dám bảo dừng, đến cùng có muốn thông qua hay không.

- Đại nhân.

Vân Phi Dương đi tới, đè thấp thanh âm nói:

- Ngươi có bệnh.

Những lời này để Mã Đại Chinh phát mộng, sau đó tức giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, nếu như không phải trở ngại thân phận, chỉ sợ hắn sẽ chửi ầm lên!

Thình lình nghe được một câu ngươi có bệnh, đổi lại những người khác khẳng định bạo tẩu. Mã Đại Chinh không có tại chỗ ra tay, đã tính toán rất tỉnh táo rồi.

Vân Phi Dương đè thấp thanh âm tiếp tục nói:

- Có phải mỗi lần đại nhân vận công ra quyền, kinh mạch ở cánh tay phải sẽ tự dưng đau đớn hay không?

Mã Đại Chinh ngạc nhiên nói:

- Làm sao ngươi biết?

Sau khi đột phá Võ Sư cảnh, mỗi lần hắn vận công vung quyền, kinh mạch ở cánh tay phải sẽ có cảm giác đau đớn.

Mới đầu không rõ ràng, theo thời gian chuyển dời, cảm giác đau đớn càng thêm mãnh liệt.

Trước kia từng tìm y sư kiểm tra, bốc thuốc, nhưng uống một tháng không thấy biến chuyển, ý định lần này khảo hạch chấm dứt, lại đi Đông Lăng thành khám bệnh.

Vân Phi Dương học qua độc đạo, cũng tiếp xúc qua dược đạo, lần đầu tiên chứng kiến Mã Đại Chinh, liền phát hiện người này thanh âm thô cuồng, lực lượng lại chưa đủ, vừa rồi bưng lấy khảo thí cầu, cánh tay phải run rẩy càng nghiêm trọng hơn cánh tay trái.

Những cái này còn không đủ để phán định Mã Đại Chinh có bệnh, chính thức để cho Vân Phi Dương xác định, là vừa rồi đối phương vung quyền đến, lực lượng đề cao, làn da của cánh tay phải hiện ra màu sắc hơi tối.

Cái này rõ ràng có vấn đề, hơn nữa nhất định là tu luyện võ đạo không đúng cách, khiến cho kinh mạch thác loạn.

Vân Phi Dương thấp giọng nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.